Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 77: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:19:26
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các cô đang tìm hiểu ?
Vân Đinh ngang qua điểm thanh niên trí thức, thấy Lý Hồng Hà và Trương Vĩ đang xúm chuyện gì đó, cả hai đều vui vẻ.
Ánh mắt tò mò láu lỉnh của Vân Đinh sáng lấp lánh...
Đến nỗi, cô còn quên mất đang đạp xe!
"Ối chao..." Tiếng kêu của Vân Đinh hai giật .
Lý Hồng Hà căng thẳng sang, thấy Vân Đinh cả lẫn xe ngã xuống đất. Lúc cũng chẳng còn nghĩ đến chuyện ngại ngùng nữa, vội vàng chạy tới đỡ cô dậy.
"Vân tri thanh, cô chứ? Sao bất cẩn thế?" Lý Hồng Hà lo lắng cô.
"Không... , tuyết rơi , đường trơn... hehe..."
Trong lòng cô thầm cằn nhằn, “ là tai họa do chuyện tầm phào mà , quả nhiên tò mò hại !”
“Hai với tri thanh Trương đang chuyện gì thế? Hai đang yêu đương ?” Vân Đinh đưa mắt chằm chằm hai .
Chắc hẳn cả hai đều ngờ Vân Đinh thẳng thắn đến , ngượng đến đỏ cả mặt, nên mở lời thế nào.
“Phải, với Hồng Hà mới thiết lập tình đồng chí cách mạng, đang yêu đương.” Trương Vĩ trực tiếp mở lời trả lời, một chút cũng hề e dè.
Mèo con Kute
Vân Đinh trong lòng thầm gật đầu, xem Trương Vĩ vẫn là trách nhiệm, ít nhất là hiện tại.
“Vậy thì chúc mừng hai nhé! Chúc hai mãi mãi hạnh phúc.”
“Cảm ơn… À , cô ngã đau ở ? Có cần đưa cô đến chỗ y sĩ chân đất khám ?”
“Không , chị Hồng Hà, em vẫn mà! Không tin chị …” Vân Đinh nhảy nhót hai cái tại chỗ.
“Thôi , hai cứ tiếp tục nhé, em phiền hai nữa ! Em về đây…” Vân Đinh cưỡi lên chiếc xe đạp của , lảo đảo về.
“Tri thanh Vân thật là hoạt bát quá !” Lý Hồng Hà cảm thán, Trương Vĩ cũng gật đầu đồng tình.
Chuyện Lý Hồng Hà và Trương Vĩ yêu đương, Vân Đinh , nhưng vì hai họ ý định giấu giếm nên hầu như ai cũng .
Về việc , Vân Đinh hề bất ngờ, cả hai đều là tri thanh lâu năm, đến đây nhiều năm như , đều hiểu rõ về , đều đến tuổi kết hôn, vì tìm trong làng, thà tìm một tri thanh khác thì hơn.
Thời buổi , khi yêu đương thì cũng sắp đến ngày cưới , thế nên Trương Vĩ, vốn định về nhà ăn Tết, vẫn xin nghỉ phép về thăm nhà, đưa Lý Hồng Hà cùng về.
Ước chừng nếu gia đình ý kiến gì, thì Tết hai sẽ kết hôn, tốc độ khiến Vân Đinh bày tỏ sự khâm phục.
Trong gian của Vân Đinh giờ thêm hai mảnh đất đen, cả cây ăn quả lẫn lương thực đều trở nên đa dạng hơn, lương thực ngoài gạo và bột mì , cô còn trồng thêm ngô, vì cô phát hiện bột ngô cũng đắt hàng, với , đôi khi bản cô cũng thích ăn bánh ngô.
Cây ăn quả ngoài táo, lê và sầu riêng , giờ trồng thêm đào, cam và nhãn, đều là những loại cô thích ăn.
Những cây nho dại đó cấy ghép từ núi , khi gian thanh lọc, trở nên to và ngọt, hề giống nho dại chút nào.
Cả nhân sâm và linh chi cũng đều phát triển , khiến Vân Đinh mà lòng vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-77.html.]
Đàn gà, vịt, ngỗng đem về nuôi giờ đều lớn và sinh sôi nòi giống nhiều, trứng gà, trứng vịt, trứng ngỗng đều khá nhiều, đặc biệt là khi cho chúng uống nước suối thiêng, tốc độ đẻ trứng thật đáng kinh ngạc.
Lần tới, khi cô giao dịch, thể bán thêm trứng .
Cô mua ít về, tự luộc kha khá trứng trong gian để dành, ăn lúc nào thì ăn, đặc biệt là trứng luộc bằng trứng ngỗng, quả lớn, c.ắ.n một miếng thật sự miệng.
Nếu thể công khai ăn buôn bán, thì với món trứng ngon như , mang gần nhà ga bán chắc chắn sẽ đủ cho tranh giành.
Sốt thịt nấm cũng kha khá , mấy gửi về nhà, về thì mang theo ít là , cả trái cây nữa, cho hai mang bầu trong nhà bổ sung thêm vitamin.
Còn về gà rừng, thỏ rừng, chỉ thể mang đồ phơi khô về, nếu , việc mang đồ tươi sống đầy m.á.u me lên tàu hỏa tiện cho lắm, bản cô cũng thể chấp nhận .
Vân Đinh đang sắp xếp trong gian, xem thể mang những gì về nhà thì thấy gọi cô từ bên ngoài.
“Chị Tiểu Vân… nhà ? Ra mau…”
Vân Đinh liền thoắt cái khỏi gian, mở cửa.
“Tiểu Trụ Tử, chuyện gì thế?”
“Chị Tiểu Vân, , đây là lê đông, năm ngoái chị ăn, là ăn ? Em mang đến cho chị đây.” Mũi Tiểu Trụ Tử đỏ ửng vì lạnh, thở phả khói trắng, trong tay bé ôm một bọc vải bọc bốn cục tròn tròn, như dâng báu vật đưa cho cô.
Vân Đinh nhận lấy, tay chạm thấy lạnh buốt, còn bám một lớp sương trắng mỏng.
“Tiểu Trụ Tử, cảm ơn em nhé! Bị lạnh cóng đúng ?”
Tiểu Trụ Tử xoa xoa đôi tay nhỏ bé đông cứng, đôi mắt sáng như rơi, “Bà cháu giấu ở đáy chum đấy, ngâm nước lạnh cho tan đá , ngọt đến dính răng luôn! Bà hôm chị cứ lẩm bẩm ăn đồ chua, lê đông chua chua ngọt ngọt, đảm bảo chị sẽ thích ăn!”
Vừa bé nuốt nước bọt, rõ ràng bản cũng thèm đến chép miệng, nhưng cứ giục Vân Đinh mãi: “Chị ơi mau nếm thử , nhà cháu còn nhiều lắm!” Bọc vải đỏ dính ấm của bé, cho mấy quả lê đông cứng ngắc ẩm ướt một chút, trong cái thời tiết tuyết bay trắng trời , trông cứ như đang ôm một trái tim ấm áp .
“Tiểu Trụ Tử, cũng chị cảm ơn bà em nhé, đây, chúng cùng ăn.” Vân Đinh xong, lập tức kéo bé nhà.
“Chị Tiểu Vân, cần , nhà cháu còn nhiều mà!”
“Không , ăn cùng chị ! Như thế sẽ ngọt hơn, haha…”
Tiểu Trụ Tử cãi cô , hì hì chấp nhận, một lớn một nhỏ cứ thế cùng ăn quả lê đông đầu tiên của năm nay.
Vân Đinh đổ lê đông trong bọc vải đỏ bát sứ, những quả lê đen thui bọc một lớp sương trắng, cứng như cục băng, trông thật sự bắt mắt.
Cô theo lời Tiểu Trụ Tử, thêm chút nước lạnh bát, lớp băng từ từ tan chảy vỏ lê, lớp vỏ nhăn nheo ban đầu dần dần căng phồng lên, lộ chút ánh sáng nâu sẫm bóng bẩy.
Tiểu Trụ Tử cũng ghé sát chằm chằm, cứ như đang xem một công trình nghiên cứu nào đó .
Đến khi chạm thấy mềm mềm, cô nhón một quả lên, đầu ngón tay còn dính nước lạnh. Khoảnh khắc c.ắ.n xuống, răng chạm lớp vỏ dai, đó một luồng vị ngọt chua lợn cợn đá vụn ùa – giòn ngọt như lê tươi, mà thịt quả mềm mại, chút cảm giác hạt như kem đá, vị chua ẩn trong vị ngọt nền, trượt xuống cổ họng, khiến khẽ rùng .
“Cái vị …” Cô ngậm miếng thịt quả chớp chớp mắt, nước ép chảy xuống khóe miệng, vội vàng đưa tay lau. Tiểu Trụ Tử bên cạnh , sốt ruột hỏi ngay: “Chị Tiểu Vân, ngon ạ? Có ngon hơn lê tươi ạ?”
Vân Đinh gật đầu, đưa chỗ c.ắ.n cho bé xem: “Em , thịt bên trong màu hổ phách đó, ngọt lịm còn lạnh, thật sự ngon, Tiểu Trụ Tử, em cũng ăn chứ!” Vừa cô c.ắ.n thêm một miếng lớn, vị ngọt chua mát lạnh cuồng đầu lưỡi, cô bỗng thấy quả lê đông đen thui , ăn mùa đông, thật đúng là một hương vị đặc biệt.