Xuyên đến thập niên 70: Trêu chọc phó đoàn trưởng "phúc hắc" - 812

Cập nhật lúc: 2025-10-02 23:25:40
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vu Hướng Niệm kịp về nhà khi Tiểu Kiệt điền giấy đăng ký nguyện vọng.

Dựa điểm thi của Tiểu Kiệt, việc đỗ các trường đại học hàng đầu ở Bắc Kinh hầu như là chắc chắn.

Hôm nay, cô cùng Tiểu Kiệt đến trường để điền nguyện vọng, hai thím cháu xe buýt.

Xe gần đến trạm, Tiểu Kiệt đột nhiên lên tiếng: “Thím, thím giỏi thật đấy.”

Vu Hướng Niệm ngạc nhiên: “Hả?”

“Nhiều năm về mà thím thi điểm cao như , giờ con cũng thể đạt mức điểm năm đó của thím.” Tiểu Kiệt thành thật .

Chỉ khi tự trải qua kỳ thi, mới nhận điểm của thím năm xưa chính là mốc thể chạm tới của bao học sinh.

Vu Hướng Niệm mỉm : “Độ khó đề thi mỗi năm mỗi khác. Thành tích của con . Năm đó thím chỉ là may mắn hơn chút, mấy câu đoán trúng cả.”

Tiểu Kiệt bĩu môi: “Thím mà khiêm tốn thế , con thấy lạ đó.”

Phải bình thường, thím mà gặp chuyện gì hiểu là sẽ bừa vài câu để giữ thể diện ngay.

Vu Hướng Niệm: “Chà…”

Hai bước cổng trường, thấy đông học sinh và phụ vây quanh các thầy cô giáo, ai nấy đều xin thêm lời khuyên về việc chọn trường, chọn ngành.

Tiểu Kiệt tìm giáo viên chủ nhiệm lấy phiếu, ở nguyện vọng một, chút do dự điền ngành Toán học của Kinh Đại.

Ai mà ngờ một mười năm thi Toán chỉ mười tám điểm, quyết tâm nghiên cứu chuyên sâu về Toán học.

Vu Hướng Niệm thật lòng khen ngợi: “Ngành đó nha, Toán học ứng dụng rộng rãi lắm, ngành nghề nào cũng cần nhân tài trong lĩnh vực . Thím thực sự khâm phục những nghiên cứu Toán.”

Vu Hướng Niệm dừng một chút, hỏi tiếp: “Con  định điền nguyện vọng ưu tiên ?”

Tiểu Kiệt lắc đầu: “Con thích môi trường tự do hơn.”

Các trường xét tuyển ưu tiên đa phần là các trường liên quan đến quân đội, quân sự. Chú của cũng xuất từ trường quân đội nên Tiểu Kiệt rõ về nề nếp kỷ luật bên trong. Việc khỏi cổng trường cũng xin phép lằng nhằng, Tiểu Kiệt thích một môi trường thoải mái, nhẹ nhàng hơn.

“Cũng ,” Vu Hướng Niệm gật đầu đồng tình, “Thím cũng thích sáng sớm gọi dậy chạy bộ mấy cây, khi ngủ còn tập hợp điểm danh. Hơn nữa, với điểm của con, đỗ Kinh đại thì chẳng lo lắng .”

Theo lời khuyên của Vu Hướng Niệm, Tiểu Kiệt tiếp tục điền các nguyện vọng phía , đều là các trường đại học danh tiếng ở Bắc Kinh và Thượng Hải.

Thấy Vu Hướng Niệm vẻ hiểu về các trường đại học, những phụ khác liền kéo đến vây quanh cô, nhờ cô cho lời khuyên.

Vu Hướng Niệm cũng kiên nhẫn, cô dựa điểm và sở thích của từng học sinh để đưa những gợi ý phù hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-phuc-hac/812.html.]

Đáng lẽ kế hoạch là điền xong nguyện vọng là về nhà, nhưng vì phụ và học sinh vây quanh thoát , hai thím cháu đợi đến khi buổi điền nguyện vọng kết thúc buổi chiều.

Trên xe về nhà, Vu Hướng Niệm : “Bây giờ con thể thư giãn . Có chơi ?”

Tiểu Kiệt: “À… con . Con ở nhà chơi với An An, Cà Cao thôi. Cả năm nay con thời gian chơi cùng các em cho tử tế.”

Cậu cũng chơi đó chứ, nhưng chơi tiêu tiền của chú thím, mà chú thím đều bận , cũng chẳng thời gian cùng .

Vu Hướng Niệm bắt ý tứ trong mắt Tiểu Kiệt. Cô : “An An, Ca Cao cũng nghỉ hè , cứ ru rú trong nhà cũng buồn. Để thím hỏi xem chú con rảnh .”

Tiểu Kiệt vội can: “Thím ơi, đừng hỏi. Công việc của chú bận rộn lắm. Hơn nữa, con thấy ở nhà sách, chơi với các em là thoải mái nhất.”

Vu Hướng Niệm như : “Giữa chúng luôn thẳng thắn mà, con cứ vòng vo như thế thím quen .”

Tiểu Kiệt: “…”

Vu Hướng Niệm dịu giọng: “Chúng đối xử với con là tự nguyện, con cần gánh nặng gì hết. Hơn nữa, thím từng với con điều , nhưng thực lòng thím cảm ơn con.”

“Con ở bên thím nhiều hơn cả chú con, cùng thím sinh các em, giúp thím trông nom tụi nhỏ. Không con, thím cũng dạy dỗ An An, Ca Cao như thế nào .”

Tiểu Kiệt mím mím môi: “Con chỉ lo tốn tiền và chậm trễ công việc của hai thôi.”

“Kiếm tiền chẳng là để tiêu ?!” Vu Hướng Niệm với vẻ hợp tình hợp lý, “Còn công việc hả, cần kết hợp việc và nghỉ ngơi, nếu sẽ mất hết niềm vui việc đó.”

Ngày hôm là thứ Bảy, Trình Cảnh Mặc về nhà. Vu Hướng Niệm liền kể với về chuyện dẫn các con chơi.

Trình Cảnh Mặc tỏ vẻ khó xử: “Anh dạo bận, thể xin nghỉ .”

Vu Hướng Niệm hiểu công việc của Trình Cảnh Mặc: “Vậy em sẽ rủ đưa các con chơi .”

Trình Cảnh Mặc dặn dò: “Trước khi em , em tìm cách khuyên giúp chú Khâu và gia đình . Nghe Vu Hướng Dương , chú thím đang giận dỗi với Khâu Dương thì .”

Vu Hướng Niệm kinh ngạc: “Chú thím đến Bắc Kinh ư? Họ chuyện Khâu Dương và Tôn Dã Xuyên ?”

Trình Cảnh Mặc đáp: “Họ đến Bắc Kinh , nhưng vẫn chuyện .”

Vu Hướng Niệm cầm túi xách, chuẩn ngoài: “Em tìm Khâu Dương hỏi xem tình hình thế nào .”

“Vu Hướng Niệm!” Trình Cảnh Mặc cô đầy vẻ hài lòng: “Em ngoài hai tháng trời mới về, chuyện đầu tiên em tìm đàn ông khác ?”

“Khâu Dương mà cũng ghen ?”

 

 

Loading...