Xuyên đến thập niên 70: Trêu chọc phó đoàn trưởng "phúc hắc" - 845

Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:02:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày , Lâm Dã mới dịp tìm đến chỗ Mạnh Nhất Minh.

Mạnh Nhất Minh hỏi: “Dã ca, hôm nay ăn món gà gì?”

Lâm Dã lắc đầu quầy quậy, mái tóc ngắn tung lên: “Hôm nay thì . Cái nồi gà hầm nấm bữa bắt ăn mấy bữa liền, sáng nay cuối cùng mới giải quyết xong.”

Hai ngày liền Lâm Dã ghé qua, Mạnh Nhất Minh trong lòng vẫn âm thầm lo lắng, sợ rằng Tống Hoài Khiêm gì đó khiến cô e ngại mà dám đến tìm nữa. May mắn, cô chỉ đơn thuần là "giam lỏng" ở nhà để xử lý hết đồ ăn thừa.

Mạnh Nhất Minh bật : “Đó là tình yêu "nặng trĩu"  cô dành cho cô đấy.”

“Quả thực là ‘nặng’ .” Lâm Dã cũng theo, nhưng ngay đó cô nghiêm túc : “Hôm nay đến để mời ăn cơm, chỉ là hai ngày gặp, ghé qua thăm một chút.”

“Cứ việc ngắm , cho thật kỹ .” Mạnh Nhất Minh trêu chọc, bất ngờ ghé sát gần hơn một chút.

Gương mặt tuấn tú, đường nét ngũ quan rõ ràng của Mạnh Nhất Minh đột ngột tiến gần khiến Lâm Dã luống cuống, cô vội vàng lùi về một bước.

Mạnh Nhất Minh thấy gương mặt cô đỏ lên, lập tức như hề nhận sự ngượng ngùng , nếu thì cô gái nhỏ chắc chắn sẽ hổ đến mức dám thẳng nữa.

Hắn đổi sang chủ đề ăn uống: “ tan ca đói đến mức ăn thịt , ăn gà thì ăn món gì khác đây?”

Lâm Dã đề nghị: “Vậy thì ghé quán mì gần đây ăn một tô nhé?”

“Cũng .” Mạnh Nhất Minh gật đầu: “Cô khóa xe đạp ngoài cổng , chúng bộ.”

Lâm Dã khóa xe cẩn thận. Hai cùng đến quán mì bình dân gần đó, gọi hai tô mì và hai cái bánh nướng.

Giữa tháng Mười, ngày ngắn .

Khi hai rời khỏi quán mì, vặn thấy ánh đèn phố bắt đầu lên.

Một bóng đèn đường vụt sáng, như một dây chuyền phản ứng, cả dãy đèn nối tiếp bừng lên, chỉ trong vài giây, bộ con phố rực rỡ ánh sáng, giống như một con rồng ánh sáng lấp lánh giữa màn đêm.

“Ôi chao! Đẹp quá !” Lâm Dã vui vẻ reo lên: “Đây là đầu tiên thấy khoảnh khắc đèn đường cùng sáng lên đó!”

Mạnh Nhất Minh cũng cảm thấy vui vẻ: “ cũng là đầu tiên thấy cảnh tượng .”

Lâm Dã vội vàng nâng cổ tay lên xem giờ: “ ghi nhớ thời khắc , xem đúng lúc mới .”

Mạnh Nhất Minh trêu: “Vậy cô tính đến việc thời gian trời tối của bốn mùa là khác ?”

chỉ xem trong vài ngày thôi, xem vài là sẽ chán ngay mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-phuc-hac/845.html.]

là tính cả thèm chóng chán.” Mạnh Nhất Minh , giơ tay hiệu: “Đi thôi.”

Lâm Dã bước nhẹ nhàng, còn Mạnh Nhất Minh bước chân trầm bên cạnh. Ánh đèn đường đổ xuống một vệt sáng chói lọi, con phố phồn hoa, bóng hình hai khi thì đan xen, khi thì tách biệt.

Đến cửa nhà Mạnh Nhất Minh, cả hai đều chút lưu luyến rời.

Mạnh Nhất Minh mở lời: “Vào nhà chơi một lát nhé?”

Lâm Dã suy nghĩ nửa phút, cô lắc đầu: “Thôi, . Anh nghỉ ngơi sớm .”

Mạnh Nhất Minh miễn cưỡng: “Được. Vậy cô đường cẩn thận nhé, đạp xe chậm thôi.”

… ” Lâm Dã thôi.

Mạnh Nhất Minh thấy cô lúng túng, hỏi: “Có chuyện gì còn thể với ?”

Lâm Dã gãi gãi mặt, lấy hết can đảm hỏi: “Mạnh bác sĩ, ngày nào cũng đến tìm , thấy phiền ? Anh thật .”

Thật ,   dặn cô đừng suốt ngày chạy đến tìm Mạnh bác sĩ. Cô sợ Mạnh bác sĩ dành thời gian cho cô,  sẽ cảm thấy mệt mỏi và phiền phức.

“Sao cô nghĩ đến chuyện chứ?” Mạnh Nhất Minh ôn hòa, hai mắt chăm chú Lâm Dã, vô cùng nghiêm túc : “ bao giờ thấy cô phiền cả. Lời hôm ăn nồi gà hầm đất là thật lòng, cô đến tìm , thật sự vui.”

Lâm Dã vui sướng, lòng nhẹ nhõm hẳn: “Vậy thì an tâm .”

Cô mở khóa xe đạp: “Mạnh bác sĩ, đây, ngày mai hoặc ngày mốt sẽ đến thăm .”

“Tiểu Dã…” Mạnh Nhất Minh gọi cô : “Cô còn nhớ lời với cô hồi ở Z quốc ?”

Lâm Dã chớp mắt, lập tức nhớ .

Tuy nhiên, Mạnh Nhất Minh vẫn một nữa, rõ ràng và dứt khoát: “ bảo cô suy nghĩ một chút về , cô suy nghĩ xong ?”

Lâm Dã: “...”

suy nghĩ nhiều, chuyện khiến cô mâu thuẫn, rối rắm, và phiền não. Cô cảm thấy hình như thích Mạnh bác sĩ theo kiểu trai gái, nhưng luyến tiếc, đành lòng từ chối .

Cô vẫn luôn thể hiểu nổi, tại mối quan hệ giữa cô và Mạnh bác sĩ phát triển theo hướng ? Trước đây cô xem như một em , một bạn , tại trở thành mối quan hệ phát triển thành đối tượng tìm hiểu?

Mạnh Nhất Minh nhận sự rối rắm gương mặt cô, : “Nếu cô vẫn nghĩ kỹ, cô cứ suy nghĩ thêm một thời gian nữa. chờ cô.”

Dưới ánh trăng mờ ảo, Lâm Dã đôi mắt của Mạnh Nhất Minh, nhưng cô cảm nhận ánh mắt nồng nhiệt của đang thiêu đốt khiến tim cô đập nhanh hơn, lồng n.g.ự.c nóng ran.

Hai cứ thế đối diện , ánh trăng m.ô.n.g lung tạo nên một bầu khí lãng mạn, mơ hồ giữa họ.

Loading...