Xuyên Không Để Học Tam Tòng Tứ Đức - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-11-09 01:25:35
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 15: Những phụ nữ trong hậu cung

Hạ Hành bước phòng liền mỉm hành lễ với Kính phi, đợi Kính phi cho lên xong, bèn bước đến xuống bên cạnh Khúc Khinh Cư, uống một ngụm mới :

“Mẫu đang chuyện gì với các nàng ?”.

Kính phi bộ quần áo vương bằng lụa Vân Cẩm viền vàng, vẻ mặt hiền hòa vui vẻ :

“Đám phụ nữ trong nhà chúng thì thể chuyện gì nào, chẳng quả là chút chuyện phiếm thôi, để khát nước quá như , trong phủ hầu hạ con chu đáo ?”.

“Việc triều tốn nhiều miệng lưỡi mà, liên quan gì đến trong phủ ạ,”

mẫu phi ý đẩy chuyện lên Khúc Khinh Cư, Hạ Hành cưới :

“Mấy ngày vì chút chuyện nhỏ mà triều đình ồn ào mãi giải quyết , ngay cả mấy chúng con cũng phụ hoàng hỏi ít.”

Đề cập đến chuyện triều, Kính phi là phụ nữ thông minh nên tiếp tục hỏi về đề tài nữa, chỉ :

“Dù bận việc nữa cũng giữ gìn thể cẩn thận, giờ con thành , thể hành sự giống như .”

Nói đến đây, bà liếc về phía Khúc Khinh Cư đang cúi đầu ngoan ngoãn,

“Vợ của con là hiền lành hòa nhã, cũng giống như mẫu phi, đều hi vọng con thể khiến cho vương phủ con cái nối dõi tiếp tục phồn vinh, đừng đợi các khác của con đều trẻ con đầy nhà, còn thì vẫn một lòng sống những ngày tháng nhàn hạ.”

Đuôi lông mày của Khúc Khinh Cư khẽ nhúc nhích, những lời của Kính phi là đang chỉ trích nàng ghen tuông, để Hạ Hành đến chỗ những phụ nữ khác ? Chân của đàn ông mọc ở , thích thì cứ tự do mà . Mưa móc ân trạch bình đẳng gì đó đúng là chuyện nực , nếu như thật sự mưa móc công bằng, thì tại triều Đại Long quy tắc cứ mười năm đầu tiên chồng nhất định đến phòng vợ cả?

Nàng tuy rằng chẳng hảo cảm gì với Hạ Hành, nhưng cũng thành quả phụ trong khi chồng còn sống, càng chủ động dâng tặng đồ đạc thường xuyên sử dụng tay phụ nữ khác, coi nàng là kẻ ngốc thánh mẫu thế?

Hạ Hành khẽ, tiếp lời câu chuyện của Kính phi, đầu ánh mắt quét qua Phùng Tử Căng:

“Mẫu phi thích những món lễ vật Khinh Cư tặng ạ, nhi thần và con dâu tìm kiếm trong suốt mấy ngày liền đấy.”

“Ta hiểu tấm lòng hiếu thuận của con mà,”

Kính phi thấy tiếp vấn đề đó, nên cũng đè những lời đó xuống, đến những chuyện trong cuộc sống hàng ngày, hỏi hết một lượt xem bình thường Hạ Hành ăn gì mặc gì.

Khúc Khinh Cư im lặng lắng , thể thừa nhận, tuy Kính phi là một bà chồng , nhưng tuyệt đối là một , cũng lời để ý sắc mặt, phàm là những chuyện Hạ Hành tiếp, bà sẽ chủ động đổi chủ đề, hề giống những phụ nữ khác khuyên nhủ ngừng, cho đến khi đối phương nhận lời của thì mới thôi.

Đây là một đàn bà thông minh, nếu thì cũng thể là vị phi tần duy nhất đối chọi với Thục phi. Hiện giờ trong hậu cung tuy rằng một vị hoàng hậu, nhưng bà hoàng hậu thông minh con cái, gia đình đẻ gì hiển hách, trong hậu cung cũng chẳng thực quyền gì đáng kể chỉ là một cái khung rỗng nghiêm trang cao, quan sát vẻ náo nhiệt khi tranh đấu.

Hạ Hành đặc biệt ý những câu khen ngợi Khúc Khinh Cư ở mặt Kính phi, chỉ là trong lời và hành động đều thêm vẻ quan tâm hơn bình thường đối với bà, chọc cho ý khuôn mặt Kính phi từ đầu đến cuối hề tắt.

Đến giờ cơm trưa, Kính phi giữ Hạ Hành ở dùng bữa, còn về phần Phùng Tử Căng và Giang Vịnh Nhứ thì một bên đợi hầu. Vì thể Khúc Khinh Cư mới khỏi bệnh nên chồng đặc cách “yêu thương” hơn, miễn cho việc hầu vở kịch của bà chồng, liền xuống cùng với Hạ Hành.

Thức ăn dâng lên đến tận mười mấy món, mỗi món đều nấu tinh tế mắt, thể thấy tay nghề của đầu bếp bên trong cung Chung Cảnh, và cũng thể địa vị của Kính phi trong cung.

“Lui xuống hầu hạ vương phi , bản vương cần nàng hầu ,”

xua Phùng thị đang dợm bước đến gần, ánh mắt Hạ Hành bình thản gọi Minh Hòa, chỉ món cháo cá nấu sữa (1),

“Mẫu phi thích ăn món , bưng qua đó .”

Tuy rằng là món thích, nhưng thường xuyên ăn thì cũng chẳng còn là món gì hiếm lạ nữa. Chẳng qua là thái độ của Hạ Hành khiến Kính phi hưởng thụ, nên cũng liếc Khúc Khinh Cư nhiều thêm đôi chút, chí ít là từ khi con trai nhà thiết với con bé, thì càng quan tâm tới là bà đây hơn, đây thấy thằng nhóc đó tỉ mỉ như .

Dùng bữa xong, Khúc Khinh Cư phát hiện khẩu vị của và Kính phi vô cùng giống , súc miệng rửa tay xong nàng liền yên lặng ở bên cạnh, tiếp tục xem bộ phim tình cảm ấm áp hiền con hiếu.

“Các con cung , thì đến cung Khôi Nguyên thỉnh an hoàng hậu ,”

Kính phi lười biếng xua tay,

“Mấy ngày thể hoàng hậu khỏe, tuy chẳng thiếu thứ gì, nhưng chút lạnh lẽo buồn tẻ.”

Nói xong, liền ngước mắt lên đến hai nàng trắc phi đang ở một bên,

“Hai các con ngoài cung chờ , bản cung cũng mệt , lui hết cả .”

Tuy bà ý mượn hai nàng trắc phi để áp chế Khúc Khinh Cư, nhưng cũng đến mức cho bọn họ vênh mặt thỉnh an hoàng hậu, Khúc Khinh Cư dù là đứa con dâu bà mắt đến mức nào nữa, thì chung quy cũng là tiểu thư gia thế, phía còn gia tộc Điền thị đắc lực chống lưng, chỉ những điều đó thôi đủ để khinh thường hai .

Phùng Tử Căng cam long, hành lễ gọi là cho , đợi đến khi khỏi cung Chung Cảnh cùng Giang Vịnh Nhứ xong, khuôn mặt liền sầm xuống.

Giang Vịnh Nhứ hiếng mắt nàng , cuối cùng chỉ nở nụ nhạt, cúi đầu lặng lẽ khỏi phạm vi trong cung. Sau khi lên xe ngựa, thấy Phùng Tử Căng vẫn chậm rề rề đằng , lạnh thấp giọng :

“Ngu xuẩn.”

Nô tỳ bên cạnh nàng thấy câu mà giống như từng thấy gì, chỉ rót cho nàng một chén :

“Chủ tử dùng chén nhạt dạo một lát , vương gia và vương phi chắc là mất một lúc nữa mới trở đây.”

Giang Vịnh Nhứ nhận lấy chén , thấy Phùng Tử Căng tới gần, sắc mặt từ từ trở về giống với lúc .

Khúc Khinh Cư phía Hạ Hành, chủ nhân cũ của cơ thể nhiều ấn tượng về hoàng hậu, chỉ rằng nhà đẻ của hoàng hậu hiển hách, cũng hoàng đế sủng ái, hoàng đế lập bà hoàng hậu, chẳng qua là vì thấy bà thành thật mà thôi.

TBC

Vì hoàng hậu con cái, nên hoàng thượng cũng thường xuyên đến chỗ của bà, thành trong cung Khôi Nguyên đều an phận thủ thường, ngược còn đắc thế bằng cung Triệu Tường của Thục phi.

Vừa đến cung Khôi Nguyên, Khúc Khinh Cư liền cảm thấy bên trong yên tĩnh quá mức, các cung nữ thái giám trong cung nào nấy đều ngoan ngoãn phục tùng, giống như điêu khắc.

Thái giám báo cáo chạy đón nhanh, mặt mang theo nụ dẫn hai bên trong điện, Khúc Khinh Cư thấy vị hoàng hậu phục sức mộc mạc, tóc búi kiểu thùy vân (2). Hoàng hậu qua thì tầm hơn bốn mươi tuổi, nhưng trông già hơn Kính phi nhiều, cổ tay đeo một tràng hạt, khuôn mặt tuy mang theo ý , nhưng vương chút buồn chán, là thật sự đang chỉ đang khách sáo.

“Nhi thần tham kiến mẫu hậu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-de-hoc-tam-tong-tu-duc/chuong-15.html.]

Hạ Hành và Khúc Khinh Cư hành lễ theo đúng quy tắc, vì hoàng hậu đắc thế mà qua loa cho lệ.

“Hai các con cần đa lễ, xuống cả ,”

hoàng hậu hiệu cho hai xuống, đợi khi cung nữ dâng lên xong, mới ,

“Sao hôm nay Hành nhi tới đây thế ?”.

“Nghe mẫu hậu bệnh, dùng thuốc ?”

Giọng điệu của Hạ Hành đầy vẻ thiết :

“Hôm nay nhi thần tới chỗ mẫu phi dùng cơm, mới đến chuyện , xin mẫu hậu hãy bảo trọng đến phượng thể nhiều hơn nữa.”

“Chỉ là chút bệnh cũ thôi mà, uống thuốc , Hành nhi cần lo lắng,”

hoàng hậu lấy khăn tay nén tiếng ho bên miệng xuống, qua Khúc Khinh Cư,

“Con dâu thứ càng ngày càng xinh .”

“Mẫu hậu trêu đùa con ,”

Khúc Khinh Cư thấy sắc mặt hoàng hậu xanh xao, thần thái trong mắt cũng kém, thầm thở dài trong bụng,

“Có thể là khỏi bệnh, nên tinh thần hơn nhiều. Sau nếu như mẫu hậu rảnh rỗi, nên năng phơi nắng nhiều hơn, con dâu thái y , nó lợi cho thể.”

“Tấm lòng của con mẫu hậu sẽ nhớ,”

hoàng hậu gật gật đầu,

“Mấy ngày con dâu ba mới lấy về tháng , lúc cung tặng ít nhân sâm và nhung hươu, nhưng thể bản cung hư nhược thể dùng những thứ đó, năng phơi nắng thì hơn.”

Con dâu thứ ba… là vị chính phi mà tháng Hạ Uyên Thụy vương lấy về đấy chứ? Khúc Khinh Cư khỏi liếc hoàng hậu và Hạ Hành nhiều thêm chút nữa, trong lời của hai hời hợt bình thường, nhưng nàng cứ cảm giác chút gì đó . Hoàng hậu vô tình đến chuyện mấy ngày tam vương phi đến cung Khôi Nguyên, còn đặc biệt dùng những thứ đó, là gì với Hạ Hành?

Quét ánh mắt về phía đám hầu trong điện, chỉ hai tên thái giám và hai nàng cung nữ, tất cả đều cúi đầu im, xem tín của hoàng hậu.

Lắng hai về kinh Phật, Khúc Khinh Cư đăm đăm tràng hạt cổ tay hoàng hậu, phát hiện cổ tay của bà vô cùng gầy, bọc ngoài xương cổ tay là lớp da trắng nõn, lộ rõ vẻ khô.

“Trong ‘kinh Lăng Nghiêm’ , ‘Nhiếp tâm giữ Giới, do Giới sinh Định, và do Định phát Tuệ’,”

hoàng hậu ho một tiếng,

“Có thể , con chỉ cái tâm nhẫn, mới chịu ảnh hưởng từ cảnh xung quanh chăng?”.

Hạ Hành nở nụ ôn hòa, bưng tách lên uống một ngụm:

“Kiến giải của mẫu hậu, nhi thần bằng .”

“Chẳng qua chỉ ăn nhiều hơn con mấy bát cơm thôi,”

ánh mắt của hoàng hậu lướt qua chỗ hai , bên ngoài cửa,

“Trên thực tế thứ bản cung thấy, cũng chỉ là chốn hậu cung rộng lớn mà thôi.”

Khúc Khinh Cư theo ánh mắt bà, bên ngoài ánh mặt trời, chỉ ánh sáng xuyên từ cửa , nên trong điện cũng quá sáng.

Một đàn bà chẳng gì, thế lực sự sủng ái của hoàng đế, thể lên vị trí hoàng hậu, đàn bà như thế, thể thấu những đàn bà khác trong hậu cung, thì mà đơn giản ?

“Sắc trời còn sớm nữa, vợ chồng hai con cũng nên về nhà ,”

hoàng hậu duỗi tay vuốt ve cái hộp gấm đặt gối, bên trong đựng những món đồ nho nhỏ ngoài cung mà hai vợ chồng dâng tặng,

“Những thứ nhiều năm bản cung từng thấy, bản cung thích. Trương ma ma, lấy mấy súc vải Vân Cẩm trong kho của bản cung đây, để hai vợ chồng chúng mang về, mấy thứ mặc trẻ tuổi thì mới .”

Khúc Khinh Cư , vội lên từ chối.

“Nhìn các con ăn mặc như , bản cung cũng vui, từ chối nữa, cung Khôi Nguyên tuy rằng giàu bằng cung Triệu Tường, nhưng vẫn thể tặng cho đám tiểu bối các con những thứ .”

Đã đến nước , Khúc Khinh Cư cũng từ chối nữa.

Hạ Hành thấy tinh thần hoàng hậu lắm, cũng tiện ở lâu, liền dậy cùng Khúc Khinh Cư hành lễ về. Trương ma ma đích tiễn hai ngoài, khi thấy Tiền Thường Tín và Minh Hòa đợi hầu ở bên ngoài nhận vải Vân Cẩm xong, mới hành lễ với hai :

“Vương gia, vương phi thong thả, lão nô tiện tiễn xa hơn.”

“Trương ma ma đừng khách khí,”

Khúc Khinh Cư mỉm , theo lưng Hạ Hành giống như lúc đến chầm chậm bước khỏi cung.

Trương ma ma gọi bọn họ là vương gia, vương phi, nhưng thêm phong hiệu , giống với nô tài trong cung Chung Cảnh. Không là đối với tất cả các vị vương gia khác đều , là…

Ra đến ngoài cửa cung, Hạ Hành liền đầu , thấy Khúc Khinh Cư cúi mắt xuống lặng lẽ theo, bỗng nhiên mỉm , duỗi tay :

“Vương phi, lên xe nào.”

Khúc Khinh Cư ngẩng đầu lên, thấy xe ngựa của vương phủ chỉ cách tầm hơn mười bước chân, nàng bàn tay xòe mặt, lúc duỗi tay , thì thấy lưng một loạt tiếng chân tới.

 Chương trướcChương tiếp 

Loading...