Xuyên Không Để Học Tam Tòng Tứ Đức - Chương 36

Cập nhật lúc: 2024-11-09 01:55:54
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 36: Tranh phong

Mùng tám tháng giêng, triều đình khai triều, cuối cùng xe ngựa cỗ kiệu qua trong Kinh thành giảm bớt, quán nhỏ buôn bán hai bên đường phố cũng dần dần nhiều hơn.

mới khai triều, triều đình bỗng nổi lên một chuyện lớn, bởi vì quan viên tố cáo Thụy vương cho vay lãi suất cao ở Giang Nam, tham gia buôn muối và mở sòng bạc, chuyện nổ , lập tức đưa đến sóng to gió lớn. Vào ngày thứ ba chuyện huyên náo càng ngày càng lớn, quan viên giận dữ mắng mỏ Thụy vương tật giật , thậm chí uy h.i.ế.p nhà của ông , khi xong, đ.â.m đầu cây cột Bàn Long màu vàng trong đại điện tự tử.

Lần xem như quả thật nước b.ắ.n trong chảo dầu, cả Kinh thành nổ tung, đại điện Hoàng thượng chọc tức đến choáng váng. Trong lúc nhất thời, trong Kinh thành đều cảm thấy lo lắng, chỉ sợ dính líu đến .

Bên trong phủ Đoan Vương, gần đây Khúc Khinh Cư càng ngày càng nhận nhiều bái , cau mày : "Sau nếu đến thăm, thì bệnh, Vương gia bận rộn, cũng ở trong phủ, thể nào tiếp đãi khách khứa." Vào lúc Hạ Kỳ và Hạ Uyên đang đấu pháp, phủ Đoan Vương cần dính mấy cái ồn ào .

Những quan viên đủ thông minh trong Kinh thành cũng phát hiện, quan viên đ.â.m đầu c.h.ế.t liên quan đến Ninh Vương, bây giờ của Ninh Vương và Thụy vương đang đ.ấ.m đá lẫn , lúc những khác đều mừng rỡ xem náo nhiệt, cần gì bước vũng nước đục ?

Mộc Cận gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ, thấy sắc mặt Vương phi thâm trầm, bèn : "Buổi sáng của phủ Xương Đức công đến, lão thái thái thương nhớ ngài."

Khúc Khinh Cư châm chọc : "Năm đó khi ở phủ Xương Đức công cũng thấy lão thái thái nhớ đến , bây giờ nghĩ đến." Nàng ghét bỏ trò hề của phủ Xương Đức công: "Hiện nay bọn họ trong triều đình, nên nhờ lão thái thái đến thăm dò tin tức, cho báo , năm lạnh, hôm nay chịu nổi nên bệnh ."

thanh danh phủ Xương Đức công quá kém, nàng cũng ngại đổ thêm tiếng , dù Lương thị ngược đãi nữ nhi con vợ cả là chuyện ván đóng thuyền.

"Tốt quá, miễn để cho những hổ cứ quấn lên." Ngân Liễu bên cạnh đang bỏ thêm một ít ngân chậu than để bớt khói, lòng căm phẫn: "Nô tỳ chỉ sợ cho bọn họ mặt mũi , sẽ bám dính luôn."

Khúc Khinh Cư thế, nhịn : "Ngươi nghĩ nhiều , mặc dù phủ Xương Đức công cần thể diện, nhưng vẫn đến mức gấp gáp." Dựa tính tình của Xương Đức công, thể để Lương thị chịu uất ức, về phần Lương thị thì bà càng gặp , duy nhất tạo quan hệ với phủ Đoan Vương chỉ thể là Khúc lão thái thái, đáng tiếc nay bà lớn tuổi, phủ Xương Đức công sớm là thiên hạ của bà .

Mộc Cận Ngân Liễu, để nàng tiếp tục chuyện nên nữa, gần đây Ngân Liễu càng ngày càng quy củ , dù Vương phi là khoan hậu, nhưng nàng cũng nên ỷ sự xem trọng của Vương phi, mà quên bổn phận của .

Bị Mộc Cận chằm chằm, Ngân Liễu mất quy củ, vội ngậm miệng, dám xằng bậy nữa.

Nhìn thấy động tác giữa hai , Khúc Khinh Cư nhưng gì, quả thật tính tình Ngân Liễu chút nóng nảy, để Mộc Cận quản giáo, cũng tránh cho thua thiệt ở đây.

Trong phủ Thụy vương, Hạ Uyên âm trầm đập bể một ly : "Lần thủ đoạn của Hạ Kỳ thật !" Nhớ đến một ít quan viên đ.â.m đầu c.h.ế.t đại điện, Hạ Uyên cảm thấy tức giận đến cùng cực, từ lúc nào mà thể một tên quan viên nhỏ nhoi như uy h.i.ế.p chứ?! Hôm nay chuyện huyên náo thể dàn xếp, phụ hoàng vì bình miệng lưỡi thế gian, đành miễn tư cách triều của , thậm chí còn thể bước khỏi vương phủ.

Hắn và lão Đại hợp , nhưng bởi vì phụ hoàng thiên vị, tranh đấu triều đình ít thua thiệt, ngờ rằng té một cú đau như .

"Vương gia, e rằng chuyện khó giải quyết, bây giờ việc cấp bách chính là dọn dẹp sạch sẽ chuyện ở Giang Nam." Một môn khách khuyên lơn: "Chuyện Ninh Vương huyên náo lớn như , chắc chắn Hoàng thượng sẽ phái đến Giang Nam kiểm chứng, chỉ cần chứng cứ, như thì dù c.h.ế.t mấy cũng gì lớn." Thật trong lòng y rõ ràng, mặc dù Vương gia rửa sạch đến thì thanh danh vẫn trở ngại.

Người đời thường tin chuyện , tin chuyện , cho dù đến lúc đó chứng minh chuyện liên quan đến Vương gia, nhưng trong mắt những khác cũng chỉ nghĩ Hoàng thượng bảo vệ Vương gia, mới cố ý đặc xá cho Vương gia vô tội thôi. Huống chi, Vương gia vốn những chuyện .

"Chết vài chuyện lớn ?" Hạ Uyên lạnh liếc môn khách , về phía một môn khách khác: "Cao Đạc, ngươi xem phụ hoàng sẽ phái ai đến Giang Nam tra án?"

Cao Đạc vì Hạ Uyên điểm tên mà vội vàng , khi y trầm ngâm một hồi lâu, mới : "Vương gia, ngài là hoàng tử mà Hoàng thượng sủng ái nhất, việc đối với ngài mà , lợi hơn bất cứ điều gì khác. Hôm nay động thái của Ninh Vương càng lúc càng lớn, khiến Hoàng thượng kiêng kỵ, nếu tại hạ đoán sai, Hoàng thượng sẽ phái Thành vương và một vị quan viên Hoàng thượng trọng dụng đến Giang Nam."

"Lão Tứ?" Hạ Uyên nhíu mày: "Từ đến giờ lão Tứ nhát gan chủ kiến, cần quá mức lo lắng, lo lắng duy nhất chính là quan viên ."

"Hiện giờ triều đình bốn quan viên Hoàng thượng tin tưởng, một là Tường Thanh hầu Điền Tấn Kha - Thiếu Khanh Đại Lý Tự, nhưng là cữu cữu của Đoan Vương phi, Hoàng thượng sẽ phái ông ; hai là Binh Bộ Thượng Thư La Trường Thanh, nhưng là nhạc phụ tương lai của Thành vương Điện hạ, Hoàng thượng càng thể phái ông ; ba là đảm nhiệm chức chủ khảo của khoa cử Đại học sĩ Lục Cảnh Hồng của Hồng Nguyên các; cho nên loại bỏ ba , chỉ còn hữu thừa Ngụy Văn Quảng khả năng nhất, mà mặc dù thủ đoạn của Ngụy Văn Quảng nhiều lắm, nhưng vô cùng thức thời, việc từ đến giờ luôn khiến Hoàng thượng yêu thích." Cao Đạc cúi đầu, ý vị sâu xa : "Vương gia, những gì tại hạ phỏng đoán, bộ đều dựa việc Hoàng thượng thiên vị ngài mà thôi."

Hạ Uyên xong, xuống ghế trầm tư một lúc, mặt nóng nảy dần dần bình tĩnh : "Ý của Cao Bổn vương hiểu, các ngươi đều lui ."

Nghe xưng hô của Vương gia với đổi, thần sắc Cao Đạc vẫn bình tĩnh lui ngoài với các môn khách khác, khi khỏi chính viện, ông mới vuốt chòm râu, híp mắt khỏi vương phủ trong ánh mắt ghen tỵ của các môn khách khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-de-hoc-tam-tong-tu-duc/chuong-36.html.]

Trong chính điện cung Thiên Khải, ba Hạ Hành phía , vài quan viên trái , lẽ vì long tọa sắc mặt Khánh Đức đế quá khó xem, sắc mặt của bọn họ càng nặng nề hơn.

Trên triều đình ít yêu cầu điều tra rõ việc của Thụy vương, cho dù Khánh Đức đế lòng cũng ép xuống nổi, lúc vẻ mặt già nua của ông càng lộ vẻ tang thương, cũng bất đắc dĩ nhi tử và các thần tử phía : "Chuyện của Thụy vương, trong lòng trẫm vẫn nghi ngờ, đợi khi điều tra sự thật thì sẽ định đoạt tiếp."

Tất cả đều cái sự thật , nhưng lúc thể hô to Hoàng thượng minh, đó bắt đầu tranh giành xem nên phái ai đến Giang Nam.

"Tốt lắm, chuyện các ngươi kể trong lòng trẫm tính toán, ngày mai triều đình trẫm sẽ tự hạ chỉ, lui ." Có lẽ trong lòng Khánh Đức đế cũng hiểu chuyện là thật, nhưng ông nỡ trị tội nhi tử yêu thương nhất, nên tâm phiền ý loạn đuổi ngoài.

Sắc mặt Hạ Kỳ chút khỏi chính điện, cũng thèm hai Hạ Hành và Hạ Minh, phất tay áo rời , thể thấy trong lòng căm tức bao nhiêu.

TBC

Hạ Minh chớp mắt đại ca vội vã rời , đầu nhị ca bên cạnh, dường như đang chờ ý .

"Trời còn sớm, hai chúng cũng trở về phủ thôi." Hạ Hành vô cùng tùy ý: "Tứ cùng nhị ca chứ?"

"Nhị ca mời." Hạ Minh , lễ phép mời Hạ Hành .

"Huynh chúng cần gì câu nệ những thứ ." Hạ Hành vỗ vai y một cái, dẫn đầu bước , nhưng cố ý vô tình, luôn cố gắng sánh vai với Hạ Minh về phía .

Hai đến cửa cung, thì gặp Hạ Uyên đang xuống xe ngựa, Hạ Uyên mặc một bộ y phục gấm màu xanh ngọc, xem trầm tĩnh hơn hai phần so với thường ngày, hình như mặt cũng trắng ít.

Ba gặp mặt hành lễ xong, Hạ Uyên hai : "Nhị ca và Tứ chuẩn xuất cung ?"

Mặc dù trong lòng Hạ Hành rõ ràng lúc Hạ Uyên nên đợi trong phủ, chứ xuất hiện ở cửa cung, mặt vẫn tự nhiên : " thế."

"Vậy cáo từ ." Hạ Uyên : "Nhị ca và Tứ thong thả."

"Tam ca mời." Bởi vì thường ngày Hạ Uyên để ý đến y, đột nhiên Hạ Uyên nhắc đến , Hạ Minh chợt kinh ngạc, ngay đó trả lễ: "Đệ cũng quấy rầy Tam ca."

Hạ Uyên gật đầu, mới dẫn theo một thái giám bước nhanh về hướng cung Thiên Khải, bóng lưng xanh ngọc vẻ nóng nảy .

Nhìn một màn , Hạ Hành về phía Hạ Minh thì nụ mặt phai nhạt mấy phần, đợi hai tách lên xe ngựa thì Hạ Hành vỗ vai y một cái: "Tứ , bảo trọng."

Hạ Minh thi lễ : "Nhị ca, thong thả."

Nhìn đến khi xe ngựa của phủ Đoan Vương khỏi cửa cung, Hạ Minh mới lên xe ngựa của , khi hạ mành che xuống, nụ mặt y dần biến mất, trong mắt thêm vài phần bất đắc dĩ và khổ sở.

Xuống xe ngựa, Hạ Hành bước cửa phủ, ngẩng đầu thì bỗng thấy diều giấy bay lượn trung, híp mắt , cau mày với Minh Hòa lưng: "Tra rõ là ai , trong phủ để thả mấy thứ ." Tiền triều dùng diều giấy truyền tin ngoài, hôm nay lòng trong Kinh thành đang bàng hoàng, cũng thêm một thám thính trong phủ Đoan Vương của .

"Dạ." Minh Hòa ngoắc tay với vài thái giám lưng, mấy thái giám vội nhanh chóng lui xuống, dùng tốc độ nhanh nhất tìm thả diều.

Bên trong chính viện, Khúc Khinh Cư mỉm diều giấy của mỹ nhân tung bay, đầu với Mộc Cận: "Nhìn xem, đây dùng thủ đoạn ?"

Mộc Cận cũng đến dịu dàng: "Vương phi liệu sự như thần."

nào não phát triển đây, cố tình chuyện ngu xuẩn như thế lúc ?

Loading...