Xuyên Không Để Học Tam Tòng Tứ Đức - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-11-09 06:39:20
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 52: Thủ đoạn của Kính quý phi
Chuyện cô nương Vi gia chạy đến vương phủ tự tiến cử, thế nào truyền đến tai Kính quý phi, vốn nghĩ Vi Nhiễm Sương gì, hiện tại gần như cảm thấy đây chính là một cô nương hề gia giáo, thanh danh Vi gia quả thật rớt đài , may mà cùng một tổ phụ, nếu ngay cả bà cũng sẽ liên lụy.
"Đinh ma ma." Kính quý phi lạnh lùng : "Ngươi mang theo bài tử của Bổn cung đến phủ Vi lang trung một chuyến, đức hạnh Tần thị khiếm khuyết, dạy nữ nghiêm, để tránh thanh danh nhất tộc Vi thị vấy bẩn, nên khuyên nhủ thê nữ đôi câu. Nếu , hai phủ qua ." Đường ca của bà là bình thường, bản lĩnh gì, việc cũng quy củ, thể kinh cũng do Hành nhi giúp đỡ, mới lĩnh một chức quan Ngũ phẩm lang trung.
Không một nào con trai chiếu cố một nữ tử tự tiến cử, Kính quý phi cũng ngoại lệ, mặc dù nữ tử là thích của nhà bà, tuy bà chỉ một quý phi quyền hạ bất kỳ chỉ ý gì, nhưng vẫn đủ để khiển trách một chút chuyện trong tộc, nếu những phi tử hoạch tội , vì còn thêm một tội danh trị gia bất lực chứ?
Đinh ma ma là của Kính quý phi nên mặt mũi mặt khác, bà xe ngựa Thanh Bố đến phủ Vi Lang trung thì tiểu nhân trong phủ đều vô cùng khách khí với bà, ngay cả Vi lang trung cũng tự cửa đón tiếp bà, còn dẫn bà đến phòng cho khách quý.
Đinh ma ma khách khí phúc hành lễ với Vi lang trung, từ chối sự đưa tiễn của Vi lang trung: "Vi đại nhân, hôm nay lão đến, vì truyền lời của quý phi nương nương cho ngài."
"Không quý phi nương nương chỉ thị gì?" Vi lang trung dậy, về phía hoàng cung chắp tay: "Kính xin ma ma báo cho một ít."
Đinh ma ma Vi lang trung đàng hoàng tử tế, trong bụng thở dài ông, vị biểu ca bà con xa của nương nương cũng là đàng hoàng, đáng tiếc một bà vợ cả hiểu chuyện, chỉ là một hộ bộ Ngũ phẩm lang trung nho nhỏ, trông vẻ cơ hội leo lên.
Bà khom : "Mấy ngày đây nương nương một ít lời đồn , trong lòng vô cùng lo lắng, nên bảo lão đến với đại nhân một tiếng." Bà ngẩng mắt Vi lang trung, thấy vẻ mặt đối phương lo lắng, hiển nhiên chuyện gì: "Nương nương đức hạnh Vi phu nhân khiếm khuyết, dạy nữ nghiêm, sợ thanh danh nhất tộc Vi thị chịu liên lụy, nhờ đại nhân khuyên nhủ đôi câu."
Nghe xong lời Đinh ma ma, sắc mặt Vi lang trung lúc trắng lúc xanh, thật lâu cố nặn một câu: "Mong ma ma rõ, chuyết kinh (vợ) và bất hiếu nữ gây chuyện gì?"
Đinh ma ma thông cảm ông một cái, thi lễ : "Chuyện kính xin đại nhân hỏi tôn phu nhân, lão còn hồi cung hầu hạ nương nương, cáo từ."
Vi lang trung , nhưng hiểu quý phi nương nương đang thể hiện sự bất mãn với nhà ông, trong lòng sớm bất , đợi tiễn Đinh ma ma xe ngựa xong, xoay vội vàng đến nội viện.
Bởi vì ông chỉ là một Ngũ phẩm lang trung, tuy phủ trạch chỉ là một phòng ốc chia hai, nhưng ở khu vực , cái cũng nhờ nể mặt Đoan vương điện hạ, mới cho ông mua viện , nếu ông thể ở đây trồng trọt, trong kinh thành nơi ở chính là tượng trưng cho phận, tiền cũng nhất định thể mua .
Ông viện, chỉ thấy Tần thị đang trách phạt một hạ nhân, ông sầm mặt bảo hạ nhân phạt lui , lạnh lùng : "Vài ngày đây bà chuyện gì?"
" gì?" Sắc mặt Vi Tần thị Vi lang trung, đề cao âm lượng : "Vi Nho Chi, ông chuyện cho rõ ràng, gì mà khiến ông bày cái mặt như ?"
Hạ nhân hầu hạ bên cạnh thấy tình huống , cẩn thận lui trong góc, cố gắng vùi đầu thật thấp.
"Nếu bà gì, quý phi nương nương sẽ cho đến bày tỏ bất mãn ." Vi Nho Chi xanh mặt, dáng vẻ cay cú của Vi Tần thị: "Những năm cố nhẫn nhịn bà mặt, nhưng sẽ để bà hủy hoại thanh danh của Vi gia ."
"Vi gia?" Vi Tần thị lạnh, chỉ Vi Nho Chi mắng: "Ông nghĩ rằng quan trọng bao nhiêu, tưởng quý phi nương nương xem trọng ông , đại phòng mới gọi là một nhà, chúng là cái gì, bây giờ ông hét to lớn với , là đang khoe khoang Vi gia các ngươi sinh một quý phi nương nương, Tần gia vẫn là thư hương thế gia, tổ tiên sinh mấy nương nương đấy chứ, cần ông đến khoe khoang mặt !"
"Phụ nhân ngu xuẩn!" Vi Nho Chi tát lên mặt Vi Tần thị một bạt tay, từ đến giờ tính tình ông vô cùng mềm dẻo, chắc hẳn bây giờ tức lắm : "Sao cưới một nữ nhân thế , nếu bà thật sự cảm thấy Tần gia thì thành cho bà, một phong hưu thư cũng mất nhiều sức . Đừng cả ngày Tần gia như thế nào mặt . Thường ngày , chính vì niệm tình bà sinh con dưỡng cái dễ, cho bà mặt mũi mà còn dám lên mặt, nên cũng cần giữ mặt mũi cho bà nữa, bà về lóc với chủ tộc Tần thị , xem bọn họ nhận bà , cũng chỉ là bà con xa, thật sự xem như nhân vật lớn !"
Vi Tần thị há miệng, nhưng một câu cũng nên lời, từ đến giờ bà quen thói cường thế, thường ngày Vi Nho Chi cũng nhường bà , bây giờ đối phương sẽ hưu thư cho bà , bà cảm thấy đầu như dội một chậu nước đá, tức sợ.
Dường như nhẫn nhịn đủ , Vi Nho Chi càng càng giận: "Hôm nay con cái đều lớn , bà cần lo lắng sẽ khi nhờn bọn nó, cũng sẽ tái giá, chỉ cần bà đồng ý, lập tức đưa hưu thư cho bà, tránh để bà uất ức."
"Vi Nho Chi, sinh con dưỡng cái cho ông, bỏ nhiều như , hôm nay ông một cước đá cho văng ?!" Vi Tần thị bắt một lý do, lập tức thét to: "Hiện tại con cái lớn, nên ông cần chứ gì, ghét bỏ đây luống tuổi , dễ !" Nói xong, chợt thò tay cào mặt Vi Nho Chi.
Vi Nho Chi đẩy bà , ông lạnh lùng : "Nếu nể mặt con gái, bỏ bà lâu , nếu bà bỏ bà, thì thành thật ở trong phủ , bà vứt mặt Tần gia thư hương thế gia , nhưng Vi gia nhỏ bé lắm nên vứt nổi." Nói xong, phất tay áo bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-de-hoc-tam-tong-tu-duc/chuong-52.html.]
Vi Tần thị đất, nước mắt nước mũi dính đầy mặt, thật lâu mới dùng tay áo lau nước mắt, nghĩ đến lời trượng phu , thì hiểu Kính quý phi bất mãn chuyện bà tự đến phủ Đoan Vương, giọng bà căm hận : "Thật sự cho rằng thiên hạ chỉ nhi tử nhà ngươi tôn quý , đợi Vương gia khác kế vị, xem ngươi ngông cuồng thế nào!"
Vi Nhiễm Sương cửa sổ, phụ mẫu cãi ở trong sân, nhịn nghẹn ngào tiếng, xưa nay phụ ôn hòa, hôm nay lớn tiếng với mẫu như . Nghĩ đến vì nên mới thế, nàng càng thảm thiết hơn.
"Cô nương, đừng ." Nha của nàng cẩn thận khuyên nhủ: "Nếu phu nhân thấy , nhất định sẽ càng lo lắng hơn."
Vi Nhiễm Sương sững sờ, mở to hai mắt Vi Tần thị trong sân, dáng vẻ mẫu cực kỳ nhếch nhác, mặt hạ nhân phụ nể mặt mẫu , mẫu quản lý hậu viện thế nào đây?
"Đều là của , nếu chuyện đến mức thế ." Nước mắt nàng chảy xuống nữa.
Mặc dù chuyện Vi Tần thị Vi Nho Chi trách cứ truyền ngoài, nhưng Kính quý phi , bà hiểu đây là thái độ và quyết tâm của Vi Nho Chi, bà báo xong, gật đầu : "Sớm nên như thế, tính tình đường xa của Bổn cung khá mềm nhẹ." Dứt lời, đầu với Khúc Khinh Cư đang phía : "Con cần lo lắng chuyện , nha đầu Vi Nhiễm Sương phủ ."
Khúc Khinh Cư mở trừng hai mắt, một hồi lâu mới : "Cám ơn mẫu phi, con dâu vốn còn đang lo lắng nếu nàng phủ, đối xử với nàng nữa."
"Đối xử thế nào, chỉ là một tiểu mà thôi." Kính quý phi uống một ngụm , giọng lạnh: "Người như , còn tơ tưởng vương phi, thứ gì cũng thể hầu hạ con ."
Khúc Khinh Cư khẽ cúi đầu, bày tỏ nàng hiểu, thấy.
Ngẩng đầu thấy con dâu đàng hoàng, khóe môi Kính quý phi khẽ giật, thông minh lúc nên chút lời , bà vui vẻ mới đúng chứ, con dâu bà cứ im ?
"Con gả cho Hành nhi gần nửa năm nhỉ." Kính quý phi vòng vo: "Năm đó Bổn cung cung cũng cỡ tuổi con, cung gần bốn năm mới Hành nhi, lúc vị trí thai , thật dễ dàng sinh nó , ma ma đỡ đẻ , may mà Bổn cung sinh con lúc gần 20, thể cốt nẩy nở, nếu thể một thi hai mệnh. Nhiều năm như , mặc dù thể sinh thêm đứa nào, nhưng Hành nhi hiếu thuận, Bổn cung gì hối tiếc nữa."
Khúc Khinh Cư dừng , ngờ Kính quý phi sẽ chuyện với nàng, nàng phụ nhân hoa phục xinh mắt , dáng vẻ bà luôn cao cao tại thượng, nhưng lời luôn đầy ắp tình cảm của một mẫu với con .
TBC
Bà mong tình cảm giữa nàng và con bà hòa thuận, ám chỉ nàng cần sinh con gấp, mặc kệ trong đó sự quan tâm , nhưng ít nhất bà hi vọng thể sinh đứa bé thật khỏe, còn nuôi dạy nó thật .
Cẩn thận suy nghĩ, lẽ bà thật sự đang an ủi , nên gấp gáp chuyện sinh con, nên thuận theo tự nhiên?
"Năm đó mẫu phi dưỡng dục Vương gia nhất định chịu ít khổ." Khúc Khinh Cư : "Khó trách Vương gia nhớ kỹ mẫu phi, ngay cả ăn điểm tâm cũng mẫu phi ngài thích loại nào, thích loại nào."
Nụ của Kính quý phi càng rõ ràng, thậm chí trong giọng cũng hai phần nụ : "Làm mẫu đều con sống thật , như thế thì cần cầu xin gì nữa."
Khúc Khinh Cư nhớ đến cha c.h.ế.t của , lúc bọn họ còn sống, cũng thương yêu nâng niu , nàng học vũ đạo, thì bọn họ ngừng ủng hộ nàng học, một ảnh chụp khi biểu diễn thì họ cũng xem như bảo bối cất kỹ, nhưng khi bọn họ , thì dường như còn ai đối xử với như nữa.
Thấy vẻ mặt con dâu sa sút, Kính quý phi nhớ đến đẻ con dâu mất sớm, thế nào, cảm thấy dáng vẻ của nàng tội nghiệp, nên vỗ mu bàn tay nàng: "Gần đây phòng bếp nhỏ của Bổn cung mới một loại bánh ngọt, Bổn cung cảm thấy mùi vị tệ, con cũng nếm thử một chút xem." Nói xong, cho phòng bếp bưng bánh ngọt .
Khúc Khinh Cư ngẩng đầu về phía Kính quý phi, : "Tạ mẫu phi."
Kính quý phi thấy đôi mắt nhỏ trong veo như nước của nàng, thì khẽ : "Chuyện nhỏ thôi, tạ cái gì, hôm nay con mang nhiều đồ cung như , mẫu phi chiêu đãi con một bàn điểm tâm, mới đúng mà."
"Chỗ mẫu phi ăn ngon, nếu sợ bàn luận, con dâu hận thể mỗi ngày đến chờ ăn." Khúc Khinh Cư nhíu mày: "Món phòng bếp trong phủ, hương vị ở nơi của mẫu phi."
Khóe môi Kính quý phi khẽ giật, mặt chồng như bà mà ghét bỏ vương phủ như , nghĩ đến cảm thụ của Bổn cung , nghĩ đến cảm nhận của con trai Bổn cung thế? Cho dù ngươi cố ý lấy lòng, nhưng ánh mắt chân thành, khiến bà thể tin tưởng rằng, con dâu của bà thật sự ghét bỏ phòng bếp ở vương phủ.
"Không việc gì, Bổn cung cho chép cách món bánh ngọt mà con thích đưa đến phủ ." Kính quý phi , bà để ngoài nghĩ đầu bếp phủ Đoan Vương vô dụng .
Phải đứa con dâu ngốc thế , bà cảm thấy đau lòng chứ!