Xuyên Không Để Học Tam Tòng Tứ Đức - Chương 61
Cập nhật lúc: 2024-11-09 06:45:15
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 61: Quẻ xăm
Chuyện Hạ Hành hành thích khiến bộ triều đình hậu cung rối loạn hết cả lên, nhưng ngược chính bản Hạ Hành thanh nhàn, cần dậy sớm triều, cũng cần đấu trí đấu võ mồm với hai . Hắn nhìnHạ Minh mặc một bộ trường bào màu nâu đơn giản đang tiến đến gần, mặt lộ một nụ : "Khí trời hôm nay tệ, thích hợp để ngoài ngắm cảnh."
Hạ Minh gật gật đầu đồng ý, cái hôm nhị ca hành thích, liền một cơn mưa rào, nhờ mà mặt trời hôm nay rực rỡ hơn hẳn. Nhớ tới đêm qua, khi dùng bữa với nhị ca xong, nhị ca mời cùng đến Bạch Vân Sơn du ngoạn ngắm cảnh, lúc đó y chút do dự mà đồng ý ngay, bây giờ thấy nhị ca ở trong sân, hình như là đang đợi ai đó.
"Đệ đỉnh Bạch Vân sơn Ngũ Trang Quan nổi tiếng, ít đến đó cầu xâm giải mệnh." Hạ Minh : " vẫn đến đó bao giờ."
"Huynh chúng thường ngày đều bận rộn việc triều chính, hiếm khi rảnh rỗi, hôm nay đúng lúc dịp đây đó, du ngoạn khắp nơi thì tận hưởng mới ." Giọng Hạ Hành nhẹ nhàng, như là từng gặp chuyện hành thích .
TBC
Huynh hai đang , Hạ Minh liền thấy một tên thái giám lạ mặt từng bước từng bước xa vội vã tới, khom mặt bọn họ: "Khởi bẩm Vương Gia, Vương phi nửa nén hương nữa thì thể lên đường."
Hạ Hành gật đầu: "Ngươi phân phó hạ nhân chuẩn đồ xuất hành cho chu đáo, một khắc sẽ xuất phát."
Hạ Minh tên thái giám trẻ tuổi đó xa, mới do dự : "Nhị ca, Nhị tẩu cũng sẽ cùng, chuyện ......"
"Đều là nhà, cần câu nệ những chuyện nhỏ nhặt ." Hạ Hành vỗ vỗ vai của y: "Tẩu tẩu của gả cho mấy tháng , nhưng cả ngày đều ở trong phủ giúp lo liệu gia sự, cũng cơ hội thăm thú khắp nơi, thời tiết hôm nay như , thể bỏ phí chứ?"
Nghe giọng điệu nhị ca lúc coi y như một nhà, trái tim Hạ Minh nóng lên, thở dài : "Nhị ca đúng, là câu nệ ."
Bên trong Ngọc Vân lâu, Khúc Khinh Cư mang giày thêu hoa đế bằng xong, tâm tình dẫn theo bốn nha hồi môn ngoài. Hai Hạ gia đều ở đây, bước chân ngừng , ngay đó nhanh chóng tới mặt Hạ Hành, quy củ phúc với Hạ Minh: "Chào Tứ thúc."
"Bái kiến Nhị tẩu.” Hạ Minh vội đáp lễ .
Khúc Khinh Cư khẽ lui về nửa bước, tỏ ý tránh nửa lễ, đầu với Hạ Hành: "Đã để Vương gia chờ lâu ." Hôm nay nàng cũng mặc váy chấm đất hoa lệ thường ngày, mà mặc một chiếc váy ngắn thêu hoa đào nhỏ, dạo cảnh xuân là hợp gì bằng.
"Có còn quên đồ gì , nếu thì chúng xuất phát thôi." Hạ Hành đưa tay chỉnh trâm vàng cánh bướm điểm hoa bên tóc maiKhúc Khinh Cư. Không khác cảm thấy thế nào, riêng thấy cần vẻ bên ngoài tác động thêm, thì nàng cũng quyến rũ c.h.ế.t .
Khúc Khinh Cư lắc lắc đầu, trâm cài nhẹ nhàng quét qua lòng bàn tay Hạ Hành: "Không quên gì cả, bây giờ chúng xuất phát luôn thôi."
"Nếu như thế, thì thôi." Hạ Hành dắt tay Khúc Khinh Cư, nghiêng đầu với Hạ Minh: "Tứ , mời."
"Mời nhị ca nhị tẩu ." Hạ Minh lui về phía một bước, khẽ cúi đầu bày tỏ sự tôn trọng của . DĐ.LeêQuyýĐoôn ͐
Hạ Hành với y,dắt tay Khúc Khinh Cư cùng về phía , Hạ Minh hai , cách hai bước chân, tầm mắt rơi bóng lưng của hai họ, khỏi chút hâm mộ, tình cảm của nhị ca cùng nhị tẩu thật .
Nghĩ đến lâu nữa cũng sẽ cưới tiểu thư La gia vương phi. Lễ bộ bắt đầu chuẩn hôn lễ của y, Hạ Minh khỏi cảm thấy nóng lòng mong đợi, chờ khi vương phi phủ, y và nàng cũng sẽ ân ái như nhị ca và nhị tẩu ?
Tôn Hải theo Hạ Minh xúc động. Ai hoàng gia chân tình, đó là vì gặp đúng thôi, Đoan Vương và Đoan Vương phi kìa, thật đúng là lang tài nữ xứng, một đôi trời đất tác hợp mà.
Làm tổng quản trong phủ Thành vương, mặc dù tính là thông minh nhanh nhạy, nhưng ít nhất những điều nên thì đều rõ ràng. Hắn trong phủ Đoan Vương cũng nhiều mỹ nhân, nhưng khi Vương phi phủ, chỉ mỹ nhân nào đánh phạt, biếm chức, đưa , chứ từng Đoan Vương bất cứ bất mãn gì với Đoan Vương phi. Ngay cả những chuyện liên quan đến phủ Xương Đức Công, cũng Đoan Vương hài lòng gì với Đoan Vương phi cả.
Cũng là do Đoan Vương si tình thủ đoạn của Đoan Vương phi cao siêu. mặc kệ thế nào, trong ba vị Điện hạ lập gia thất hiện nay, chỉ Đoan Vương khiến khác hâm mộ đến đỏ mắt mà thôi.
Tuy là leo núi ngắm cảnh, nhưng cũng chuẩn những hạ nhân lực lưỡng khênh kiệu liễn sẵn sàng phía , đợi khi chủ tử mệt mỏi, bọn họ sẽ nhiệm vụ của .
Ra khỏi cánh đồng ruộng mênh m.ô.n.g và vườn cây hoa quả ở đầu Phúc Lang sơn trang, bao lâu thấy Bạch Vân Sơn, Khúc Khinh Cư ba chữ ‘Bạch Vân Sơn’ thật to khắc bia đá chân núi, khỏi ngẩng đầu ngọn núi cao ngất cực kỳ nguy nga ánh mắt trời.
"Sao thế, mỏi chân hả?" Hạ Hành thấy dáng vẻ ngửa đầu đỉnh núi của nàng, : "Nếu nàng nữa, thì để bọn họ nâng kiệu lên đó cũng ." Nói xong, chỉ chỉ những chiếc kiệu phía .
Khúc Khinh Cư thoáng nhíu mày, đưa tay níu tay áo của : "Khi nào nổi nữa, sẽ kéo tay Vương gia mượn sức.”
Hạ Hành nhẹ giọng một tiếng, nhẹ giọng bên tai nàng: "Nếu nàng nổi, cõng nàng lên."
Khúc Khinh Cư bật , nhưng lập tức ngưng , tiếc nuối liếc cánh tay trái của : "Đáng tiếc Vương gia vẫn còn thương khỏi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-de-hoc-tam-tong-tu-duc/chuong-61.html.]
Hạ Hành:......
Hạ Minh cảm thấy nhất định là đủ to lớn, nếu khi nhị ca và nhị tẩu chuyện, xem y như thủy tinh trong suốt —— Hoàn tồn tại chứ? Y khẽ dời tầm mắt, Ngũ Trang Quan sườn núi, cũng lúc nào mới thể leo lên đến đó nữa?
Sau khi hai trêu chọc vài câu, bọn họ tiếp lên theo con đường sẵn. Dù trong lòng hai đều , nếu Ngũ Trang Quan nổi danh, nhất định sẽ khách hành hương lui tới, nếu lỡ gặp những trong nhà quan phú quý, chừng sẽ hổ c.h.ế.t mất.
Đường lên núi lót bằng từng thềm đá một trải dài lên , giẫm những thềm đá chân, chút cảm giác là lạ nên lời, tiếng chim hót bên tai, Khúc Khinh Cư đầu dãy thềm đá phía qua, tự nhiên sinh một chút cảm giác thành tựu.
Hít hai thật sâu, Khúc Khinh Cư dùng khăn tay lau mồ hôi rịn bên trán, thở hổn hển : "Không ngờ leo lên nhiều bậc thang thế.” Nói xong, nàng sang Hạ Hành mặt đỏ, cũng thở mạnh, nhất thời cảm thấy hợp lý, những hoàng tử tay trói gà chặt, chỉ sống sung sướng hưởng thụ thôi ư, dáng vẻ Hạ Hành khí định thần nhàn như , giỡn chơi ?
"Thể lực Vương gia thật ." Khúc Khinh Cư đưa tay níu tay áo của , để kéo lên một bậc thang: "Còn bao lâu mới đến?"
"Chúng sáu tuổi bắt đầu học lục nghệ [1], thời niên thiếu càng thích cưỡi ngựa, b.ắ.n tên, xúc cúc, leo lên một ngọn núi nhỏ như , tốnsức chút nào." Hạ Hành thấy bộ dáng của nàng, đang định bảo hạ nhân hầu hạ nàng lên kiệu, Khúc Khinh Cư cự tuyệt.
[1] Lục nghệ: Lễ nghĩa, âm nhạc, b.ắ.n cung, cưỡi ngựa, thơ văn, tính toán.
Khúc Khinh Cư phất tay ý bảo hạ nhân lui , ngẩng đầu dãy thềm đá thấy điểm đến: "Tiếp tục thôi."
Hạ Hành bất đắc dĩ, nàng một hồi lâu, đưa bàn tay đến mặt nàng.
Khúc Khinh Cư khẽ rũ mắt, bàn tay sạch sẽ mắt, ngập ngừng, đó đặt tay trái trong bàn tay rộng mở của .
Dù con đường khó hơn nữa cũng đến điểm cuối, Khúc Khinh Cư bước lên một bậc thang cuối cùng. Nhìn con đường nhỏ lát đá xanh mắt kéo dài đến một đạo quan, thở hắt một , lau mồ hôi bên trán, khẽ nở nụ gương mặt ửng hồng: "Cuối cùng cũng tới ."
Hạ Hành dáng vẻ của nàng, gật đầu : "Các quý phu nhân trong Kinh thành đều đến nơi , nhưng lẽ Vương phi nàng là duy nhất tự leo lên đây, hôm nay nàng mà xin xâm, nhất định sẽ là xăm thượng thượng."
Khúc Khinh Cư nghĩ tới Hạ Hành sẽ những lời , nàng ngẩn : "Vương gia cũng tự leo lên đây, phu thê chúng đều thể cầu xăm thượng thượng ."
Hạ Hành đưa tay sờ sờ trán nàng, phát hiện rịn quá nhiều mồ hôi, mới yên tâm : "Phu thê vốn là một thể, nàng cầu một quẻ xăm, thì cũng coi như đại diện cho hai chúng ."
Khúc Khinh Cư nghĩ trong lòng, đạo lý ở ? nụ mặt càng thêm rực rỡ: "Vậy cũng , vận may của hai chúng cộng , chính là quẻ xăm cực cực ."
Ba tới cửa chính Ngũ Trang Quan, phát hiện đạo quán cũng lớn lắm, hết sức cổ xưa uy nghiêm, một đạo nhân thanh tu giữ cửa, đạo bào sờn cũ, nhưng sạch sẽ, thấy đoàn bọn họ xuất hiện, cũng phản ứng gì đặc biệt.
Trong đạo quan thờ phụng tượng thần của Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn và Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn. Khúc Khinh Cư vốn là theo thuyết vô thần, khi xuyên đến nơi , liền nảy sinh lòng kính sợ với thần linh, nàng đại thần điện từ cửa hông, quỳ xuống bồ đoàn, khi cầu khấn vái lạy xong, mới lấy ống thẻ xăm, nhắm mắt thành tâm lắc lắc.
Khoảng một lát , một quẻ xăm rơi xuống, nàng cầm lên , phát hiện những chữ nếu tách thì nàng , nhưng gom chung thì rõ là nghĩa gì, trả ống thẻ về chỗ cũ, nàng cầm quẻ xăm ngoài từ cửa hông như lúc , tới vị đạo sĩ .
"Phiền chân nhân giải giúp quẻ xăm .” Khúc Khinh Cư lễ phép dâng quẻ xăm bằng hai tay.
Đạo sĩ thanh tu dõi theo đôi tay, ngẩng đầu lên nàng, lên nhận lấy quẻ xăm của nàng cũng bằng tay, mặt mang theo nụ ấm áp : "Mời nữ tôn giả , đợi bần đạo xem một chút."
Hạ Hành thấy Khúc Khinh Cư xuống mặt đạo sĩ, liền tới lưng Khúc Khinh Cư, chờ xem đạo sĩ giải thích quẻ xăm như thế nào. d i ễ n đ n ~ l ê q u ý đ ô n
Đạo sĩ quẻ xăm một hồi, liền bỏ quẻ xăm sang bên cạnh, vuốt chòm râu : "Vô Lượng Thiên Tôn, những ngày gần đây trong kinh thành xảy chuyện bất ngờ, nên ít tới đạo quán xin xăm, hai vị tôn giả tự bộ đến đây, cũng coi như duyên. Bần đạo thấy ấn đường hai đầy đặn sáng láng, cần giải xăm cũng là phúc vận đủ đầy."
"Chân nhân đạo pháp cao thâm, mới chúng bộ mà đến." Khúc Khinh Cư , đề cập tới chuyện phúc vận .
"Bần đạo Huyền Linh, ở tạm nơi cũng nửa năm thừa, thấy chúng tôn giả đến đây hành hương, duy chỉ hai là khác biệt. Bần đạo nên gì hơn." Đạo nhân dậy hành đạo lễ với hai , đưa quẻ xăm đến tay Hạ Hành: "Bần đạo phụ kỳ vọng của hai vị tôn giả, hổ hổ."
Hạ Hành nhận lấy quẻ xăm, ôn hòa : "Huyền Linh chân nhân nặng lời , thế gian đều Thiên Đạo, bọn há thể khiến chân nhân khó xử."
Hắn cúi đầu dòng chữ quẻ xăm, đó : "Cửu sơn tĩnh lục lệ hoa hồng. Tam canh đăng hoà ngũ canh kê. Phượng phi phiên phiên hề. Tứ hải cầu hoàng.”
Lời văn kỳ quái, vế ứng với vế , đối trận cũng tinh tế, càng cần tới đối ngẫu gì, lộn xộn hết cả lên. Hạ Hành đưa quẻ xăm cho Khúc Khinh Cư, thật tại nữ nhân hết mực tin những thứ cho .