Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 108: Hoa Quốc Công tạ tội
Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:19:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Nhã Phù chợt run lên, mặt trong nháy mắt còn chút huyết sắc, vội vàng biện giải: "Thế tử, thật sự là oan uổng! Thiếp dám chuyện đại nghịch bất đạo như ?"
"Nhất định là tên gác cổng khác sai khiến, cố ý vu khống , cốt để mượn việc mà đ.á.n.h lận con đen!"
Tần Nhã Phù thốt lời , trong lời ngoài lời đều ngầm ám chỉ những thất khác của Thế t.ử đang giở trò lưng.
Hoa Tự Quân thấy nàng đến bước đường còn ngoan cố chối cãi, lửa giận trong lòng "vụt" một cái bốc lên cao hơn nữa, đôi mắt giận dữ trừng lớn.
Y đột ngột vươn tay, túm chặt vạt áo nàng, quát lớn: "Ngươi còn dám chối cãi? Tên gác cổng là khi phụ hạ lệnh đ.á.n.h c.h.ế.t , cùng đường mới khai là do ngươi chỉ thị. Hắn chỉ điểm khác, cứ chỉ điểm ngươi, ngươi còn gì để ? Vẫn tiếp tục chối cãi ?!"
Tần Nhã Phù thấy chuyện thể giấu nữa, phòng tuyến tâm lý triệt để sụp đổ, lập tức nước mắt lã chã.
Nàng lóc kêu lên: "Là Linh Nhi! Đều là Linh Nhi khổ sở cầu xin ! Nàng ái mộ Chiến Vương lâu, nhưng lâu đây, Hạnh Lâm Huyện Chúa đến kinh thành, ở trong Chiến Vương phủ."
"Trong lòng nàng ghen tị vô cùng, cho nên mới bảo cho Hạnh Lâm Huyện Chúa chút sắc mặt xem, khiến nàng khó chịu. Ai mà ngờ nàng cả gan như , khi chuyện ầm ĩ lên thế , trực tiếp bỏ , còn chạy đến cung Thái hậu để cáo trạng!"
Hoa Tự Quân lời , tiên sững sờ một chút, ngay đó một luồng lửa giận càng thêm mãnh liệt dâng lên trong lòng.
Y giận tím mặt rống lên: "Hoang đường đến cực điểm! Chỉ vì chút tư tình nhi nữ , các ngươi dám lấy tính mạng của mẫu vật đ.á.n.h cược?! Hai con các ngươi thật đúng là to gan lớn mật, coi ai gì!"
Nói đoạn, y xoay đối mặt với Hoa Quốc Công, cung cung kính kính chắp tay hành lễ, lời lẽ kiên quyết : "Phụ , phụ nhân tâm địa độc ác, đầu óc như , căn bản xứng con dâu Hoa gia ! Nhi t.ử sẽ lập tức hưu thư, đuổi nàng khỏi phủ, tuyệt dung túng!"
Tần Nhã Phù sắp hưu thê, lập tức sợ đến hồn vía lên mây, cả hoảng loạn thất thần.
Nàng bất chấp tất cả nhào tới, ôm chặt lấy chân Hoa Tự Quân, cầu xin: "Thế tử! Thiếp thật sự ! Cầu xin hãy vì Linh Nhi mà tha cho ! Thiếp tuyệt đối dám nữa!"
Hoa Tự Quân đầy vẻ chán ghét, dùng sức một cước đá nàng , lạnh lùng : "Linh Nhi? Nàng tuổi còn nhỏ, tâm tư âm độc đến , chỉ vì lòng đố kỵ và cam tâm mà bất chấp bệnh tình của tổ mẫu , chuyện tệ hại như thế, nàng cũng đáng trừng phạt!"
Hoa Quốc Công vẫn luôn lạnh lùng màn kịch náo loạn , giờ phút cuối cùng cũng mở miệng, giọng trầm thấp uy nghiêm: "Đủ !"
Ánh mắt y như đuốc, lạnh lẽo tựa lưỡi dao, lượt quét qua Tần Nhã Phù và Hoa Tự Quân.
Y sắc mặt u ám trầm giọng : "Thế t.ử phi Tần Nhã Phù, tâm thuật bất chính, dám mưu hại bà mẫu, hành vi độc ác trời đất khó dung. Lập tức hưu thê, đưa về Tần gia, vĩnh viễn đặt chân Hoa Quốc Công phủ một bước nào nữa!"
"Còn về Hoa Linh Nhi —" Y lạnh lùng hừ một tiếng, trong giọng đầy vẻ chán ghét và trách mắng, "Từ hôm nay cấm túc một năm, lệnh nàng chép 《Nữ Giới》 một trăm . Nếu nàng còn dám gây chuyện, trực tiếp đưa đến gia miếu, cả đời cho gả chồng!"
Tần Nhã Phù lời , lập tức như sét đánh, cả mềm nhũn ngã xuống đất, mặt xám như tro tàn, ánh mắt trống rỗng vô hồn.
Còn Hoa Linh Nhi đang trốn bên ngoài lén, càng sợ đến run rẩy, nước mắt ngừng chảy xuống, nhưng trong ánh lệ đó, ẩn hiện một tia oán độc hận ý.
"Đều tại cái đồ "nhà quê" đó, nếu vì nàng , mẫu hưu, mà cũng đến nỗi cấm túc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-108-hoa-quoc-cong-ta-toi.html.]
Nàng trong lòng âm thầm hạ độc thề, nhất định nghĩ cách để cái "đồ nhà quê" đó hối hận vì đến kinh thành vì chuyện ngày hôm nay.
Từ đầu đến cuối, nàng nhận của , trong lòng luôn cho rằng là ở khác, là thế giới phụ bạc nàng .
Hoa Quốc Công chuyển ánh mắt sang Hoa Tự Quân, giọng điệu nghiêm khắc: "Ngươi là Thế tử, gánh vác trọng trách của gia tộc, ngay cả thê nữ của cũng dạy dỗ , thật sự là thất trách! Ngươi cũng đóng cửa tự kiểm điểm, phản tỉnh lầm của !"
Hoa Tự Quân cúi đầu, thành khẩn thừa nhận sai lầm: "Hài nhi kính cẩn theo lời dạy của phụ ."
Cung nữ một bên lặng lẽ chứng kiến tất cả, từ đầu đến cuối một lời.
Trong lòng nàng rõ ràng, điều chờ đợi ở đây, chính là Hoa Quốc Công đưa một lời giải thích thỏa đáng cho Hạnh Lâm Huyện Chúa.
Tuy nhiên nàng cũng hiểu, Hoa Quốc Công đại động can qua mà xử trí gia quyến như , là để cho Hạnh Lâm Huyện Chúa một lời phân trần, mà càng nhiều là để đưa một câu trả lời Thái hậu hài lòng.
Nàng thầm nghĩ, bất luận lời giải thích là cho ai, chỉ cần cuối cùng một lời giải thích, cũng xem như uổng chuyến .
Hoa Quốc Công thấy cung nữ vẫn luôn lặng lẽ đó, chút ý rời nào, trong lòng hiểu ý nàng.
Thế là, y hít sâu một , bình cảm xúc, đầu phân phó quản gia bên cạnh: "Đi, chuẩn một phần hậu lễ. Lão phu sẽ đích cung, tạ tội với Thái hậu, Quý phi nương nương và Hạnh Lâm Huyện Chúa!"
Trong cung Thái hậu, Hoa Quốc Công cung kính hành lễ, lời lẽ vô cùng khẩn thiết mà thỉnh tội với Thái hậu: "Thái hậu, lão thần thật sự là dạy dỗ nghiêm, khiến trong nhà sinh chuyện hổ như , Thái hậu bận tâm ."
"Lão thần hưu bỏ đứa con dâu bất hiếu , cháu gái cũng nghiêm khắc trừng phạt, còn mong Thái hậu nguôi giận."
Thái hậu lạnh lùng một tiếng, giọng điệu đầy vẻ châm chọc: "Quốc Công phủ oai phong thật đấy, các ngươi tự chủ động gửi thiệp mời nha đầu Hạnh Lâm của ai gia chữa bệnh, để ngoài cửa phủ, đây chính là đạo đãi khách của các ngươi ?"
Hoa Quốc Công đầy mặt hổ thẹn, cúi đầu : "Lão thần tội đáng muôn c.h.ế.t, lơ là dạy dỗ nhà, mới gây chuyện . Còn mong Thái hậu tấm lòng thành tâm hối của lão thần, tha thứ cho lão thần ."
Thái hậu khẽ liếc Văn Cảnh Dư, thấy nàng thần sắc bình tĩnh đạm nhiên, liền chậm rãi : "Thôi , nể mặt Hoa Quý phi, chuyện cứ đến đây thôi. mà —"
Thái hậu chuyển giọng, ánh mắt trở nên sắc bén, ý vị thâm trường : "Nếu , ai gia tuyệt đối sẽ dễ dàng tha thứ."
Hoa Quốc Công vội vàng liên tục , , đối mặt với Văn Cảnh Dư, cúi đầu thật sâu, thái độ vô cùng khiêm tốn : "Hạnh Lâm Huyện Chúa, lão phu xin mặt con cháu bất hiếu trong nhà tạ tội với ngài, còn mong huyện chúa đại nhân lượng, rộng lòng tha thứ."
Văn Cảnh Dư quả thực ngờ Hoa Quốc Công đưa hình phạt nghiêm khắc đến thế đối với Thế t.ử phi và cháu gái y.
Trong lòng nàng rõ, Hoa Quốc Công thật lòng cho một lời giải thích, mà chẳng qua là để bày tỏ lòng trung thành với Thái hậu mà thôi.
may mắn là kẻ chủ mưu nhận sự trừng phạt thích đáng, nàng cũng cảm thấy cần thiết truy cứu thêm nữa.