Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 160: Tặng thuốc

Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:07:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiến Vương ngẩng đầu sắc trời bên ngoài, thấy thời gian còn sớm, liền chậm rãi dậy, vẻ mặt mang theo vài phần luyến tiếc.

Nói: "Thời gian còn sớm nữa, cũng nên về . Mấy ngày nay sự vụ phức tạp, nhiều sắp xếp cần xử lý, e rằng trong thời gian tới, sẽ thể dành thời gian gặp nàng nữa."

Sau khi Chiến Vương rời , Văn Cảnh Dư lập tức gọi Thải Vân đến, căn dặn: "Thải Vân, ngươi sắp xếp mua vài túi nước về đây, việc dùng đến."

Thải Vân vốn hiểu rõ huyện chúa nhà việc luôn chủ trương riêng, cũng hỏi nhiều về mục đích mua túi nước, lập tức nhanh nhẹn đáp lời, nhanh chóng sắp xếp chuyện .

Không lâu , túi nước mua về. Văn Cảnh Dư cầm túi nước, trở về phòng, thoắt cái trong gian.

Vừa bước gian, Văn Cảnh Dư kịp chờ đợi, ý niệm động, liền dẫn Linh tuyền thủy chậu.

Sau đó, nàng nhuộm Linh tuyền thủy thành màu nâu, trông giống như nước t.h.u.ố.c sắc.

Rồi nàng cẩn thận từng chút một cho Linh tuyền thủy qua xử lý từng túi nước.

Số Linh tuyền thủy công hiệu cải t.ử sinh, chữa bệnh cứu , nàng chuẩn tặng vài túi Linh tuyền thủy cho Chiến Vương, hy vọng thể giúp một tay thời khắc then chốt.

Sau khi đựng xong Linh tuyền thủy, Văn Cảnh Dư đến phòng t.h.u.ố.c trong gian, bắt đầu cẩn thận chọn lựa các loại t.h.u.ố.c viên.

Nàng từ trong các loại t.h.u.ố.c viên với công hiệu khác , chọn một loại chuyên trị vết thương, cầm m.á.u nhanh, bổ khí dưỡng huyết, và cả t.h.u.ố.c giải bách độc.

Thậm chí, nàng còn đặc biệt chuẩn một ít độc d.ư.ợ.c và t.h.u.ố.c giải tương ứng.

Mỗi loại t.h.u.ố.c viên, nàng đều chuẩn một trăm viên, đựng trong các bình sứ lớn.

Nàng thành tâm hy vọng Chiến Vương đường đến biên quan thể bình an vô sự, và những viên t.h.u.ố.c thể trở thành sự bảo đảm vững chắc cho đường ,

Khi gặp nguy hiểm hoặc bệnh tật, chúng sẽ phát huy tác dụng vốn , bảo giá hộ tống Chiến Vương.

Đồng thời, nàng cũng chân thành hy vọng những Linh tuyền thủy và t.h.u.ố.c viên , Chiến Vương sẽ bao giờ dùng đến.

Bởi vì tận sâu trong lòng nàng, thật sự thấy Chiến Vương chịu bất cứ tổn thương dù chỉ là nhỏ nhất, chỉ mong thể thuận lợi, an vô sự trở về.

Ngày khi Chiến Vương sắp khởi hành biên quan, Văn Cảnh Dư dậy sớm.

Nàng gương đồng, tỉ mỉ chỉnh trang y phục của , nàng chính cũng phát hiện, mặt Chiến Vương, nàng bắt đầu chú ý hình tượng, trang điểm cho bản .

Chỉnh trang xong xuôi, nàng đầu với Thải Vân bên cạnh: "Thải Vân, ngươi bảo Hữu Sơn, chuẩn xe ngựa, chúng lập tức đến Chiến Vương phủ."

Thải Vân đáp một tiếng, nhanh chóng tìm Hữu Sơn.

Không lâu , Thải Vân vội vã trở về, bẩm báo với Văn Cảnh Dư: "Huyện chúa, Hữu Sơn chuẩn xong xe ngựa ạ."

"Được, chúng xuất phát ngay." Văn Cảnh Dư đáp.

Sau đó với Thải Vân: "Thải Vân, giúp xách một cái giỏ bàn."

Ánh mắt Thải Vân dừng ba cái giỏ đặt bàn, lộ vẻ nghi hoặc: "Huyện chúa, xách cái nào ạ?"

Văn Cảnh Dư : "Ba cái giỏ đều là để tặng cho Chiến Vương, ngươi tùy ý xách một cái là , hai cái còn sẽ cầm."

Thải Vân , vội vàng xua tay từ chối: "Sao thể như , thể để huyện chúa đích xách giỏ chứ. Nô tỳ sẽ tìm một tiểu tư đến giúp ạ."

Văn Cảnh Dư vội vàng đưa tay giữ nàng : "Không cần phiền phức , ngươi , thừa sức lực, xách hai cái giỏ đối với là chuyện khó."

Thải Vân vẫn vẻ mặt lo lắng: "Thế nhưng, để huyện chúa những việc thô nặng , chung vẫn thích hợp ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-160-tang-thuoc.html.]

Văn Cảnh Dư thúc giục: "Được , đợi ngươi gọi tiểu tư đến, e là xách giỏ lên xe ngựa ."

Thải Vân thấy Văn Cảnh Dư thái độ kiên quyết, tuy còn cố chấp phản đối, nhưng vẫn : "Huyện chúa, thì để nô tỳ xách hai cái giỏ ạ."

Văn Cảnh Dư thấy nàng như , liền gật đầu đồng ý: "Được thôi, thì phiền ngươi ."

Hai chủ tớ mỗi xách một cái giỏ, về phía cổng phủ.

Lúc , Hữu Sơn sớm đ.á.n.h xe ngựa chờ sẵn ở cổng phủ.

Văn Cảnh Dư và Thải Vân cẩn thận đặt những cái giỏ đựng đầy Linh tuyền thủy và các loại t.h.u.ố.c viên lên xe ngựa, đó mới lên xe.

Xe ngựa chầm chậm khởi động, Văn Cảnh Dư trong xe, xuyên qua cửa sổ cảnh vật ven đường, tâm tư khỏi phiêu dạt.

Trong đầu nàng ngừng hiện lên bóng dáng Chiến Vương, nghĩ đến tình hình biên quan căng thẳng nghiêm trọng, Chiến Vương nhất định sẽ đối mặt với vô vàn khó khăn hiểm trở và nguy hiểm khôn lường, trái tim khỏi nặng trĩu, cảm giác phiền muộn vấn vương trong lòng.

Theo xe ngựa chạy, Chiến Vương phủ nhanh chóng đến nơi, xe ngựa dừng định cổng Chiến Vương phủ.

Hữu Sơn thuần thục nhảy xuống xe ngựa, tiến lên nhẹ nhàng gõ cửa phủ.

Chốc lát , cánh cửa lớn Chiến Vương phủ từ bên trong từ từ mở , gác cổng thấy đến là Hữu Sơn, lập tức tươi mở rộng cửa.

Hữu Sơn lên xe ngựa, vung dây cương, đ.á.n.h xe chầm chậm lái Chiến Vương phủ.

Vào Chiến Vương phủ, Văn Cảnh Dư và Thải Vân lượt xuống xe ngựa.

Các nha tiểu tư trong phủ thấy Văn Cảnh Dư, đều cung kính hành lễ vấn an.

Lúc , một tiểu tư lanh lợi chú ý thấy Văn Cảnh Dư trong tay còn xách giỏ, vội vàng bước nhanh tới, tiên quy củ hành một lễ, đó thành khẩn : "Huyện chúa, nô tài đến giúp ngài xách giỏ ạ?"

Văn Cảnh Dư ngẩng mắt y, thấy tiểu tư vẻ mặt chân thành chất phác, liền khẽ gật đầu: "Vậy thì đa tạ ngươi."

Dưới sự dẫn đường của tiểu tư, họ về phía thư phòng nơi Chiến Vương thường ngày việc.

Không lâu , đến bên ngoài cửa thư phòng.

Văn Cảnh Dư đưa tay, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.

Chốc lát , trong phòng truyền giọng quen thuộc và đầy từ tính của Chiến Vương: "Vào ."

Văn Cảnh Dư đẩy cửa thư phòng , bước .

Chỉ thấy Chiến Vương đang cúi đầu chuyên chú duyệt công văn, thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, khoảnh khắc thấy Văn Cảnh Dư, sững sờ, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, ngay đó mặt nhanh chóng hiện lên vẻ mừng rỡ lẫn kinh ngạc.

vội vàng đặt bút xuống, dậy bước nhanh tới đón: "Hạnh Lâm, nàng đến đây?"

Văn Cảnh Dư với Thải Vân và tiểu tư: "Đặt giỏ lên bàn ."

Thải Vân và tiểu tư lời đặt giỏ lên bàn, tự giác lui ngoài, thuận tay nhẹ nhàng khép cửa phòng .

Đợi Thải Vân và tiểu tư rời , trong thư phòng chỉ còn Văn Cảnh Dư và Chiến Vương.

Văn Cảnh Dư lúc mới mở miệng : "Vương gia, hôm nay đến đây, là để đưa cho vài thứ."

Nói , nàng đưa tay từ trong giỏ lấy một túi nước, vẻ mặt nghiêm túc giới thiệu: "Đây là linh d.ư.ợ.c tự tay tâm huyết điều chế, nó công hiệu thần kỳ, chỉ thể chữa trị các bệnh nan y, giải bách độc, mà còn hiệu quả rõ rệt đối với việc lành vết thương và cầm máu."

"Vương gia, đường kinh cũng từng chứng kiến sự kỳ diệu của linh d.ư.ợ.c . Chuyến biên quan xa xôi, mang theo nó, thời khắc then chốt thể phát huy tác dụng lớn."

 

Loading...