Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 166: Chiến Vương đến bờ cõi

Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:07:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Cảnh Dư cung kính đáp rằng: “Lão tướng quân quá khen. Việc vốn là trách nhiệm của y nhân.”

Rồi nàng chu đáo dặn dò: “Trong một tháng kế tiếp, phu nhân tạm thời nên thẳng ánh mặt trời, cố tránh ngoài tán gió.”

Lại nhắc thêm: “Nhớ kỹ, phu nhân tuyệt đối chớ để lệ tuôn rơi; cũng đừng lao lực quá độ, giữ cho tinh thần an , mới lợi cho việc phục hồi.”

Mục lão tướng quân vợ chồng mừng rỡ, lượt cung kính đáp lời, miệng liên tục tạ ơn Văn Cảnh Dư.

Song đối lão tướng quân phu thê, sắc mặt Văn Cảnh Dư vẫn tĩnh như nước, chẳng lộ chút gợn. Nàng vốn nghĩ gặp bậc tiền chủ nghi vấn của nguyên chủ sẽ sinh nhiều xúc động, nhưng khi lòng đối mặt thực sự, thấy bình thản vô cùng.

Văn Cảnh Dư sớm tự định: dù Mục gia lão tướng phu thê liên hệ bao nhiêu với nguyên chủ, nàng vẫn quyết giữ cách, chẳng dính dáng tình cảm.

Nàng còn tỉ mỉ khuyên thêm mấy điều sinh hoạt: “Phu nhân ăn uống nên nhiều canh gan heo, rau chân vịt, các vật bổ cho nhãn nhục. Sinh hoạt quy củ, chớ thức khuya, ngủ đủ giấc. Tâm tính cần vui vẻ, tránh kích động ưu phiền.”

Mục lão tướng quân vợ chồng chăm chú ghi nhớ, Tạ Vân La cũng vội hứa: “Huyện chủ yên tâm, sẽ theo lời chăm sóc mẫu .”

Văn Cảnh Dư rõ bèn cáo từ: “Lão tướng, lão phu nhân, nay phu nhân phục nhãn, còn ngăn lệ, xin cáo lui. Hậu sự việc gì, cứ phái đến phủ báo cho hậu bẩm.”

Cải Vân liền tiến lên mang theo y hộp, sẵn sàng cùng Văn Cảnh Dư rời .

Mục lão tướng quân rút vài tờ ngân tiền dâng lên, thành khẩn mà : “Huyện chủ, đây là tiền thù lao và d.ư.ợ.c phí. Đền đáp ân lớn của , Mục mỗ lấy gì báo. Xin huyện chủ nhận lấy chút tấm lòng .”

Văn Cảnh Dư thấy tờ cùng, chữ to rõ: hai vạn lạng, tính tổng lượng trong tay Mục tướng ước chừng trăm vạn lạng.

Mục tướng thấy Văn Cảnh Dư khựng bèn khẩn khoản: “Huyện chủ xin thu lấy. Trước Hoa lão phu nhân đến trị bệnh, tiến bốn vạn, nay vì phụ nhân phục nhãn, Mục mỗ xin dâng mười vạn lạng, coi như d.ư.ợ.c phí, mong huyện chủ chớ thất lễ.”

Văn Cảnh Dư suy nghĩ ngắn, xét việc nhận tiền cho đôi bên nhẹ nhàng hơn, phũ ý gia chủ, tránh ràng buộc thêm tình cảm, bèn thu nhận và : “Tiểu nữ nhận mệnh, đa tạ lão tướng. Sau phu nhân cần, cứ dặn đến phủ báo.”

Sau khi dứt buổi trị liệu, Văn Cảnh Dư hành lang gian, bắt đầu khổ luyện khinh công danh niệm “Phi Hoa Ảnh”.

Một khi “Phi Hoa Ảnh” thành, pháp nhẹ nhàng như yến, nhảy mái trèo vách chẳng thành vấn đề; động tĩnh tựa gió thoảng, nhập nhẫn với gian, áo tà bay chẳng tiếng.

Thời như nước chảy, một tháng chớp mắt qua .

Chiến Vương dẫn cận vệ cưỡi ngựa nước rút, phi như điện, cuối cùng đến bờ cõi.

Vừa đặt chân lên đất , khí thế khẩn trương cùng sát khí dội mặt , nặng như mây u ám, đè lên lòng. Xa xa, thành lũy cuộn dài như long ngủ ánh hoàng hôn. Cờ thành phất phới, gió rít như dội lời tuyên thệ chủ quyền.

Chiến Vương mực oai phong, nhảy cưỡi xuống ngựa, mắt sắc như diều hâu quét khắp, chẳng bỏ sót chỗ nào. liếc về khu doanh Đông Túc, thấy nơi im phăng phắc, một tiếng động, như ao nước c.h.ế.t gợn.

Môi ông khẽ cong, lộ nụ lạnh: Đông Túc những kẻ hẳn đang hồi hộp chờ xem Lữ Kiếm Huy ám hại bổn vương , tin quan bộ binh. Họ tạm giữ động thủ, cầu cơ thời điểm. Hừ, họ nào quan bộ binh trảm, Lữ Kiếm Huy giờ như chuột mất nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-166-chien-vuong-den-bo-coi.html.]

Chiến Vương hề lơi lỏng, trái càng nghiêm. khắc ghi rằng vẻ tĩnh lặng thường ẩn chứa hiểm họa, sơ suất một , hậu họa vô cùng.

Vừa trướng, truyền: “Tập hợp tướng sĩ, lập tức họp khẩn!” Truyền lệnh đến, quân sỹ liền phi chạy .

Không lâu , các tướng đến đầy đủ. Trướng tối, đèn lồng lay động, ánh sáng vàng nhạt nhảy múa nét mặt nghiêm nghị của bọn họ, tăng phần u trầm.

Chiến Vương dáng nghiêm, bước đến bản đồ, trỏ mạnh các trọng điểm phòng tuyến. Ông : “Quân tướng, Đông Túc dù tạm lặng, tuyệt lơi lỏng. Địch đang âm thầm dựng mưu, chúng chủ động , chuẩn chu phòng thủ!”

Các tướng liền cúi đầu, hợp thanh đáp: “Nguyện tuân mệnh!” tiếng vang đều đặn, lưu trong trướng lâu nguôi.

Chiến Vương tiếp: “Trước hết gia tăng tuần phòng. Từ từng viên gạch thành đến mảnh đất quanh doanh trại, nửa canh giờ một trận tuần soát tường tận, bỏ sót.”

“Tuần binh đề cao cảnh giác gấp mười hai, thấy một bất thường dù nhỏ cũng tâu ngay.”

Các tướng đồng thanh: “Vâng!”

“Tiếp theo, gia cố thành trì khẩn cấp. Triệu tập thợ lành nghề, kiểm tra sửa chữa diện, nhất là đoạn hiểm yếu, dùng đá mộc nhất, chèn gỗ cứng chắc, bảo cho thành như núi đá.”

“Hộ thành hà khơi nạo, mở rộng, sâu để chống đối thủ pháp xâm nhập!”

Chiến Vương tay chỉ bản đồ, mặt vô cùng nghiêm trọng. Một tướng e ngại thưa: “vương gia, đá gỗ lấy ở ? Lượng trữ hiện e đủ…”

Chiến Vương trầm giọng, quét mắt quanh trướng, chốc lát quyết đoán: “Phái đến các châu thị lân cận cưỡng vận vật tư. Hãy bảo dân chúng rằng, hiện nay tình thế nguy cấp, bảo vệ biên cương tức là bảo vệ nhà cửa của họ; triều đình tất sẽ hậu đãi công.”

Tướng liền xuống trướng .

Chiến Vương : “Tình báo then chốt bền vững thắng bại. Đem thám t.ử , bất kể giá nào, theo dõi từng động tĩnh của Đông Túc: quân , lương thực, sự di chuyển tướng lĩnh, từng chút đều báo lên kịp thời.”

“Cũng tăng giám sát vùng phụ cận, đừng để bất cứ lỗ hổng nào cho địch lợi dụng vòng vây.”

Phụ trách tình báo khẳng định: “Thần quyết để sót!”

Chiến Vương hỏi các tướng chi tiết về quân , khí cụ, chỉnh bố trí lực lượng. dặn: “Các doanh tăng huấn luyện, rèn kĩ năng và phản xạ. Nhất là luyện các phép đối phó với chiến thuật của Đông Túc. Thường tập nhiều, chiến lúc sinh giảm thương vong.”

Đêm buông, trại biên bập bùng lửa trại, ánh lửa nhảy nét mặt quân nhân. Họ mài binh khí, lấy sức, chờ ngày quyết chiến.

Chiến Vương bước ngoài trướng, về phía Đông Túc nơi đen nghịt như mực mà lòng vững như đá. trận đấu sắp tới ác liệt, song sợ; với sự bố trí chu đáo, tin phòng tuyến sẽ vững, binh sĩ khí thế cao, cùng bảo vệ bờ cõi và dân chúng.

Thời ngày qua , phòng ngự tay Chiến Vương dần thiện. Binh sĩ cần mẫn luyện công, khí thế ngày một mạnh. Doanh trại như sư t.ử thức giấc, tỏa uy nghi, chờ ngày trận.

 

Loading...