Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 176: Dặn Dò Của Phúc Công Công

Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:08:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngoài , hiện đang ở trong cung Thái hậu, nếu ngươi nhớ nàng, thời gian thì thăm nàng.”

“Phúc Vận lệnh bài Hoàng cung, sẽ cùng ngươi .”

Nói xong những lời , Văn Cảnh Dư nghiêm mặt nhắc nhở: “Cảnh Hạo, chuyện tướng sĩ biên quan trúng độc vô cùng quan trọng, liên quan trọng đại, ngươi ngàn vạn cho khác. Nhớ kỹ ?”

Văn Cảnh Hạo hiểu rõ sự nghiêm trọng của chuyện , y dùng sức gật đầu, nghiêm túc cam đoan: “Đại tỷ yên tâm , tuyệt đối sẽ lung tung.”

Tiếp đó, Văn Cảnh Dư kéo y đến mặt Phúc Vận, giới thiệu: “Cảnh Hạo, đây là Phúc Vận, là Hoàng thượng đặc biệt phái đến để chăm sóc .”

Phúc Vận vội vàng tiến lên, cung kính hành lễ với Văn Cảnh Hạo: “Nô tài Phúc Vận mắt thiếu gia.”

Văn Cảnh Hạo vội vã đưa tay hiệu y miễn lễ: “Không cần đa lễ, phiền ngươi chăm sóc .”

Văn Cảnh Hạo trong lòng hiểu rõ, đây là do Hoàng thượng đặc biệt sắp xếp, tự nhiên thể từ chối.

Văn Cảnh Dư tiếp lời: “Cảnh Hạo, ngươi bây giờ theo chúng về, thu dọn một ít quần áo và vật dụng thường ngày, đó qua đây.”

Sau đó, Văn Cảnh Dư cáo biệt Diệp viện trưởng, liền đưa Văn Cảnh Hạo rời khỏi Sùng Văn học viện, trở về phủ Hạnh Lâm huyện chúa.

Vừa phủ, Hữu Lễ, vẫn luôn phụ trách chăm sóc Văn Cảnh Hạo đó, thấy Văn Cảnh Hạo trở về, lập tức tiến lên, cung kính hỏi: “Thiếu gia, trở về giờ ?”

Văn Cảnh Dư đợi Văn Cảnh Hạo trả lời, liền trực tiếp : “Thiếu gia nhà ngươi mấy tháng tới sẽ ở nhà Diệp viện trưởng. Ngươi mấy tháng tạm thời ở phủ, đợi đến khi thiếu gia trở về, ngươi tiếp tục chăm sóc y.”

Thực , đây khi Hoàng thượng đề nghị phái đến chăm sóc Văn Cảnh Hạo, Văn Cảnh Dư hề ý từ chối.

Nàng trong lòng rõ, nếu do do Hoàng thượng chỉ định đến chăm sóc Văn Cảnh Hạo, khác tất nhiên dám chút nào coi thường.

Nếu Hữu Lễ chăm sóc, dù đến từ Chiến Vương phủ, nhưng so với do Hoàng thượng đích phái đến, cái danh tiếng đó vẫn kém xa, khó tránh khỏi ở một nơi khác coi thường.

Hữu Lễ Văn Cảnh Dư thiếu gia đến nhà Diệp viện trưởng ở, hơn nữa Hoàng thượng còn đặc biệt phái đến chăm sóc, trong lòng khỏi thoáng qua một tia thất vọng.

ngay đó Văn Cảnh Dư , đợi thiếu gia về phủ, vẫn do chăm sóc, vẻ mặt thất vọng mặt lập tức biến mất còn dấu vết.

Dưới sự giúp đỡ của Phúc Vận và Hữu Lễ, đồ đạc của Văn Cảnh Hạo nhanh chóng thu xếp thỏa.

Văn Cảnh Dư đưa hai nghìn mấy lượng ngân phiếu cho y: “Cảnh Hạo, ngân phiếu ngươi cầm lấy, lấy năm trăm lượng đưa cho Diệp viện trưởng, chi phí sinh hoạt khi ở phủ lão. Số còn thì giữ cho dùng.”

Văn Cảnh Hạo từ chối, nhận lấy ngân phiếu, vẻ mặt quyến luyến đại tỷ, lộ vẻ lo lắng.

Y dặn dò: “Đại tỷ, tỷ biên quan, nhất định chú ý an nha. Dù bên đó đang đ.á.n.h , nguy hiểm trùng trùng.”

Văn Cảnh Dư trấn an: “Võ công của đại tỷ ngươi còn tin ? Thiên hạ e là khó tìm mấy thể là đối thủ của đại tỷ, ngươi cứ yên tâm .”

Cùng lúc đó, bên Phúc công công cũng nhỏ giọng dặn dò Phúc Vận: “Ngươi nhất định hết lòng hết sức chăm sóc Văn tiểu thiếu gia.”

“Ngươi , Hạnh Lâm huyện chúa chính là Chiến Vương đặt ở đầu quả tim, tương lai trở thành Chiến Vương phi đó là chuyện sớm muộn.”

“Hơn nữa, ba tỷ Hạnh Lâm huyện chúa đều Thái hậu yêu quý, Hoàng thượng đối với Hạnh Lâm huyện chúa càng sủng ái thừa, thậm chí những công chúa và Hoàng t.ử cũng sánh bằng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-176-dan-do-cua-phuc-cong-cong.html.]

“Hơn nữa, ba tỷ Hạnh Lâm huyện chúa đối đãi với hạ nhân đều vô cùng hòa nhã rộng lượng, như những chủ t.ử chúng hầu hạ trong cung, chỉ cần sơ suất một chút, cái đầu thể còn giữ .”

“Cho nên, ngươi nhất định nắm chặt cơ hội , tận tâm việc. Chỉ cần chăm sóc Văn tiểu thiếu gia, ngươi sẽ bao giờ sống những ngày tháng thấp thỏm lo âu, nơm nớp sợ hãi nữa.”

Phúc Vận nghiêm túc lắng lời Phúc công công , ngừng gật đầu: “Hài nhi hiểu , cha nuôi. Khoảng thời gian hài nhi thể ở bên cạnh hầu hạ cha nuôi , cha nuôi nhất định bảo trọng thể ạ.”

Phúc công công vỗ vai : “Chỉ cần ngươi sống , cha nuôi liền yên tâm .”

Sau đó, Văn Cảnh Hạo và Phúc Vận rời khỏi phủ huyện chúa, đến Sùng Văn học viện, còn Phúc công công ngay đó cũng cáo từ rời .

Văn Cảnh Dư thấy đều rời , lập tức trở về phòng , đóng chặt cửa phòng, vụt biến gian.

Trong gian, Tiểu Tinh Linh mới từ bên ngoài vui chơi thỏa thích trở về.

Thấy Văn Cảnh Dư bước gian, Tiểu Tinh Linh lập tức hưng phấn chạy tíu tít đến, mật nũng: “Chủ nhân, ?”

Văn Cảnh Dư Tiểu Tinh Linh, vẻ mặt nghiêm túc căn dặn: “Tiểu Tinh Linh, ngươi bây giờ lập tức với tốc độ nhanh nhất bay đến vùng biên giới giữa Vân Thương Quốc và Đông Húc Quốc. Đến biên quan xong, ngươi hãy đưa khỏi gian.”

Tiểu Tinh Linh đó vẫn luôn chơi đùa bên ngoài, còn rõ chuyện gì xảy , Văn Cảnh Dư căn dặn, khỏi tò mò hỏi: “Chủ nhân, đến biên quan ạ?”

Văn Cảnh Dư thần sắc ngưng trọng đáp: “Hiện giờ Vân Thương Quốc và Đông Húc Quốc đang giao chiến, chủ soái của Đông Húc Quốc gian xảo hiểm độc, sai hạ độc nguồn nước trong quân doanh Vân Thương Quốc của chúng .”

“Hiện nay phần lớn tướng sĩ Vân Thương Quốc đều trúng độc, tình hình vô cùng nguy cấp, cho nên nhanh chóng đến đó để giải độc cho họ.”

Tiểu Tinh Linh xong, tức giận mở miệng mắng: “Những kẻ thật quá ti tiện vô sỉ, đ.á.n.h thì dùng thủ đoạn hạ đẳng , dám hạ độc!”

Mắng xong, Tiểu Tinh Linh lập tức : “Chủ nhân cứ yên tâm, đây sẽ hóa thành một con chim én, với tốc độ nhanh nhất bay đến biên quan.”

Văn Cảnh Dư vội vàng gọi nó , chút lo lắng hỏi: “Ngươi xác định đường ? Đây chuyện nhỏ .”

Tiểu Tinh Linh hề bận tâm: “Có gì mà khó? Ta bay một đoạn đường, nếu chắc phương hướng thì hỏi thăm các loài chim khác. Hơn nữa, chỉ cần cứ bay về phía Đông, cũng thể bay sai chỗ .”

Văn Cảnh Dư vẻ chắc chắn, liền phất tay: “Nếu ngươi thấy vấn đề gì, thì mau chóng xuất phát !”

Tiểu Tinh Linh lĩnh mệnh xong, trong nháy mắt hóa thành một con chim én nhanh nhẹn, “vút” một tiếng, liền biến mất trong gian.

Tiểu Tinh Linh rời lâu, Phong Ngũ và Phong Lục nghỉ ngơi hai canh giờ liền đến phủ huyện chúa.

Thải Vân gác cổng thông báo xong, đến ngoài cửa phòng Văn Cảnh Dư, nhẹ nhàng gõ cửa.

Văn Cảnh Dư tiếng gõ cửa, lập tức vụt biến khỏi gian, đó mở cửa: “Thải Vân, chuyện gì ?”

Thải Vân cung kính đáp: “Huyện chúa, vệ của Vương gia là Phong Ngũ và Phong Lục đến, đang đợi ngài ở đại sảnh.”

“Ta .” Văn Cảnh Dư đáp một tiếng, liền cùng Thải Vân đến đại sảnh.

Vừa thấy Phong Ngũ và Phong Lục, Văn Cảnh Dư liền phát hiện mặt họ lộ rõ vẻ mệt mỏi, rõ ràng hai canh giờ nghỉ ngơi vẫn giúp họ hồi phục.

 

Loading...