Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 217: Cho Tri Phủ Uống Phệ Tâm Tán
Cập nhật lúc: 2025-12-21 23:27:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế là, Tiểu tinh linh mang theo con bồ câu cùng tiến gian.
Vừa gian, tiểu tinh linh vội vàng lớn tiếng kêu lên: “Chủ nhân, dò la nhiều tin tức quan trọng! Tri phủ cũng giống như Lưu viên ngoại, đều là kẻ ác chuyện gì !”
Ngay đó, tiểu tinh linh liền đem tất cả tin tức dò la từ chim bồ câu, kể tường tận, sót một chi tiết nào cho Văn Cảnh Dư.
Sau khi tiểu tinh linh kể xong, mới nhớ chim bồ câu đang bỏ quên một bên, vội vàng giới thiệu với Văn Cảnh Dư: “À , vị chính là con chim bồ câu cung cấp tin tức cho , đem nó về đây.”
Chim bồ câu gian, lập tức đóng “dấu ấn trung thành”, nó vỗ cánh, hướng về Văn Cảnh Dư phát tiếng “cúc cu”.
Chim bồ câu đóng “dấu ấn trung thành”, Văn Cảnh Dư hiểu ý của nó: “Chào ngươi! Cảm ơn ngươi bằng lòng thu lưu ~”
Văn Cảnh Dư nâng chim bồ câu lên: “Nói gì mà thu lưu chứ? Đã đến đây , chúng chính là một nhà.”
Nàng tiếp lời: “Ta còn cảm ơn ngươi báo tin cho tiểu tinh linh nữa chứ!”
Nàng đặt chim bồ câu xuống: “Ngươi cứ chơi ! Chúng hiện tại còn việc.”
Chim bồ câu lời bay đến một cái cây, tự chơi đùa.
Sau khi chim bồ câu bay , tiểu tinh linh hỏi: “Chủ nhân, tri phủ ngươi định xử lý thế nào?”
“Đương nhiên là giống như tên huyện lệnh , tiên đ.á.n.h mê , đó cho uống Phệ Tâm Tán, kế tiếp là thu thập chứng cứ, cuối cùng là cướp sạch phủ tri phủ.”
Tiểu tinh linh xong, hưng phấn : “Hay quá! Lại sắp trừng trị kẻ .”
“Thôi , ngươi đưa khỏi gian , chúng bắt đầu hành động.”
Sau khi tiểu tinh linh đưa Văn Cảnh Dư khỏi gian, dựa sự hiểu về phủ tri phủ đó, khéo léo quen thuộc mò đến phòng ngủ của tri phủ.
Đến bên ngoài cửa phòng ngủ, lờ mờ thấy bên trong truyền tiếng nũng nịu của nữ t.ử và tiếng của nam nhân.
Văn Cảnh Dư ngờ, nửa đêm , tên tri phủ còn ngủ, nàng tin tri phủ phương diện thể uy phong đến mức duy trì đến tận nửa đêm.
Văn Cảnh Dư và tiểu tinh linh , lặng lẽ hé một khe cửa bên trong.
Chỉ thấy trong phòng bố trí xa hoa, giường rộng lớn mềm mại, giường một nam nhân bụng phệ, chính là dáng vẻ tri phủ mà chim bồ câu miêu tả cho tiểu tinh linh.
Mặt đầy dầu mỡ, tóc thưa thớt tùy ý rũ xuống, trong đôi mắt nhỏ xíu lấp lánh ánh sáng tham lam và d.ụ.c vọng.
Bên cạnh tựa một nữ t.ử ăn mặc diễm lệ, đang cầm một quả nho đút miệng tri phủ.
Tiểu tinh linh nhăn mũi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chủ nhân, tri phủ trông còn đáng ghét hơn cả tên huyện lệnh .”
Văn Cảnh Dư hừ lạnh một tiếng, từ trong lòng lấy Mê Túy Tán, nhẹ giọng : “Trước tiên đ.á.n.h mê bọn chúng tính.”
Văn Cảnh Dư đang chuẩn đẩy cửa , thì thấy nữ t.ử nũng nịu : “Lão gia, đến trễ , đợi đến ngủ quên mất , mới tới.”
Tri phủ “hắc hắc” , giọng mang theo vài phần đắc ý và lười nhác: “Bảo bối, chẳng trong phủ nhiều việc , một đống phiền phức đang chờ lão gia xử lý. Khó khăn lắm mới bận xong, chẳng nhanh chóng đến đây bầu bạn cùng nàng .”
Hắn đưa tay véo véo má nữ tử: “Vì những việc lớn nhỏ của phủ thành , lão gia hao tâm tổn trí bao. Cũng chỉ ở chỗ nàng, mới thể khiến lão gia thả lỏng đôi chút.”
Tiểu bĩu môi, giả vờ tức giận : “Hừ, chỉ là nhiều lý do. Vậy xem, rốt cuộc bận gì , chẳng lẽ ở bên ngoài khác , quên mất .”
Tri phủ vội vàng ôm lấy tiểu , dỗ dành: “Ai da, tim gan bảo bối của , nàng đang gì . Trong lòng lão gia , yêu thương nhất chính là nàng.”
Tri phủ thở dài : “Một thời gian , Lưu phủ đắc tội một thương nhân bối cảnh, bọn họ đó điều tra rõ ràng phận của đối phương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-217-cho-tri-phu-uong-phe-tam-tan.html.]
“Chẳng , phía tạo áp lực, nghĩ cách để giải quyết thỏa chuyện , tránh gây phiền phức lớn hơn, bởi mới bận rộn đến tận bây giờ.”
Văn Cảnh Dư xong, thầm nghĩ, quả nhiên là như .
Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, thi triển “Thuấn Ảnh Quyết” lập tức tiến trong phòng.
Thừa lúc hai đang chìm đắm trong tình dục, Văn Cảnh Dư nhanh chóng rắc Mê Túy Tán về phía hai . Tri phủ và tiểu còn kịp phản ứng, liền cảm thấy một trận choáng váng, cả hai đều hôn mê bất tỉnh.
Tiểu tinh linh xích gần, hưng phấn : “Chủ nhân, thành công ! Mau cho uống Phệ Tâm Tán.”
Văn Cảnh Dư gật đầu, lấy bình sứ đựng Phệ Tâm Tán, mở nắp bình. Nàng giữ chặt cằm tri phủ, từ từ đổ Phệ Tâm Tán trong bình sứ miệng tri phủ.
Nàng đổ mắng: “Tên cẩu quan ngươi, tham ô nhận hối lộ, ức h.i.ế.p bá tánh, xứng .”
“Một thời tham lam của ngươi, hại bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà, một thời đắc ý của ngươi, đổi lấy là m.á.u và nước mắt của bá tánh.”
“Ngươi bán cả công đạo và lương tâm cho tiền bạc, vứt bỏ trách nhiệm và nghĩa vụ đầu, sớm đ.á.n.h mất bổn phận quan.”
Mắng xong, Văn Cảnh Dư cất kỹ bình sứ.
Tiểu tinh linh ăn ý đưa một bình nước, Văn Cảnh Dư nhanh chóng nhận lấy, động tác dứt khoát, từ từ đổ nước trong bình miệng tri phủ.
Dưới sự dẫn dắt của dòng nước, Phệ Tâm Tán thuận lợi chảy bụng tri phủ.
Thấy Phệ Tâm Tán bụng tri phủ, ánh mắt Văn Cảnh Dư lạnh lẽo như sương.
Giọng điệu lạnh lẽo : “Cẩu quan, trong một tháng tới, ngươi hãy hảo hảo mà nếm trải tư vị đau đớn Phệ Tâm !”
Nói xong những lời , Văn Cảnh Dư dứt khoát xoay , với tiểu tinh linh: “Đi thôi, chúng bây giờ bắt đầu tìm chứng cứ.”
Trước đây chim bồ câu với tiểu tinh linh, tường thư phòng một bức tranh, chỉ cần xoay bức tranh đó, ngăn bí mật ẩn giấu tường sẽ hiện , bên trong cất giấu ít chứng cứ.
Hai chần chừ nữa, lập tức rời khỏi phòng, vội vã bước nhanh về phía thư phòng.
Hai đến thư phòng, trong phòng tràn ngập một mùi hương sách cũ kỹ.
Văn Cảnh Dư và tiểu tinh linh nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm ngăn bí mật mà chim bồ câu .
Tiểu tinh linh quanh trong thư phòng, nhanh chú ý đến một bức tranh sơn thủy tường, bức tranh phần cũ kỹ, nhưng đóng khung tinh xảo.
“Chủ nhân, lẽ nào là phía bức tranh ?” Tiểu tinh linh chỉ bức tranh .
Văn Cảnh Dư bước tới, cẩn thận quan sát xung quanh bức tranh, phát hiện cạnh khung tranh một khe hở nhỏ.
Nàng đưa tay nhẹ nhàng đẩy khung tranh, quả nhiên, khung tranh từ từ xoay chuyển, lộ ngăn bí mật ẩn giấu phía .
Trong ngăn bí mật cất giữ ít thư từ và sổ sách.
Văn Cảnh Dư cầm thư từ lên xem, đó ghi rõ chi tiết việc tri phủ cấu kết với các phú thương khắp nơi, mưu lợi kinh doanh, nhận hối lộ tiền lớn; sổ sách thì liệt kê chi tiết các khoản thu nhập và chi tiêu bất hợp pháp, mỗi một khoản mục đều khiến kinh hãi.
“Chủ nhân, những chứng cứ đủ để định tội !” Tiểu tinh linh hưng phấn vẫy vẫy cuốn sổ sách trong tay.
Văn Cảnh Dư gật đầu, tiếp tục tìm kiếm.
Ở đáy ngăn bí mật, nàng phát hiện một danh sách, đó ghi chép danh sách chia chác của tri phủ với các quan viên khác, cùng với nguồn gốc của từng khoản chia chác.