Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 262: Chuẩn bị Đồng Sinh thi
Cập nhật lúc: 2025-12-21 23:30:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Cảnh Hạo hứng thú vô cùng với việc đoán đăng đố, mắt lấp lánh sáng, thoăn thoắt qua giữa các đèn hoa, chăm chú suy nghĩ từng câu đố.
Văn Cảnh Di kéo tay Văn Cảnh Dư, lúc đèn hoa , lúc câu đố , miệng ngừng lẩm bẩm: “Cái khó quá, đại tỷ mau giúp nghĩ xem.”
Chiến Vương bên cạnh họ, thỉnh thoảng cho Văn Cảnh Di vài gợi ý, giúp nàng đoán mấy câu đăng đố.
Văn Cảnh Dư cũng chuyên tâm suy nghĩ đăng đố, dựa ký ức kiếp và cái đầu lanh lợi, liên tiếp đoán đúng mấy câu.
Bỗng nhiên, ánh mắt Văn Cảnh Dư một chiếc đèn hoa đặc biệt hoa lệ thu hút, đó một câu đố đèn: “Một miếng c.ắ.n bay đuôi bò. (Đoán một chữ)”
Đây chẳng là câu đố chữ thường thấy ở kiếp ư, trong lòng Văn Cảnh Dư lập tức đáp án.
Nàng nhanh chóng đến mặt thái giám phụ trách, đáp án: “Cáo.” Thái giám xác nhận đáp án đúng, liền đem chiếc đèn hoa do Hoàng thượng ngự bút đề từ phần thưởng tặng cho Văn Cảnh Dư.
Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Di thấy đại tỷ thắng giải, hưng phấn vây , mặt mày đầy vẻ ngưỡng mộ.
Văn Cảnh Dư : “Đợi về phủ, sẽ đặt đèn hoa trong Quận chúa phủ của chúng , để đều thể chiêm ngưỡng.”
Một vài công t.ử tiểu thư cũng xách theo đèn hoa do đoán đố thắng , đó tiếp tục đoán câu đố tiếp theo.
Có vị công t.ử tiểu thư đang trao đổi đèn hoa trong tay với khác, bởi vì họ đều thích chiếc đèn hoa mà đối phương đang cầm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, xuân yến trong một khí vui tươi hân hoan dần đến hồi kết.
Trừ Tiêu Diệu Linh và Trương Tuyết Kiều, đều đắm chìm trong bầu khí vui vẻ và an lành , trải qua một thời gian khó quên.
Thời gian thoáng chốc, một tháng trôi qua.
Ngày nọ, Văn Cảnh Hạo mặt mày tươi về nhà, khi cửa liền trực tiếp tìm Văn Cảnh Dư, mặt ngừng lộ vẻ hưng phấn.
“Đại tỷ!” Còn cách một quãng xa, Văn Cảnh Hạo lớn tiếng gọi, bước chân nhẹ nhàng đến mặt Văn Cảnh Dư.
Văn Cảnh Dư ngẩng đầu , hỏi: “Cảnh Hạo, vui vẻ đến , gặp chuyện nào ?”
Văn Cảnh Hạo dùng sức gật đầu, : “Đại tỷ, hôm nay Viện trưởng Diệp gọi đến thư phòng, với nhiều chuyện.”
“Ồ? Viện trưởng Diệp những gì?” Văn Cảnh Dư hiếu kỳ hỏi dồn.
Văn Cảnh Hạo cố ý hắng giọng, bắt chước ngữ điệu của Viện trưởng Diệp : “Cảnh Hạo , thời gian con học ở học viện tuy dài, nhưng sự thông minh và cần cù hiếu học của con, vi sư đều thấu.”
“Bình thường con đối với Tứ Thư Ngũ Kinh lý giải, thể là mạnh hơn bạn đồng trang lứa nhiều, văn chương cũng quan điểm độc đáo, văn thái.”
“Chỉ bằng những kiến thức con học hiện tại, thi Đồng Sinh thi tuyệt đối vấn đề gì, cho dù thi Tú tài, vi sư cũng thấy con khả năng thắng lợi lớn.”
“Cho nên , vi sư hy vọng con đăng ký tham gia kỳ Đồng Sinh thi , thật trình bày học thức của , để con đường học vấn của con một khởi đầu .”
Văn Cảnh Dư xong, vươn tay vỗ vai Văn Cảnh Hạo : “Chúng uống linh tuyền thủy, ăn linh quả bổ não, với chút bản lĩnh , đừng thi Tú tài, ngay cả thi Cử nhân đối với cũng thành vấn đề.”
Nàng tiếp lời trêu ghẹo: “Trong gian của nhiều sách như , thông qua quán đỉnh cũng học ít. Nếu đến Đồng sinh, Tú tài cũng thi đỗ, thì chi bằng nuôi heo còn hơn.”
Văn Cảnh Hạo đầy tự tin : “Đại tỷ yên tâm, Tứ Thư Ngũ Kinh đều thể thuộc lòng ngược. Đối với việc văn, cũng suy nghĩ riêng. Thi cử đối với , là chuyện khó khăn gì.”
Văn Cảnh Dư trong lòng rõ năng lực của Văn Cảnh Hạo, sẽ vấn đề gì, nên cũng quá lo lắng.
Mặc dù Văn Cảnh Hạo trong lòng hiểu rõ việc thi đỗ Đồng sinh gì đáng nghi ngờ, nhưng thời gian tiếp theo, vẫn dốc hết tâm tư việc chuẩn cho Đồng Sinh thi, ngay cả việc luyện võ cũng tạm gác .
Ngày tháng trôi qua thật nhanh, thoáng chốc đến ngày Đồng Sinh thi khai khảo.
Đồng Sinh thi chia ba trường: Huyện thí, Phủ thí và Viện thí, bao gồm khảo hạch kiến thức cơ bản như Tứ Thư Ngũ Kinh, cùng với kiểm tra năng lực tổng hợp như thời vụ sách luận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-262-chuan-bi-dong-sinh-thi.html.]
Đỗ Huyện thí và Phủ thí thì là Đồng sinh, khi đỗ Viện thí, thì là Tú tài.
Ngày thi Đồng Sinh, trời còn sáng rõ, Văn Cảnh Hạo thức dậy sớm như thường lệ, hề chút vẻ lo lắng nào.
Văn Cảnh Dư cũng dậy, sai nhà bếp chuẩn bữa sáng ngon miệng cho Văn Cảnh Hạo.
Trên bàn bày đầy những món điểm tâm nóng hổi, dinh dưỡng phong phú, bánh thịt thơm lừng, cháo gạo dẻo mềm, cùng vài món rau trộn thanh mát.
Văn Cảnh Hạo rửa mặt xong đến bàn, ung dung dùng bữa sáng.
Văn Cảnh Dư một bên, , ánh mắt tràn đầy quan tâm: “Cảnh Hạo, ăn no một chút, thời gian thi cử hề ngắn.”
Văn Cảnh Hạo miệng nhét đầy bánh thịt, mơ hồ đáp: “Đại tỷ, , tỷ đừng lo lắng.”
Dùng xong bữa sáng, hai bắt đầu sửa soạn những vật dụng cần cho kỳ thi.
Bút nghiên giấy mực sớm chuẩn kỹ càng, Văn Cảnh Dư kiểm tra cẩn thận một lượt, đảm bảo thiếu sót.
Nàng từ trong gian lấy một túi linh tuyền thủy, đưa cho Văn Cảnh Hạo: “Cầm lấy, tuy luyện võ công, thể cường tráng, nhưng mang theo linh tuyền thủy, để phòng bất trắc.”
Văn Cảnh Hạo đón lấy túi nước: “Đa tạ đại tỷ, chắc chắn dùng đến, nhưng sẽ mang theo.”
Mọi thứ chuẩn thỏa, Hữu Sơn đậu xe ngựa ở cửa.
Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Dư cửa, lên xe ngựa, hướng về phía khảo trường.
Suốt dọc đường, phố đầy xe ngựa đưa thí sinh, nối tiếp , lấp đầy cả con đường.
Mọi đều ôm ấp hy vọng, đưa con em nhà tham gia kỳ thi quyết định vận mệnh .
Khi xe ngựa của họ còn cách khảo trường một đoạn, con đường phía tắc nghẽn thể , xe ngựa tài nào tiến lên nữa.
Văn Cảnh Dư bất đắc dĩ : “Xem chỉ thể bộ qua thôi.”
Văn Cảnh Hạo để ý: “Vừa hoạt động gân cốt, bộ cũng .”
Hai xuống xe ngựa, Văn Cảnh Hạo xách khảo lam, cùng Văn Cảnh Dư xuyên qua đám đông.
Xung quanh đều là thí sinh và phụ bộ đến khảo trường giống họ, thí sinh thần sắc căng thẳng, miệng còn lẩm bẩm sách; phụ thì mặt mày đầy lo lắng, ngừng dặn dò con cái những điều cần chú ý khi thi cử.
Khó khăn lắm mới đến cổng khảo trường, nơi đây sớm đông như biển.
Các khảo quan đang tuần tự kiểm tra thể thí sinh, ngăn ngừa họ mang theo vật phẩm gian lận trường thi.
Văn Cảnh Hạo xếp hàng, đến lượt , khảo quan cẩn thận kiểm tra khảo lam và y phục của , bỏ qua bất kỳ góc nào.
Sau khi xác nhận vấn đề gì, liền hiệu cho thể khảo trường.
Văn Cảnh Dư Văn Cảnh Hạo: “Cảnh Hạo, đừng nóng vội, hãy nghiêm túc bài.”
Văn Cảnh Hạo gật đầu: “Đại tỷ, tỷ cứ yên tâm về , nhất định .” Nói xong, bước tự tin khảo trường.
Văn Cảnh Dư ngoài khảo trường, mãi cho đến khi bóng lưng Văn Cảnh Hạo biến mất khỏi tầm mắt mới rời .
Thật mà , Văn Cảnh Dư trong lòng đối với việc Văn Cảnh Hạo thi đỗ Đồng sinh hề chút lo lắng nào.
Dù thì với học thức và năng lực của Văn Cảnh Hạo, việc thông qua kỳ thi chỉ là chuyện nhỏ.
câu dặn dò khi khảo trường, đối với nàng mà , chỉ là hành động theo thói quen vô thức của một bậc trưởng bối mà thôi.