Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 263: Đồng thí đứng đầu

Cập nhật lúc: 2025-12-21 23:30:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Cảnh Hạo khi thuận lợi khảo trường lâu, giám khảo phu t.ử liền tuyên bố Huyện thí trường thứ nhất chính thức bắt đầu.

Văn Cảnh Hạo tuy là đầu tham gia thi cử, nhưng vẫn khí định thần nhàn, một chút hoảng loạn.

Trong khảo trường vô cùng yên tĩnh, chỉ tiếng sột soạt của ngòi bút ma sát giấy.

Giám khảo phu t.ử ánh mắt quét qua trong khảo trường, thần sắc trang nghiêm.

Văn Cảnh Hạo nhanh chóng lướt qua một lượt đề thi, trong lòng thầm vui mừng, những đề tài đều trong phạm vi ôn tập của .

Chàng định tinh thần, cầm bút lên, bắt đầu một cách ngay ngắn.

Đối với các đề tài liên quan đến Tứ Thư Ngũ Kinh, dựa trí nhớ vững chắc và sự lý giải sâu sắc, bài trôi chảy như nước chảy mây trôi.

Phần thời vụ sách luận, kết hợp những gì học bình nhật và kiến giải của bản , trình bày quan điểm một cách phóng khoáng, tư duy mạch lạc, lập luận mạnh mẽ.

Rất nhanh, Văn Cảnh Hạo thành bài thi, đành yên tại chỗ, chờ Huyện thí kết thúc.

Tiếng chuông Huyện thí vang lên, Văn Cảnh Hạo nhanh chóng nộp bài, nhẹ nhàng bước khỏi khảo trường.

Lúc , bên ngoài ít thí sinh và phụ đang chờ đợi.

Có thí sinh mặt mày ủ rũ, thở dài than ngắn, chắc hẳn là thi như ý.

Còn thì lộ vẻ vui mừng, hưng phấn thảo luận nội dung thi cử với phụ .

Văn Cảnh Hạo quanh, thấy bóng dáng Văn Cảnh Dư, trong lòng nghĩ đại tỷ lẽ việc gì đó chậm trễ, liền kiên nhẫn chờ đợi ở một bên.

Không lâu , thấy bóng dáng đại tỷ, thấy Văn Cảnh Hạo vẻ mặt ung dung, liền phát huy .

Văn Cảnh Hạo tươi : “Đại tỷ, Huyện thí khó, cảm thấy .”

“Ta ngay sẽ mà, , chúng về nhà , xe ngựa ở phía , về nhà nghỉ ngơi thật , chuẩn cho trường tiếp theo.”

Trường Phủ thí thứ hai tiếp theo, Văn Cảnh Hạo vẫn giữ vững trạng thái .

Từng đề thi đều nghiêm túc, hơn nữa đề nào cũng .

Vài ngày , Văn Cảnh Hạo hề nghi ngờ gì mà thi đỗ Đồng sinh đầu bảng.

Hai tháng , trường Viện thí cuối cùng bắt đầu.

Văn Cảnh Hạo tích lũy kinh nghiệm từ hai trường thi , bài thành thạo.

Khi tiếng chuông Viện thí kết thúc vang lên, Văn Cảnh Hạo đặt bút xuống, thở phào nhẹ nhõm.

Ngoài khảo trường, phụ đón thí sinh những giảm mà còn tăng, đông nghẹt.

Biểu cảm của các thí sinh khác , tạo nên sự tương phản rõ rệt.

Có thí sinh ủ rũ thất vọng, hiển nhiên là tự thấy phát huy bình thường, vuột mất thành công.

thì kích động đến mức mặt đỏ bừng, tay chân múa máy, thể chờ đợi chia sẻ niềm vui của với bên cạnh, chắc hẳn là thi thành tích lý tưởng.

Văn Cảnh Di cũng theo Văn Cảnh Dư cùng đón Văn Cảnh Hạo.

Nàng liếc mắt một cái thấy bóng dáng Văn Cảnh Hạo trong đám đông, chỉ thấy mặt mang ý , bước chân nhẹ nhàng, qua là trạng thái cực kỳ .

Văn Cảnh Hạo thấy đại tỷ và , liền tăng tốc chạy tới.

Văn Cảnh Di hưng phấn hỏi: “Ca ca, thi cử thế nào?” Văn Cảnh Hạo đầy tự tin : “Muội yên tâm , nhất định thành vấn đề!”

Văn Cảnh Hạo về nhà, theo yêu cầu của Văn Cảnh Dư, nghỉ ngơi trọn hai ngày.

Đến ngày thứ ba, Văn Cảnh Dư nghĩ trải qua mấy trường thi, cần thả lỏng, liền quyết định mang theo Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Di cùng đến trang viên ở kinh giao.

Trang viên là do Hoàng thượng ban tặng thứ hai, Văn Cảnh Dư cùng với trang viên đó, đều giao cho quản sự trướng Chiến Vương quản lý.

Một đoàn xe đến trang viên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-263-dong-thi-dung-dau.html.]

Chỉ thấy trong trang viên nhà cửa chỉnh tề, đường xá sạch sẽ ngăn nắp, trong ruộng lúa cây trồng phát triển tươi, một cảnh tượng tràn đầy sức sống.

Hiển nhiên, chủ trang quản lý trang viên một cách đấy.

Văn Cảnh Dư hài lòng, đặc biệt gọi chủ trang đến hỏi han các việc trong trang viên, chủ trang ứng đáp trôi chảy, báo cáo mạch lạc rõ ràng.

Trong trang viên, ba tận hưởng hết phong cảnh điền viên, cảm nhận sự yên bình và mộc mạc của làng quê.

Văn Cảnh Di như một chú chim nhỏ vui vẻ, chạy tới chạy lui giữa các bờ ruộng, thỉnh thoảng đem Đại Hà thôn so sánh.

Không , một ngày thời gian trôi qua.

Lúc xế chiều, họ khởi hành trở về Kinh thành.

Ngày thứ hai khi trở về Kinh thành, chính là ngày phóng bảng. Cả nhà đều tràn đầy kỳ vọng kết quả .

Sáng sớm ngày hôm , trời còn mới hửng sáng, Văn Cảnh Dư gọi Hữu Phúc vốn quen chạy việc vặt trong phủ đến mặt, dặn dò y xem danh sách phóng bảng.

Hữu Phúc lĩnh mệnh, dám chậm trễ một khắc nào, lanh lẹ chạy đến địa điểm phóng bảng.

Đến nơi đó, chỉ thấy đông như biển, vây kín mít.

Hữu Phúc cậy thể linh hoạt, trái lách né, ba hai cái chen đến hàng đầu tiên nơi dán bảng.

Vừa vững chân bao lâu, liền thấy mấy vị quan sai ôm bảng danh bước nhanh đến.

Quan sai dán bảng danh xong, liền lui xuống.

Hữu Phúc trong lòng rõ thiếu gia nhà học hành vô cùng xuất sắc, đoán rằng thiếu gia chắc chắn sẽ đầu, thế là mắt y trực tiếp từ cái tên đầu tiên bảng danh.

Vừa , y lập tức trừng lớn mắt – vị trí đầu bảng danh chói chang chính là ba chữ “Văn Cảnh Hạo”!

Hữu Phúc theo bản năng chớp chớp mắt, cẩn thận xác nhận vài lượt, đúng , quả nhiên là thiếu gia nhà !

Trong khoảnh khắc, Hữu Phúc hưng phấn nhảy cẫng lên, vung tay hô lớn: "Trúng ! Trúng ! Thiếu gia nhà đỗ đầu án thủ !"

Hành động kích động của ngay lập tức thu hút ánh mắt của những xung quanh, kéo theo một tràng thán phục đầy ngưỡng mộ.

Hữu Phúc cũng chẳng màng ánh mắt của khác, chỉ một lòng mau chóng về phủ báo tin vui trời giáng cho .

Hắn rẽ đám đông, vui đến nỗi gần như bay lên, sải chân chạy như bay về.

Dọc đường , gặp ai cũng hô: "Thiếu gia nhà trúng ! Thiếu gia nhà thi đỗ đầu danh !" Cơn phấn khích , như thể trúng bảng là chính .

Về đến phủ, Hữu Phúc chạy vội một mạch nội viện, chạy hô: "Quận chúa, nhị tiểu thư, thiếu gia trúng , còn là thủ khoa nữa!"

Văn Cảnh Dư và Văn Cảnh Di đang trong sảnh uống đợi tin thấy tiếng hô, lập tức dậy.

Văn Cảnh Di kích động đến mức mặt đỏ bừng, kéo tay Văn Cảnh Dư nhảy cẫng lên: "Đại tỷ, quá , ca ca quả nhiên lợi hại!"

Văn Cảnh Dư cũng rạng rỡ tươi : "Ta Cảnh Hạo nhất định sẽ thi thứ hạng mà."

Không lâu , Văn Cảnh Hạo cũng từ thư phòng bước , thấy bộ dạng kích động của , trong lòng đoán kết quả.

Hữu Phúc chạy đến mặt Văn Cảnh Hạo, thở hổn hển nhưng mặt đầy hớn hở : "Thiếu gia, đỗ , cả huyện thí, phủ thí, viện thí ba trường đều là thủ khoa, quả thực là rạng danh cho Quận chúa phủ chúng !"

Khóe miệng Văn Cảnh Hạo khẽ nhếch lên, dù trong dự liệu nhưng lòng vẫn vui sướng: "Ngươi vất vả , Hữu Phúc." Nói đoạn, liền dặn quản gia trọng thưởng cho Hữu Phúc.

Tin vui nhanh chóng truyền khắp phủ, hạ nhân đều lũ lượt đến chúc mừng, cả Văn phủ chìm trong khí vui mừng khôn xiết.

Văn Cảnh Dư sang Lý quản gia : "Lý quản gia, ngươi bảo nhà bếp, tối nay chuẩn vài món ăn thịnh soạn, bày tiệc ăn mừng. Toàn thể trong phủ, đều ăn cùng món."

"Vâng, nô tài lập tức ." Lý quản gia đáp lời, định xoay rời .

Văn Cảnh Dư tiếp: "Lại phát thêm cho mỗi trong phủ ba tháng bổng lộc."

"Vâng." Lý quản gia nữa đáp lời, đó nhanh chóng lui xuống, theo lời dặn mà bận rộn.

 

Loading...