Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 286: Hạ Sính Lễ

Cập nhật lúc: 2025-12-21 23:32:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiến vương cung kính đáp: “Mẫu hậu, nhi thần hổ thẹn dám nhận. Hoàng ngày thường đối với nhi thần quan tâm đủ điều, như cha như . Nhi thần vì Hoàng mà bảo vệ giang sơn tươi , đó là phận sự trong trách nhiệm.”

Thái hậu hài lòng gật đầu: “Các ngươi đều là những đứa trẻ , ai gia uổng công thương yêu các ngươi. Sau Vân Thương quốc , sẽ trông cậy các ngươi đó.”

Văn Cảnh Dư vẻ mặt kiên định : “Thái hậu yên tâm , chỉ cần chúng còn ở một ngày, nhất định sẽ dốc hết sức bảo vệ Vân Thương quốc.”

Thái hậu an ủi : “Hoàng gia mà con dâu như ngươi, đó là phúc khí tu mấy kiếp đó.”

Nói xong, Thái hậu như chợt nhớ điều gì, : “ , ai gia gọi các ngươi đến, còn một chuyện quan trọng.”

Chiến vương vội vàng hỏi: “Mẫu hậu, là chuyện gì ạ?”

Thái hậu : “Trước khi các ngươi xuất chinh, chẳng để Khâm Thiên Giám tính toán ba ngày cưới để các ngươi lựa chọn ? Hai ngày cưới đầu tiên qua , ngày cuối cùng chính là một tháng .”

Nói đoạn, Thái hậu hiền từ hai , chân thành : “Khoảng thời gian sắp tới, các ngươi đừng bận tâm chuyện khác nữa, cứ an tâm mà chuẩn chuyện thành .”

Chiến vương xong, lộ vẻ khó xử: “Mẫu hậu, chuyện quá vội vàng ? Nhi thần vẫn còn một việc chuẩn thỏa đáng.”

Thái hậu trách móc : “Còn chuẩn xong? Những nghi thức cần thiết đây các ngươi đều thành , bây giờ chỉ còn thiếu bước hạ sính lễ thôi.”

Thái hậu vỗ vỗ tay Chiến vương, an ủi: “Ngươi yên tâm , khi các ngươi rời kinh thành xuất chinh, ai gia phái Hồng ma ma đến Chiến vương phủ , việc liên quan đến sính lễ đều thu xếp thỏa cả , chỉ chờ các ngươi trở về, sắp xếp mang sính lễ đến Quận chúa phủ thôi.”

Chiến vương lúc mới nhớ trở về hôm qua, kịp hỏi han những chuyện trong phủ, giờ phút Thái hậu , trong lòng lập tức an tâm.

Chiến vương đầu Văn Cảnh Dư, dịu dàng : “Vậy ngày mai sẽ đến Quận chúa phủ nạp trưng đưa sính lễ.”

Tiếp đó, Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Di, hỏi: “Cảnh Hạo, Cảnh Di, các ngươi về chuyện ý kiến gì ?”

Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Di , đồng thanh đáp: “Chúng đều lời đại tỷ.”

Kỳ thực trong lòng hai đều hiểu, đại tỷ vì chăm sóc họ, đến nay gần mười chín tuổi , cùng tuổi đa phần đều con cháu đầy đàn.

Giờ đây họ cũng quan chức và tước vị, thể độc đảm nhất diện, thể tiếp tục trì hoãn hôn sự của đại tỷ nữa.

Huống hồ, họ thật lòng hy vọng đại tỷ khi thành , thể sống một cuộc sống hạnh phúc an , cần vì họ mà bận tâm vất vả nữa.

Ngày hôm , trời còn sáng rõ, Chiến vương dẫn đội đưa sính lễ xuất phát.

Đoàn dài dằng dặc từ Chiến vương phủ uốn lượn tận đường phố, những gia đinh đầu mở đường ai nấy đều tinh thần phấn chấn, mặc đồng phục, thể hiện sự uy nghiêm của Chiến vương phủ.

Đoàn xuất hiện, thu hút ánh mắt của những dân dậy sớm.

Khi mặt trời dần lên, càng ngày càng nhiều vây quanh, chen chúc kín cả đường phố.

“Mau xem kìa, đây chính là sính lễ của Chiến vương dành cho Hạnh Lâm Quận chúa, cái khí thế thật sự là lớn đến đáng sợ!” Một hậu sinh trẻ tuổi duỗi dài cổ, mặt đầy kinh ngạc.

Một lão giả bên cạnh vuốt râu, gật đầu : “Chẳng , sống gần hết đời , cũng từng thấy sính lễ nào phong phú đến thế.”

Trong đoàn đưa sính lễ, nổi bật nhất kể đến hai mươi bốn gánh lụa là gấm vóc.

Mỗi gánh mở , đều thể thấy những tấm lụa là màu sắc tươi , chất liệu mềm mại, màu xanh hồ, màu hồng đào, màu trắng ngà… Trên đó thêu những hoa văn tinh xảo, mẫu đơn phú quý, mây lành, uyên ương hí thủy, từng đường kim mũi chỉ đều toát lên vẻ xa hoa tột cùng.

“Tấm lụa là sờ chắc mềm mượt bao, may thành xiêm y mặc , chẳng như tiên nữ .” Một cô bé mắt sáng rực, mặt đầy mơ ước.

“Nếu thể một thớt lụa , đời của cũng mãn nguyện .” Một phụ nhân bên cạnh nhịn cảm thán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-286-ha-sinh-le.html.]

Ngay đó là mười sáu gánh khí cụ vàng bạc.

Những thỏi vàng chất đống như núi nhỏ, ánh mặt trời lấp lánh ánh vàng, chói mắt đến mức thể mở to mắt.

Những bộ đồ ăn, chân nến bằng bạc, công nghệ tinh xảo, chạm khắc hoa văn tinh tế, mỗi món đều thể gọi là tác phẩm nghệ thuật.

“Cha ơi, những khí cụ vàng bạc , đủ cho một gia đình bình thường ăn tiêu mấy đời chứ.” Một hán t.ử há hốc mồm, mặt đầy chấn động.

“Ai bảo chứ, Chiến vương tay quả là rộng rãi, Hạnh Lâm Quận chúa đúng là phúc khí lớn.” Người khác phụ họa.

Lại mười gánh châu báu ngọc khí, càng khiến đám đông vây xem liên tục thốt lên tiếng kinh ngạc.

Vòng phỉ thúy trong suốt xanh biếc, như ẩn chứa một hồ nước trong.

Ngọc trai tròn trịa đầy đặn, tỏa ánh sáng dịu dàng.

Hồng ngọc, lam ngọc tươi sáng chói mắt, khảm những món trang sức tinh xảo, xa hoa đến cực điểm.

“Đeo những món châu báu , phố, nhất định sẽ thu hút ánh mắt của .” Một thiếu nữ trẻ tuổi ghen tỵ .

“Hừ, chẳng qua chỉ là một nha đầu nhà quê, cũng xứng đáng với sính lễ quý giá thế ?” Một nữ t.ử khác chua ngoa .

Ngoài những thứ , còn tám gánh cổ ngoạn quý hiếm, mỗi món đều là bảo vật giá trị liên thành.

Cũng như mười hai gánh các loại thực phẩm quý hiếm và danh tửu từ khắp nơi, từ mỹ tửu nho vùng Tây Vực cho đến sơn hào hải vị quý hiếm phương Nam, cái gì cũng .

Đội đưa sính lễ chậm rãi tiến về phía , tiếng kinh ngạc và bàn tán của bá tánh ngừng vang lên.

Cuối cùng, đoàn đến Hạnh Lâm Quận chúa phủ.

Quản gia đợi sẵn ở cửa, khi nghênh Chiến vương phủ, nghi thức xướng sính lễ đơn liền bắt đầu.

Quan xướng lễ giọng sang sảng, rõ ràng báo từng món sính lễ: “Lụa là gấm vóc hai mươi bốn gánh, mười thớt Vân Cẩm thượng đẳng, tám thớt Thục Cẩm, sáu thớt Tô Tú Cẩm Đoan…”

“Khí cụ vàng bạc mười sáu gánh, năm trăm thỏi vàng, mười cây kim như ý, hai bộ đồ ăn bạc, bốn chân nến bạc…”

“Châu báu ngọc khí mười gánh, năm chiếc vòng phỉ thúy, tám sợi dây chuyền ngọc trai, ba chiếc nhẫn hồng ngọc, hai đôi hoa tai lam ngọc…”

Mỗi khi xướng một món, xung quanh vang lên một tràng kinh ngạc và tiếng tặc lưỡi.

“Trời ơi, nhiều bảo vật đến thế, hôn sự thành công , Quận chúa phủ e rằng sẽ giàu nứt đố đổ vách mất thôi.”

“Đây là sính lễ, quả thực là một kho báu!”

Văn Cảnh Hạo và Văn Cảnh Di một bên, cảnh tượng tưng bừng mắt, Văn Cảnh Di kề sát Văn Cảnh Hạo, thì thầm: “Ca ca, đại tỷ đúng là gả vẻ vang , những sính lễ xem, cũng quá kinh , chắc khiến bao nhiêu ghen tỵ đến c.h.ế.t đây.”

“Phỉ phỉ phỉ!” Văn Cảnh Hạo vội vàng nhắc nhở, thần sắc nghiêm túc, “Hôm nay là ngày lành Vương gia đến đưa sính lễ cho đại tỷ, cái từ .”

Văn Cảnh Di chợt hiểu , vội vàng giơ tay nhẹ nhàng đ.á.n.h miệng mấy cái, đó hướng xuống đất phỉ phỉ mấy tiếng, lúc mới : “Ca ca sai , đều tại cái miệng thối giữ lời của .”

“Được , chú ý hơn nhiều. Ngươi nhớ, đại tỷ thể thu hoạch hạnh phúc, đó mới là điều chúng đáng vui mừng nhất.” Văn Cảnh Hạo mỉm .

“Ta .” Văn Cảnh Di ngoan ngoãn gật đầu.

 

Loading...