Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 202: --- Đại tuyết tung bay, người nhà họ Trình đến cửa
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trận đại tuyết đêm giao thừa kéo dài hai ngày ngừng, những ngày đầu năm mới, sáng sớm tinh mơ, đàn ông trong thôn bắt đầu công việc lên mái nhà dọn tuyết.
Dù năm nào cũng trải qua, Trần Giao Giao mỗi thấy mái nhà vẫn cảm thấy nơm nớp lo sợ.
Tuyết vẫn dấu hiệu ngừng rơi, nên cũng cần quét quá sạch, chỉ cần đẩy bớt một phần tuyết đọng mái xuống là , cũng nhanh.
Bữa trưa nấu cháo rau dại, hâm nóng thêm vài cái bánh bao.
Sáng dậy muộn, giờ cũng đói, bọn chỉ ăn qua loa một chút.
Suốt những ngày đầu năm mới tuyết cứ rơi mãi, cửa nhà dân trong thôn cũng từng mở, ngay cả trẻ con cũng ai chúc Tết, mấy ngày nay cứ ăn ngủ, ngủ ăn, Trần Giao Giao thậm chí cảm giác xương cốt đến mềm nhũn .
Trong nhà, lò than đốt ấm áp vô cùng, nàng xuống thấy tiếng gõ cửa sân.
Nàng thầm thì trong lòng: "Tuyết lớn thế ai còn chạy đến chúc Tết chứ." Vừa nghĩ đáp lời, nàng liền mở cửa.
"Ai đó?" Nàng hỏi.
Người bên ngoài đáp lời, Ngưu Nhị cũng từ trong nhà bước .
Khi cửa mở , thấy nhà họ Trình bên ngoài, Trần Giao Giao chút kinh ngạc, vội đầu với Ngưu Nhị: "Dì và các đến ."
Ngưu Nhị thấy từ khi cửa mở, liền nhanh chân bước tới chào hỏi: "Mời mau nhà ."
Đến là hai vị và hai vị dì, chào đón họ nhà xong, Trần Giao Giao liền : "Để nấu cơm, cứ nghỉ."
"Đừng phiền phức." Dì hai Lý Mai kéo nàng , : "Trên đường bọn ăn lương khô , tối hãy nấu."
"Có gì mà phiền phức, nhanh thôi là xong." Nàng bước cửa.
Trong nhà còn một miếng thịt heo, một con thỏ, hai con gà, thêm một con vịt và trứng gà.
Mèo con Kute
Trần Giao Giao tiên luộc thỏ, đó lấy một ít thịt heo định món cải thảo xào thịt heo.
Nàng đang bận rộn thì hai vị dì bước .
Tôn Nguyệt Nương thấy những thứ đặt thớt liền kêu lên: "Làm nhiều thế gì?"
"Đâu nhiều." Nàng : "Đầu năm mới tự nhiên ăn chút đồ ngon chứ. Các dì cứ , xong ngay."
"Ta giúp nàng." Tôn Nguyệt Nương xắn tay áo lên.
Trần Giao Giao đẩy ngoài, : "Ta nhanh chóng xong thôi, các dì cứ về nghỉ ."
Cả hai thể cãi , đành dặn dò thêm nữa: "Cứ đại khái một chút thôi." Sau đó về nhà.
Thịt thỏ nấu một lúc, nàng mới đong ba bát gạo nấu cơm.
Nước dùng thỏ tuy đậm đà như nước dùng gà nhưng nàng cũng định đổ , luộc thịt chín vớt , cho một nắm rau dại khô nước dùng thỏ, thêm một nắm hành lá thái nhỏ, cho chút dầu mè nêm gia vị.
Đổ dầu mè chảo, cho thịt thỏ xào lửa lớn cuối cùng nêm muối.
Thịt thỏ chín, xào cũng nhanh, khi bày đĩa, nàng liền trực tiếp cho thịt heo thái lát thái sẵn xào.
Thịt heo thái lát xào chín thêm cải thảo, cải thảo xào mềm bày đĩa, cuối cùng hâm nóng thêm một bát thịt gà nữa thì bữa cơm mới coi như thành.
Nàng gọi Ngưu Nhị một tiếng.
Ngưu Nhị đến, Tôn Nguyệt Nương và đến, thấy đồ ăn và canh bàn, bất đắc dĩ : "Nha đầu , bảo nàng ít thôi mà."
"Không nhiều ." Nàng .
Nàng và Ngưu Nhị ăn xong, cơm chỉ nấu đủ bốn suất ăn.
Mang thức ăn lên bàn, hai vị đang chuyện với Ngưu Nhị lúc mới bàn, thấy bàn là món mặn cũng lời trách móc nào.
"Món canh rau dại đó dùng nước luộc thỏ để nấu, nếm thử xem."
Tôn Nguyệt Nương tiên phong múc cho một bát liền : "Thơm thật."
"Các , các dì ăn lúc còn nóng ." Nàng dậy, : "Để trải giường cho ." Nhắc đến trải giường, nàng chợt nhớ trong nhà chỉ một lò than.
Trong sương phòng bếp bùn thì , nhưng trong chính phòng .
Nàng đầu với Ngưu Nhị: "Chàng sang nhà chú hai mượn một cái lò than về ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-202-dai-tuyet-tung-bay-nguoi-nha-ho-trinh-den-cua.html.]
"Không cần mượn." Trình Đại Cường liền : "Bọn mang theo hai cái ."
"Sao còn mang cả lò than ?" Ngưu Nhị cũng hiểu.
"Đoán là nhà nên bọn mang đến."
"Vậy ." Nàng liền : "Ta trải giường đây, cứ từ từ ăn."
Chăn đệm của sương phòng và chính phòng đều trong tủ. Sương phòng nhỏ nên ấm nhanh, chính phòng lớn mà chăn đệm dày, nàng dứt khoát đốt cả hai lò than lên.
Chờ nàng bận rộn xong, mấy cũng ăn cơm xong.
Nhìn thấy mâm cơm trống trơn bàn, nàng vội hỏi: "Ta ít quá ?" Dù thì sức ăn của Trình Đại Cường và Trình Nhị Cường cũng nhiều như Ngưu Nhị .
"Đủ ." Trình Đại Cường uống cạn chút canh cuối cùng đáy bát dùng tay lau miệng.
Trần Giao Giao cũng là đủ thật , trong lòng định bụng tối nay sẽ thêm một chút.
Nàng bưng bát đũa nhà bếp rửa, lâu Ngưu Nhị cũng bước .
Nàng hỏi một cách chắc chắn: "Các ăn no ?"
"Chắc là no ."
"Ta thấy dì hai vẻ khá thích thịt thỏ, ngày mai g.i.ế.c thêm vài con nữa , khó khăn lắm họ mới đến một chuyến, để họ ăn uống thật ngon."
"Được." Ngưu Nhị gật đầu đáp.
Dọn dẹp xong nhà bếp trở về phòng thì thấy nền nhà bày nhiều đồ đạc.
Nàng liếc qua, trong túi hẳn là lương thực, còn là quần áo và giày dép của trẻ con.
Nàng thậm chí còn thấy một miếng thịt heo lớn, lập tức kinh ngạc: "Sao mang nhiều thứ thế ?"
"Trong bụng nàng là cháu ngoại của nhà họ Trình, đương nhiên coi trọng ." Tôn Nguyệt Nương đưa những bộ quần áo nhỏ xong cho nàng xem: "Bộ và đôi giày là đồ mới, còn hai bộ đồ cũ là của Tâm Tâm mặc qua."
"Đợi đứa trẻ đời, và dì hai sẽ thêm đồ mới."
Trần Giao Giao toát mồ hôi, quần áo trẻ con những thứ nàng thật sự từng nghĩ tới.
So với mức độ quan tâm của nhà họ Trình, nàng quả thực giống hệt kế.
"Tạ ơn dì hai." Trần Giao Giao tít mắt nhận lấy.
Lý Mai mở túi , bên trong là bột mì trắng và gạo trắng, còn đường đỏ và thịt.
"Bột mì trắng là của nhà bọn , gạo là do hai của nàng mua, còn đều là ông bà ngoại nàng mua cho, cũng là sợ nàng ăn uống ngon."
"Đường đỏ Minh Ngọc cho còn động tới, thêm một gói nữa?"
"Đã cho nàng thì nàng cứ uống , mỗi ngày hòa chút nước đường hoặc luộc một quả trứng đó, cho nàng. Bà ngoại nàng cũng đến, nhưng tuyết lớn quá , đợi nàng sinh , bọn sẽ đến thăm nàng."
Trần Giao Giao đáp lời.
Chạy đường cả ngày trong tuyết lớn, mấy đều mệt mỏi nên về phòng ngủ , Trần Giao Giao thu dọn đồ đạc một chút.
Gạo trắng và bột mì trắng mỗi thứ hai mươi cân, đường đỏ nhiều hơn một chút, thịt cũng nhiều hơn, so với bọn họ mua còn nhiều hơn nhiều.
Loay hoay một lúc trời cũng sắp tối, Trần Giao Giao đoán chừng khi họ thức dậy thì trời cũng tối mịt nên nàng nghĩ sẽ chuẩn bữa tối .
Ngưu Nhị theo nàng bếp, nhỏ giọng hỏi: "Tối nay gì?"
"Ăn mì nấu nước dùng gà, hầm thêm dưa chuột, xào trứng."
"Được." Hắn : "Hai ngày nay nàng vất vả ."
"Có gì mà vất vả chứ, các dì các thể đến cũng vui."
"Vậy g.i.ế.c thỏ đây, thỏ đực còn nhỏ quá, sẽ g.i.ế.c mấy con thỏ cái."
"Chàng , sang năm mùa xuân là chúng sẽ đẻ con , đến lúc đó lồng nuôi sẽ đủ mất."
Hắn cầm d.a.o bước ngoài, : "Lát nữa sẽ g.i.ế.c thêm vài con, tiện thể gửi tặng Bình nhi một con nữa."
"Được." Nàng đáp.