Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 67: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:04
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hỷ Yến Nhà Họ Ngô
Ngưu Nhị theo ba họ về nhà, đến sân, liền chốt cửa bên trong. Bước nhà, liền hỏi: "Là nương con Phương Tiểu Đào ?"
Trần Bình gật đầu, hạ giọng: "Ta hình như thấy Cao Tiểu Điền và Cao Tiểu Hoa."
"Sao đoán ?" Trần Giao Giao chút ngạc nhiên.
Họ thấy , nếu thấy thì cũng sẽ nghĩ đến hướng đó.
"Tỷ đang giúp bọn họ thoái tội, nên đoán ."
"Vậy nương con Phương Tiểu Đào thật sự ở trong trấn?"
"Phải, nên tiện miệng giúp họ vài câu." Ngưu Nhị thần sắc nghiêm túc: "Chuyện cứ giữ kín trong bụng, trong thôn cũng ai truy cứu . Chúng cũng nên giữ kín miệng một chút, càng đừng nhắc chuyện với nương con Phương Tiểu Đào, cứ xem như , rõ ?"
Ba gật đầu.
Dặn dò xong, Ngưu Nhị mới dậy, định về thì thấy cái bô đặt đất.
Trần Giao Giao mặt đỏ bừng, căng thẳng đầy vẻ dữ tợn.
Ngưu Nhị cũng ngượng ngùng, hết lời bỏ chạy.
Buổi chiều, mãi đến khi mặt trời gần lặn, thôn trưởng mới tập hợp đàn ông trong thôn khiêng t.h.i t.h.ể chôn.
Tám mẫu ruộng của nhà họ Cao, thôn trưởng tìm một mảnh đất hoa màu lắm, trực tiếp đào hố chôn . Cả nhà chôn gọn gàng đất, ai thể ngờ những kẻ từng kiêu ngạo nay biến thành từng thi thể.
Trên đường về, Ngưu Nhị hỏi: "Nếu gặp nương con Phương Tiểu Đào, cần với họ một tiếng ?"
"Cứ một tiếng ." Thôn trưởng chắp tay lưng.
Chuyện thì đất của nhà họ Cao cũng rơi tay ông, cứ coi như việc .
Lúc Trần Bình về, Trần Tiểu đang xào rau, bên cạnh còn một đĩa trứng xào dưa chuột.
Ngửi mùi rau thơm, khó hiểu hỏi: "Sao hôm nay ăn ngon ?"
"Lần tỷ cả mua gà đẻ trứng, vỏ mềm nên tỷ cả kêu xào luôn."
Trần Giao Giao từ ngoài , tay cầm nắm hành lá, hỏi: "Người chôn ?"
"Chôn ." Trần Bình còn khá vui vẻ : "Ngưu Nhị ca còn nhắc đến nương con Phương Tiểu Đào, thôn trưởng đồng ý cho họ về ."
Nàng cũng : "Mau ăn cơm ."
Bữa tối nấu cháo rau dại, nửa bát bột lúa, một chậu rau dại, ăn kèm với món rau xào thơm lừng mùi dầu, cũng ngon vô cùng.
Thời gian thoắt cái trôi qua, ngày nhà họ Ngô mang sính lễ đến tới.
Vương quả phụ là keo kiệt, con dâu về nhà ngay cả một nắm bỏng ngô cũng .
Đều là trong thôn, ít nhiều cũng hiểu rõ lẫn .
Sau khi hạ sính, thời gian thành định ba ngày .
Hứa Hồng Mai như thường lệ ngoài giặt quần áo, Trần Giao Giao thấy liền một tiếng: "Chúc mừng."
Hứa Hồng Mai đáp lời, hỏi: "Nàng và Ngưu Nhị cũng sắp ?"
"Còn ." Lần Trần Bình chuyện với Ngưu Nhị, nhưng vợ chồng Trần Chấn Cường vẫn tìm nàng, vả Ngưu Nhị cũng nhắc đến chuyện hạ sính, nàng cũng tiện hỏi thẳng.
Hứa Hồng Mai mím môi một tiếng, gì thêm.
Giặt xong quần áo trở về thôn, khi ngang qua nhà họ Cao thì thấy Phương Tiểu Đào đang hái rau dại trong sân.
Từ khi nhà họ Cao c.h.ế.t lâu, nương con Phương Tiểu Đào về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-67.html.]
Nhà cửa cháy sạch, ngay cả lương thực cũng còn. May mà lo bán, đợi thêm ít ngày nữa lúa thu hoạch, thắt chặt chi tiêu, cũng thể tạm bợ qua ngày.
Chỉ là... "Thím Phương, nhà thím cần tìm trong thôn giúp dựng tạm mái bằng tranh ? Nếu sửa sang, mùa đông cũng qua ."
Phương Tiểu Đào nàng, ánh mắt lẩn tránh, nhưng vẫn : "Biết ."
Trần Giao Giao một tiếng rời .
Phương Tiểu Đào đầu hai Cao Tiểu Hoa từ trong nhà .
Hai cũng mang vẻ mặt nặng trĩu, liền Cao Tiểu Hoa : "Chắc là thấy , nếu thật sự thấy, chúng còn thể về?"
" chúng thấy họ, họ thể thấy chúng ." Cao Tiểu Điền nhíu mày: "Tại họ ?"
"Có lẽ là lòng thôi." Phương Tiểu Đào nhẹ, đột nhiên an tâm: "Nhà họ Cao cháy liên quan gì đến chúng , chúng cứ sống là , hiểu ?"
Hai gật đầu.
Ngày hỷ yến, theo lý mà Vương quả phụ là nhà gái nên , nhưng vì đều là trong thôn, vả nhà họ Ngô cũng ăn cỗ của Ngô Thúy Bình, nên Vương quả phụ cũng đến.
Nàng bàn tiệc, chỉ ở trong bếp giúp đỡ, may mắn thì còn ăn chút gì đó.
Mâm cỗ trong thôn đa phần là đàn ông và trẻ con , đến khi tiệc tàn, phụ nữ trong thôn mới cơ hội lên bàn, là ăn cỗ thực chất là dọn dẹp vệ sinh, gì thì ăn hai miếng, thì ăn.
Về đến nhà, Trần Tiểu và Trần Bình đang cãi vì chuyện gì đó. Nàng hỏi hai câu, hóa là vì Trần Bình cho Trần Tam Thịnh bỏng ngô của Trần Tiểu.
Có lẽ là cảm thấy sai, lúc Trần Tiểu tố cáo thì Trần Bình chỉ mím môi, thỉnh thoảng mới cãi một câu.
Mèo con Kute
"Đừng cãi nữa, đau đầu quá."
Trần Tiểu hừ một tiếng nhà.
Trần Bình thò đầu trong nhà, nhỏ giọng : "Tỷ cả, hôm nay giành hai cái bánh bao, để cho tỷ một cái trong nồi ở bếp."
Bánh bao dùng trong hỷ yến là loại trộn bột mì trắng, mềm xốp ngon.
"Vậy ăn đây." Nàng bếp.
Hỷ yến hôm nay đến cuối cùng chẳng còn gì, nàng chỉ ăn hai miếng rau thừa, lúc quả thực đói cồn cào.
Hành dại muối trong nhà ăn , nàng kẹp hai cọng bánh bao ăn.
Hành dại muối ngoài vị mặn mùi vị nào khác, lẽ vì ăn ít muối, nên khi ăn miệng, vị mặn nhạt cũng ngon.
Nàng cứ thế từng miếng từng miếng ăn hết cái bánh bao, đầu thì phát hiện Trần Tiểu từ lúc nào ở cửa bếp, lúc đang tủi nàng.
"Cái ... cái là Bình nhi để cho , sợ ở bếp gì ăn mà đói, ăn vụng..." Nói câu , nàng cũng thấy cạn lời, vốn dĩ là sự thật mà, nàng giải thích với vẻ chột thế gì.
"Sao còn giận dỗi ? Bình nhi là sai, lát nữa sẽ nó."
Trần Tiểu hừ một tiếng, vẫn : "Trong tủ một cái bánh bao, để dành cho tỷ đó."
"...Ta no, ăn tiệc đến cuối cùng chẳng còn gì. Cảm ơn Tiểu Tiểu."
Trần Tiểu gì, trở về nhà.
Hai cái bánh bao bụng, nàng cuối cùng cũng cảm thấy no.
Trong thôn hỷ yến thì đúng là náo nhiệt, nhưng cái náo nhiệt chỉ thuộc về trẻ con và đàn ông. Những cô gái lớn như họ tuy trực tiếp nấu nướng, nhưng cũng ở bếp giúp việc, nửa ngày trời đói thèm.
Nếu nhà chủ mua nhiều đồ thì ăn vụng một chút cũng , nhưng nếu mua đúng lượng, đến cuối tiệc mà món ăn đủ, đó chính là hỏng mặt mũi gia chủ, cũng ai dám .
Nói tóm , hỷ yến nhà họ Ngô tổ chức quả thực keo kiệt, cũng thật sự thể thống gì. Người trong thôn tổ chức tiệc đa phần đều sẽ để chút thức ăn cho những phụ nữ bận rộn trong bếp, như nhà họ Ngô thế vẫn là đầu tiên.
Hệt như đang treo mấy chữ " hài lòng với Hứa Hồng Mai" ngay ở cửa thôn để thị uy.
Lúc Vương quả phụ rời , sắc mặt đó, khỏi là khó coi đến mức nào.