Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 69: Ngưu Vĩ bất thường
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:06
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngưu Nhị trở về nhanh, sắc mặt mấy .
Nàng thấy mà bật : "Bà lão mắng nữa ?"
"Nàng suốt đường, phiền lòng."
"Đừng giận nữa." Nàng đưa tiền qua: "Đồ bán là , nàng thích gì thì cứ để nàng , cứ coi như nàng đ.á.n.h rắm ."
Lời thốt , Ngưu Nhị cũng nhịn : "Không giận."
Củi bán xong, lúc cũng chẳng việc gì , khăn tay của Trần Tiểu hôm nay bán chạy một cách bất ngờ.
Gần đến giữa trưa, cổng chợ đột nhiên ùa một đám .
Trong đó hai phụ nữ đội nón lá đầu.
Trần Bình thấy, khá là phấn khích: "Đại tỷ, nón lá của chúng kìa."
Trần Giao Giao cũng thấy, đầu đội cho Ngưu Nhị một chiếc nón: "Đừng để nắng chiếu."
Ngưu Nhị đáp một tiếng, ánh mắt mang theo ý nàng.
Đám phụ nữ đến liền thẳng tiến đến sạp của bọn họ.
Trong đó một phụ nhân nốt ruồi mai mối ở khóe miệng hỏi: "Cô nương nhớ chúng ?"
Nàng lập tức : "Đương nhiên là nhớ , nón lá đội thế nào?"
"Dùng lắm, đây là dẫn tới , mấy hôm cô đến chúng chạy mấy chuyến uổng công."
"Thật sự xin thím." Nàng : "Mấy hôm trong nhà việc nên lo liệu , các thím mấy chiếc? Ta sẽ tính rẻ hơn một chút cho các thím."
"Ta một chiếc, cũng một chiếc..."
"Tổng cộng bốn chiếc, tính các thím tám đồng một chiếc." Nói nàng sang phụ nữ mua: "Thím mua một chiếc ?"
"Thôi ." Người phụ nữ xua tay.
Người phụ nữ nốt ruồi mai mối khuyên nhủ: "Mua một chiếc , chúng mua son phấn , nhưng mua cho một chiếc nón lá thì vẫn chứ, mới tám đồng thôi, thím xem mấy ngày nay trắng hơn ?"
"Quả là trắng hơn ." Người phụ nữ vẻ mặt do dự, cuối cùng vẫn nhịn sự thuyết phục của những khác mà mua một chiếc.
Một lúc bán năm chiếc, trong đó vui mừng nhất nghi ngờ gì chính là Trần Bình.
Gần đến giữa trưa, những bán hàng rong ý định giải tán, xem là đợi đến buổi chiều.
Ăn lương khô xong một lát, lục tục kéo đến.
Đối diện bọn họ, vợ chồng Trương Vệ mang trứng gà, đế giày và giỏ đến bán.
Việc bán trứng gà vẫn khá , nhưng việc bán đế giày thì mấy khả quan, lúc đến sạp bày năm đôi thì giờ vẫn là năm đôi, việc bán giỏ cũng giống như bọn họ, cũng .
Hai ăn lương khô, khát khô cả miệng.
Nàng nhấc ấm nước lên lắc lắc, lúc đến mang theo hơn nửa ấm, giờ chỉ còn đến nửa ấm.
"Chúng cũng nên mang trứng bán, cộng thêm trứng của thím hai trả nữa, thể bán ít ."
"Lần hai đứa nhớ kỹ một chút, tối qua nhớ , kết quả sáng nay quên mất."
"Dạ." Trần Bình ngoan ngoãn đáp lời.
Lại một lúc, vợ chồng Tiền Vân đối diện định về , nàng gọi một tiếng, Trần Giao Giao mấy cũng bắt đầu dọn dẹp.
Bọn họ mang theo nhiều, nón lá bán sáu chiếc, đĩa một cái, khăn tay năm cái, giỏ và sọt mỗi thứ mang theo một cái cuối cùng cũng bán .
Đứng đợi một lúc ở cổng chợ vẫn thấy Vương quả phụ , Tiền Vân duỗi dài cổ trong, thấy càng thấy kỳ lạ: "Vương quả phụ là vốn dĩ đến ?"
"Về thôi." Trần Giao Giao : "Hẳn là nàng đến."
"Đi thôi." Trương Vệ cũng , ánh mắt lướt qua những cái giỏ của bọn họ hỏi: "Ngưu Nhị củi bán hết ư? Bán thế nào ?"
"Mười đồng một bó, bó củi lớn hơn so với mùa đông một chút."
"Biết hôm nay cũng vác đến bán ." Hắn chút hối hận.
"Lần bán cũng , mùa đông ít trả giá hơn, bây giờ bán sẽ rẻ hơn chút."
"Không , dù bây giờ cũng chẳng việc gì , kiếm bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu."
Nghe , Ngưu Nhị đành gật đầu, Trần Giao Giao mấy : "Chiều nay lên núi."
"Chúng cũng ." Trần Bình lập tức : "Huynh chặt, chúng kéo."
Mèo con Kute
"Không , còn lâu mới đến mùa đông, củi mùa đông đến lúc đó tiện tay chặt là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-69-nguu-vi-bat-thuong.html.]
"Bây giờ cũng chẳng việc gì, rau dại và cỏ gà đều chuẩn xong , củi thì cứ tích trữ thêm một chút, lỡ mùa đông năm nay lạnh thì chứ, hơn nữa, bốn chung sức bao giờ cũng nhanh hơn một , sân nhà còn trống, kéo về đó từ từ chẻ cũng ."
"Vậy ngày mai , hôm nay về ngủ một giấc thì muộn quá ."
"Được." Nàng đáp.
Sáng sớm lên núi, Tiền Vân và Trương Vệ cũng đang đốn cây.
Trương Phượng sáu tuổi và Trương Bân bốn tuổi nhà cũng đang giúp đỡ.
Trương Bân thấp bé gầy gò, đầu lớn một cách kỳ lạ, hai chị em mắt đều to tròn, trông cũng nét giống Tiền Vân.
"Thím đến sớm thật đó." Nàng chào hỏi một tiếng.
"Phải ." Tiền Vân cũng : "Chỉ hơn một tháng nữa là đến mùa thu hoạch , chúng tính đốn thêm nhiều cây để đến lúc đó mang chợ bán."
" là nhanh tay lên thôi, mùa thu hoạch qua trời cũng lạnh nhanh lắm, tích trữ sớm thì hơn, chúng cũng việc đây..."
Tiền Vân đáp.
Đi về phía ngọn núi bên cạnh một lát, khi xa thì Trần Tiểu : "Đại tỷ gặp ai cũng hỏi vài câu chứ."
"Nói đôi ba lời cũng mất tiền." Nàng bật : "Vợ chồng Tiền Vân cũng chọc giận ?"
"Đâu ." Trần Tiểu mặt .
Cây búa lớn nhà Ngưu Nhị coi như là công cụ duy nhất chia khi riêng.
Hắn cởi ngoại y , hai tay nắm chặt búa, dùng sức đốn cây.
Thân cây to bằng cánh tay, chỉ bốn năm nhát đốn ngã.
Trần Bình kéo cây đến một bên, : "Đại tỷ, xuống đây."
"Đi , cẩn thận một chút."
Trần Bình đáp một tiếng kéo cây xuống núi.
Ngưu Nhị chuyên chọn những cây to bằng cánh tay mà chặt, mỗi bọn họ kéo một cây nối tiếp xuống núi.
Bận rộn cả buổi sáng, kéo xuống hơn chục cây nhỏ, cuối cùng khi về Ngưu Nhị chặt thêm một cây to.
Về đến thôn, thôn trưởng chắp tay lưng đang dạo trong thôn, thấy bọn họ liền hỏi: "Đi đốn cây ?"
"Đi đốn một ít ." Ngưu Nhị đáp một tiếng.
Đi ngang qua nhà họ Ngưu, Ngưu Vĩ đang ở cổng, thấy bọn họ liền chạy tới, ôm lấy Ngưu Nhị mà gọi: "Ca ca..."
Ngưu Nhị nhíu mày nhưng cũng đẩy , chỉ : "Buông , cẩn thận thương ngươi."
Ngưu Vĩ những buông tay, mà dứt khoát phịch xuống đất bắt đầu giở trò vô .
Trần Tiểu buông cây , tới ôm bổng đặt trở nhà họ Ngưu, còn quên nhỏ giọng mắng: "Ai là ca ca của ngươi, thật là hổ."
Ngưu Vĩ đẩy nàng một cái, nghiêng đầu cứ thế gọi ca ca.
Ngưu Nhị để ý, chỉ với bọn họ: "Mang sang bên , cứ phơi nắng , hai hôm nữa sẽ đến chẻ."
Trần Giao Giao cũng từ chối, về đến nhà đặt cây củi xuống, Trần Tiểu xắn tay áo thẳng bếp, hỏi: "Là ăn ở đây ?"
Ngưu Nhị lắc đầu: "Ta về ăn."
"Vậy ngươi ăn xong nghỉ ngơi một lát."
Ngưu Nhị đáp lời, sải bước rời .
Đợi xa, nàng tiên đến chuồng gà một chuyến, nhà tám con gà, tám quả trứng.
Cầm trứng bếp thì Trần Tiểu nhào bột, ngó đầu ngoài một cái hỏi: "Người ?"
"Đi ."
"Thế nhà họ Ngưu là chứ? Thật là liêm sỉ, khi Ngưu Nhị còn ở nhà họ Ngưu thì Ngưu Vi ít vu oan, khiến mắng chửi, khi đó Ngô Xuân Hoa mắng to đến nỗi cả thôn đều thấy, khó chừng nào, thì thiết mặt, khinh..."
"Ngươi cũng bênh vực đấy chứ."
"Chúng là một nhà, thể để ngoài ức h.i.ế.p chứ."
"Trần Tiểu đúng." Nàng giơ ngón cái lên: "Cái nhà còn dựa ngươi."
Trần Tiểu trừng mắt nàng: "Ta còn vì ngươi , Ngưu Khang Niên bọn họ hổ, Ngưu Nhị mà thật sự mềm lòng, ngươi sẽ sống tay Ngô Xuân Hoa, tủi nhục bao... Chi bằng cứ thẳng với là ngươi thích những khác trong nhà họ Ngưu, bảo từ bỏ ý định đó ."
"Đa tạ Trần Tiểu..." Nàng tủm tỉm .