Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:34:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là... ừm! Từ khi chúng về thấy núi bốc cháy, ông nội khắp nơi tìm, tìm cả một buổi chiều và một đêm, hỏi nhiều ai thấy . Rồi nãy một t.h.i t.h.ể cháy đen đưa xuống núi, còn là một cô gái nữa, nên... ừ..."

Mẫn Tiền Trình cũng cho hết, vẫn còn khỏe mạnh đây, thế mà họ buồn rầu một t.h.i t.h.ể rõ là ai, thật chẳng ho gì.

Hạ Mẫn Duyệt hiểu , về phía Mẫn Khải Hàng và trai: "Vậy là các nghĩ rằng c.h.ế.t cháy đó là em?"

Chắc đó cũng là lý do họ nhiệt tình với cô quá mức, còn ôm chặt lấy cô.

Cả hai đàn ông đồng thời dời ánh mắt về hướng ngọn núi. Mẫn Khải Hàng : "Đường lửa đang lan rộng hơn ."

Hạ Liệt Diễn đáp: "Ừ, may mà bây giờ là ban đêm, lan nhanh như ban ngày nữa."

Cả hai đều thừa nhận rằng suýt rơi nước mắt một t.h.i t.h.ể rõ danh tính vì nghĩ đó là cô.

Bây giờ nghĩ , thật đầy sơ hở. Làm họ chắc chắn rằng đó là Mẫn Duyệt chứ?

Nhìn thấy vẻ mặt của họ, Mẫn Duyệt mím môi trộm. Tiền Trình đúng, lo lắng quá sẽ khiến mất bình tĩnh. Chỉ khi là quan tâm nhất thì mới thể mất lý trí, ngay cả khả năng phán đoán cơ bản cũng biến mất.

Vậy chỉ trai quan tâm đến cô, mà Mẫn Khải Hàng cũng để ý đến cô đúng ?

Mẫn Khải Hàng đến mức ngại ngùng, nếu là ban ngày chắc chắn sẽ thấy tai đỏ ửng lên .

Mẫn Duyệt nhiều điều hỏi , hỏi đôi mắt khỏi từ lúc nào, nhưng tình hình hiện giờ quá khẩn cấp, những lời tình cảm để hãy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-140.html.]

Cô hỏi Hạ Liệt Diễn: "Anh , ba ? Em gọi điện cho , bảo cả và ba đều ở đây."

Hạ Liệt Diễn nghĩ thầm, cuối cùng cô em gái cũng hiểu chuyện , còn gọi về nhà báo bình an. cũng ba đến từ khi nào.

Cái thì Mẫn Tiền Trình : "Chú Hạ đến cùng chúng , chắc giờ đang ở cùng cả bên ." Anh chỉ về một hướng.

Ông Mẫn hỏi: "Mẫn nha đầu, cuối cùng chiều nay cháu chạy thế?" Hai nhà đều lo lắng theo.

"Ông Mẫn , cháu..." Mẫn Duyệt kể sơ qua tình hình từ lúc họ xuống núi từ phía bên đồi Sùng Khâu vòng về trấn Mậu Viễn.

Hạ Liệt Diễn xong dở dở : "Cô nhóc , cũng thông minh đấy nhỉ!"

Mẫn Duyệt ngượng ngùng , trong tình thế nguy hiểm thì tránh là bản năng thôi mà!

Mẫn Quân Diệu thì cau mày, mặt đen : "Ai cho cháu một chạy núi sâu thế hả? Lần mỏ quặng, một núi, mà còn dám thế nữa, cần ông nội đến, ông cũng thể đánh gãy chân cháu!"

Mọi đều tin rằng Mẫn Duyệt sẽ một núi sâu, chỉ loanh quanh ở chân núi hoặc rìa ngoài. Thấy cháy thì cũng sẽ nhanh chóng chạy .

Ai ngờ cô ở gần chỗ cháy đến ?

Nếu còn chút kiến thức, chạy ngược gió mà thoát, thì giờ tình hình sẽ , ông Mẫn cũng dám nghĩ đến.

Hạ Liệt Diễn cũng nhận , giọng nghiêm khắc: "Hạ Mẫn Duyệt, mà còn như , sẽ trói em , cho phép Tân Giang nữa."

Loading...