Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:38:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rồi ôm cô chặt hơn: “4 tháng, sẽ nhanh thôi. Chúng còn cả đời...”

Anh định an ủi Mẫn Duyệt vài câu, nhưng ngờ khiến bản trở nên trầm tư.

Kế hoạch công tác , 4 tháng sẽ ở ?

ở Bình Kinh, liệu thể bất chấp thứ mà đưa cô về cánh của , dán nhãn lên cô ?

Đắm chìm trong hạnh phúc, Hạ Mẫn Duyệt nhận sự khác thường của Mẫn Khải Hàng.

Mẫn Khải Hàng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, nghĩ đến những điều đó nữa.

Hai cứ thế ôm , kể những câu chuyện vui vẻ, những lời ngọt ngào.

Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc gần 10 giờ tối.

Mẫn Khải Hàng vỗ vai cô gái trong lòng: “Mẫn Duyệt, dậy thôi, chúng về .”

Hạ Mẫn Duyệt bĩu môi: “Về nhà là ở cùng nữa. Em ngủ như thế , bên cạnh .”

Trái tim Mẫn Khải Hàng như móng vuốt cào xé. Cô gái nhỏ , thực sự ngừng thử thách giới hạn của .

“Thế nhé, về nhà em đừng ngủ vội, lát nữa sẽ qua tìm em, dẫn em đến phòng trai em, ngủ cùng .”

Hạ Mẫn Duyệt ngạc nhiên: “Mẫn Khải Hàng, cố ý trêu em!”

Mẫn Khải Hàng : “Chính em mà, chỉ thuận theo ý em thôi.”

“Hứ!” Hạ Mẫn Duyệt nhảy xuống khỏi nắp capo.

Mẫn Khải Hàng vội kéo cô : “Chậm thôi, kẻo trẹo chân.”

“Không cần lo!” Khi yêu, con gái thường lý lẽ, chẳng còn chút logic nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-195.html.]

“Được , chỉ đùa thôi! Nghe lời, về nhà ngoan ngoãn ngủ. Mẫn Duyệt, chúng còn cả đời bên , nhắc nữa, tình cảm của với em cũng giống như của em với . Cảm giác của em bây giờ, cũng y hệt...”

Cách tình cảm nghiêm túc khiến trái tim Hạ Mẫn Duyệt đập liên hồi.

Không , thể tiếp tục nữa, ở lâu hơn cô sẽ phá vỡ nguyên tắc mất.

Hít sâu một khí mát lạnh, cô bước lên xe: “Ừ, chúng về thôi!”

Khi họ về đến nhà là 10 giờ 30. Ông nội Hạ ngủ từ lâu, đèn trong phòng trai cô vẫn sáng, chắc thêm giờ.

Hạ Thường Thanh và Đặng Chi Huệ, thường thì giờ cũng về phòng nghỉ ngơi, nhưng hôm nay cả hai vẫn đang xem tivi trong phòng khách.

Thấy họ về, Đặng Chi Huệ hỏi: “Mẫn Duyệt, Khải Hàng, hai đứa về ? Đi chơi thế?”

Hạ Mẫn Duyệt mỉm : “Anh Mẫn dẫn con ăn vặt, con ăn nhiều quá no bụng, nên tụi con dạo cho tiêu hóa.”

“Con đó, lớn thế mà ăn bao nhiêu thì cũng chứ?”

Hạ Mẫn Duyệt lè lưỡi: “Con vui quá mà! Quên hết thứ. Ba ơi, con lâu quá chân mỏi , con về phòng nhé!”

Nói xong cô vội vàng chạy về phòng, may mà bố xem tivi bật đèn, nên thấy vẻ mặt cô lúc .

Hạ Thường Thanh lắc đầu bất lực: “Con bé !”

Rồi ông Mẫn Khải Hàng, : “Từ nhỏ Mẫn Duyệt chúng nuông chiều, chịu khó chăm sóc nó nhiều đấy!”

Mẫn Khải Hàng mỉm : “Bác Hạ, bác Đặng yên tâm. Bác chăm sóc cô thế nào, khi về nhà cháu, gia đình cháu cũng sẽ đối xử với cô như .”

Câu mộc mạc nhưng là một lời hứa chắc chắn.

“Được, !” Hạ Thường Thanh hài lòng: “Khải Hàng, cũng mau nghỉ , cả ngày theo nó chắc cũng mệt .”

Con gái về, vợ chồng Hạ Thường Thanh và Đặng Chi Huệ cuối cùng cũng yên tâm trở về phòng nghỉ ngơi.

Loading...