Liêu Báo Tử : "Được , Nhị Cẩu, một chuyến !"
Sau đó về phía Mẫn Duyệt: "Bác sĩ Hạ, băng gạc với nước sát trùng còn nhiều, chiều nay báo? Nhị Cẩu, khi đến bệnh viện, tiện thể lấy luôn thuốc cảm cúm, thuốc chữa vết thương do d.a.o kiếm s.ú.n.g đạn mang về."
Người giàu , sợ chết, đặc biệt là những như Liêu Báo Tử, còn dám đến bệnh viện.
Kiều Nghị lạnh lùng , đây chẳng là giữ Mẫn Duyệt ở ?
Vương Nhị Cẩu : "Được, lấy xe ngay."
Sau khi họ , Liêu Báo Tử chỉ tay về phía Hạ Mẫn Duyệt, với Kiều Nghị: "Người phụ nữ của là một rắc rối, cần dạy dỗ đàng hoàng."
Mọi đều , bài cũng chơi nữa, ai về hầm của đó ngủ.
Kiều Nghị nhóm một đống lửa cửa hầm, thể chiếu sáng, thể giữ ấm.
Quay đầu , thấy ánh lửa phản chiếu gương mặt tươi của Mẫn Duyệt, trông thật : "Mẫn Duyệt gì thế?"
"Không gì !"
Thật cô đang vì Liêu Báo Tử trông vẻ ngốc, luôn thích ghép đôi cô và Mẫn Khải Hàng, còn tưởng chiếm lợi.
đó chỉ là nghĩ thôi, những thể khiến cảnh sát bố trí kế hoạch để gài bẫy thể là loại dễ đối phó .
Cô càng cẩn thận, để lộ bất cứ sơ hở nào.
Mẫn Khải Hàng xuống bên cạnh cô: "Tối nay em sợ ?"
"Em ở đây, sẽ để em gặp chuyện gì."
"Tin tưởng như ?" Mẫn Khải Hàng hỏi.
Mẫn Duyệt gật đầu, hỏi: "Vậy nếu, em chỉ là nếu thôi nhé, nếu thật sự em Hào Hải nhục thì ..."
Câu còn dứt, Mẫn Khải Hàng kéo cô , hôn cô một cách mạnh mẽ, bá đạo, chút vị trừng phạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-283.html.]
"Không nếu!" Anh áp trán cô mà .
Nếu thật sự chuyện đó xảy , chắc chắn sẽ màng đến bất cứ điều gì, g.i.ế.c ngay tại chỗ.
Cảm nhận sự giận dữ và sợ hãi của , Mẫn Duyệt nửa quỳ lên, ôm lấy : "Thôi nào, thôi nào, em chỉ thôi, chuyện thật . Anh thấy em giỏi , em rạch một nhát hỏng cả mắt ."
"Em mang d.a.o theo ?"
"Không dao, là d.a.o phẫu thuật."
"Em mang d.a.o phẫu thuật theo bên ?"
"Ừ, để phòng mà! Hehe!"
Mẫn Duyệt nhẹ nhàng, nhưng Mẫn Khải Hàng hiểu, cô sợ hãi đến mức nào mới luôn mang theo d.a.o phẫu thuật bên .
Anh đưa tay ôm cô lòng: "Muộn , em nghỉ sớm , ngủ , sẽ canh cho em."
Mẫn Duyệt nghiêng đầu , đúng, bảo cô ngủ ? Chẳng những đàn ông mới ‘bắt đầu’ thường khó kiềm chế ? Hay là cô đủ sức hấp dẫn?
Thấy cô vẻ mặt ngơ ngác, chút nỡ ngủ, Mẫn Khải Hàng véo nhẹ má cô: "Sao thế? Nghĩ ?"
Mẫn Duyệt thấu tâm tư, mặt nóng bừng lên, vội vùi đầu n.g.ự.c : "Không , em , đau lắm!"
Mẫn Khải Hàng yêu thương hôn nhẹ lên trán cô, giọng khàn khàn: "Anh !"
Mẫn Duyệt cắn môi, ngẩng đầu hôn , tay nhỏ cũng bắt đầu xuống .
Ai thể từ chối chứ?
Mẫn Khải Hàng nuốt nước bọt, hít sâu: "Mẫn Duyệt, chờ chút , ngoan, chờ một chút!"
Mẫn Duyệt hiểu: "Có chuyện gì ?"
Mẫn Khải Hàng lúc còn giữ nhịp thở đều đặn: "Mẫn Duyệt, em ngủ , còn ngoài một lúc, khi về sẽ ở với em."