Ông Mẫn một tràng dài khiến đầu óc Mẫn Khải Hàng vang lên ong ong.
"Khải Hàng, cháu thật với ông, cháu vẫn còn nhớ đến mấy chuyện bậy bạ của con bé đây ?" Ông nội tiếp tục hỏi.
“Không !” Với một quan tâm, cô gì cũng chẳng liên quan đến .
Ông Mẫn hiểu theo một cách khác: “Ừ, đúng là . Đàn ông đại trượng phu, tính toán với con gái? Ai mà chẳng mắc sai lầm, quan trọng là sửa chữa. Cháu với Mẫn Mẫn cũng lâu gặp , ? Cháu còn nhớ lúc con bé nhỏ ? Người thường ‘gái lớn đổi’, quả là sai. Ông cho cháu , giờ con bé xinh lắm, bên cạnh cháu thì chắc chắn chê .”
Mẫn Khải Hàng chỉ cảm thấy hôm nay nên cùng ông nội, cả đoạn đường ông "tẩy não" đến đau cả đầu.
Sở dĩ Hạ Mẫn Duyệt theo ông nội và Mẫn Khải Hàng đồng dược, là vì cô còn đào thảo dược để đổi điểm, công việc vất vả quá trời, chẳng còn cách nào để ở gần "nam thần" nữa .
Cô định rừng sâu vì quen thuộc, chỉ chuẩn đến một khu vực xa chân núi, đừng mơ gì đến nhân sâm linh chi, cô vẫn đào mấy loại thảo dược đơn giản, lấy lượng bù chất lượng thôi.
Vừa đeo gùi chuẩn ngoài, cô thấy tiếng Mẫn Tự Cẩm gọi: “Này, cô đấy?”
Trong nhà giờ chỉ còn hai họ, Mẫn Duyệt là cô gọi , nhưng thái độ thiếu lễ độ như thế, cô định đáp .
“Hạ Mẫn Duyệt, cô ?” Mẫn Tự Cẩm gọi thẳng tên cô.
Hạ Mẫn Duyệt đầu : “Đi đào thảo dược, nào?”
“Cô á?” Mẫn Tự Cẩm tỏ vẻ hoài nghi: “Xì, cả ngày cũng chẳng đào mấy cái !”
“ thế, nên đừng mất thời gian của .” Hạ Mẫn Duyệt xong thì định .
“Này, khoan , giúp chút việc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-59.html.]
Hạ Mẫn Duyệt cô : “Cô là ‘ ơn’!”
Mẫn Tự Cẩm suýt sặc nước miếng, hít một thật sâu: “Làm ơn, giúp chút việc!”
Miệng thì nhún nhường nhưng trong lòng cô vẫn nghĩ, Hạ Mẫn Duyệt thật đáng ghét như xưa.
Dù cô ngoài miệng một đằng trong lòng nghĩ một nẻo, nhưng Hạ Mẫn Duyệt cũng bỏ qua, phẩy tay: “Thôi, chấp. Nói , cô giúp gì?”
“Cô…” Mẫn Tự Cẩm định nổi nóng, nhưng nghĩ đành nhịn: “ đến trạm xay dầu ép dầu hạt cải, cô giúp buộc bao tải lên xe rùa, cần dùng sức nhiều , chỉ cần giữ cho là .”
Chỉ thôi ?
“Được, nào!”
Hạ Mẫn Duyệt theo Mẫn Tự Cẩm kho chứa vườn. Ở đây chất đầy lương thực thu hoạch của gia đình họ Mẫn.
Đây là đầu tiên cô kho , trong ấn tượng của cô, nhà họ Mẫn chỉ một con ch.ó tên là A Hoàng, mèo, trong kho chuột đào hang nhỉ?
Trong khi Mẫn Tự Cẩm đang bê bao hạt cải, Hạ Mẫn Duyệt quanh như đang tham quan.
Nhìn quanh một lúc, cô thấy ở góc tường một khối đá lớn màu vàng, ngửi kỹ thì thấy trong kho mùi hương mạnh của hùng hoàng: “Tự Cẩm, đây là hùng hoàng ?”
Cô hỏi bước tới xem cho kỹ.
Mẫn Tự Cẩm liếc cô một cái tiếp tục mang bao tải: “Đây là hùng hoàng nguyên chất ông nội mang từ núi về, một phần dùng để bào chế thuốc, phần còn đặt ở đây để xua đuổi rắn rết, chuột bọ.”