Đồ gần giống , tựa hồ càng phù hợp với bút tích như một của Lục thị.
Lục thị nhíu mày: "Trong chỉ ý một thứ? Không chứ."
Nàng gọi vài tỳ nữ đến gần một chút, lượt kiểm tra, : "Đông châu mượt mà sáng bóng, Tế Vân Sa thích hợp Hạ Thường nhất, đặc biệt chọn theo màu sắc của , còn nhân sâm , nhớ đó hỏi dùng hương phấn mua ở còn gì?"
Lục thị đếm từng cái một, vẫn cảm thấy mỗi một thứ nàng đều thích mới đúng.
Ôn Diệp vội vàng ngắt lời: "Quà Tẩu tẩu tặng, đều thích, chỉ là nhiều quá."
Nàng chỉ tổ chức sinh nhật chứ mừng thọ lên lão gì đó.
Lục thị , thần sắc cuối cùng cũng thả lỏng, : "Ta bảo mà, mắt thẩm mỹ của vẫn đến mức xuống cấp nhanh như ."
Ôn Diệp bất đắc dĩ: " thế cũng nhiều quá."
Lục thị : "Nhiều chỗ nào, là đồ tùy tiện lấy từ khố phòng mà thôi."
Giọng điệu thôi giả vờ khoe mẽ, nàng thật sự lòng tặng quà cho Ôn Diệp.
Ôn Diệp còn giãy giụa thêm một chút.
Ai ngờ Lục thị : "Nhìn thì nhiều, nhưng kỳ thật cũng vật hiếm lạ gì."
Những lời thành công ngăn cản "sự từ chối" của Ôn Diệp. Nàng còn thể gì đây.
Ôn Diệp khéo léo cự tuyệt thật tâm thật ý, nhưng khi đồ vật thật sự đến tay, thở sung sướng từ trong ngoài cũng là thật.
Sau khi sờ tấm lụa mỏng , Ôn Diệp dùng cách khen ngợi Lục thị mặt Thanh Tuyết Bạch Mai và mấy hỗ trợ đưa đồ tới Tây viện. Thanh Tuyết, Bạch Mai: "..."
Nhị phu nhân học kĩ năng đó từ !?
Hai đang định phúc cáo từ, Ôn Diệp bỗng nhiên gọi các nàng , : "Chờ một chút, một ít điểm tâm ngọt, các ngươi đưa cho tẩu tẩu giúp -"
Không so tài lực, chỉ thể so tâm ý.
*
Liên tục sách mấy ngày, mà chỉ một canh giờ mỗi buổi sáng, Từ Ngọc Tuyên cuối cùng cũng kháng cự như ngày đầu tiên.
Rất nhanh đến sinh nhật Ôn Diệp
Đại khái là ai cho bé , Từ Ngọc Tuyên khi tới Tây viện câu đầu tiên chính là: "Nương, sinh nhật vui vẻ-"
Khóe miệng Ôn Diệp giật giật, ai dạy bé như . Rồi thứ gì đó trong vòng tay nàng, một cơ thể mập mạp mà ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-me-ke-chi-thich-lam-ca-man/chuong-203.html.]
Từ Ngọc Tuyên lúc đột nhiên kiễng chân lên, bẹp một cái, hôn lên má Ôn Diệp.
Ôn Diệp tránh kịp, dính đầy mặt nước miếng.
Từ Ngọc Tuyên dường như hài lòng với "tác phẩm" của . Cười khanh khách ngừng.
Ôn Diệp: "..." Thằng nhóc thối tha.
Nhà bếp sáng nay mì trường thọ, Từ Nguyệt Gia ở đây, nàng dùng một chén, Từ Ngọc Tuyên ăn nửa chén.
Biết hôm nay cần sách, lông mày Từ Ngọc Tuyên vểnh lên, vẻ hưng phấn mặt thể kìm nén .
Lễ sinh nhật dường như khác gì thường lệ, bữa ăn, Ôn Diệp trêu chọc Từ Ngọc Hiên một lúc, đó tiếp tục tự giải trí.
Mà Từ Nguyệt Gia giờ Dậu mới về.
Từ Ngọc Tuyên buổi chiều chơi mệt mỏi, Kỷ ma ma ôm về Tây viện ngủ, Ôn Diệp một dùng bữa tối.
Thấy Từ Nguyệt Gia giờ trở về, Ôn Diệp bảo Đào Chi bỏ thêm một bộ bát đũa.
Từ Nguyệt Gia hôm nay tạm thời gọi cung, thẳng đến giờ Thân mới thể xuất cung.
Hắn bàn cơm phong phú mặt, dừng một chút : "Ta nhớ rõ, hôm nay là sinh nhật nàng."
Ôn Diệp nhướng mày: "Lang quân quên ?"
Từ Nguyệt Gia về phía nàng: "Nàng cái gì?"
Ôn Diệp đặt đũa xuống, : "Lang quân tặng gì đều thích, sẽ kén chọn."
Đối với Từ Nguyệt Gia, nàng cũng sẽ khách khí như lúc đối mặt với Lục thị.
Từ Nguyệt Gia: "... Dùng bữa ."
Ôn Diệp thầm nghĩ trong lòng, hôm nay cứ kỳ quái là lạ thế nhỉ!
Dùng xong bữa tối, các tỳ nữ dâng nước lên, Từ Nguyệt Gia đột nhiên lên tiếng, bảo các nàng xuống .
Sau khi đều rời , Ôn Diệp hỏi : "Lang quân đuổi bọn họ ?"
Từ Nguyệt Gia gì, mà từ trong tay áo lấy một bình thuốc, : "Đây là thuốc tránh thai âm thầm tìm ."
Ôn Diệp lạnh lùng : "Lang quân uống nó ?"
Từ Nguyệt Gia liếc nàng một cái, tiếp tục : "Thuốc dùng cho nam, ba tháng uống một , sẽ tổn thương đến căn cơ."