Xuyên Không Rồi,Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Phú Bà Thôi! - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-01-14 14:33:15
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Khê thở dài. " phận trêu ngươi, hóa họ từng một đoạn tình cảm sâu sắc đến ."

Cố Tử Dật uống một ngụm nước, tiếp.

" cũng chắc . Mọi đều dì Khương mất, nhưng t.h.i t.h.ể tìm thấy. Chỉ cần tìm thấy thi thể, thì nghĩa là dì vẫn thể còn sống."

Nghe những lời ngây thơ của Cố Tử Dật, Đường Khê chỉ thầm thở dài trong lòng.

Nếu như , chẳng lẽ bố cô cũng còn sống?

"Nếu dì còn sống, để cha em đau khổ mà xuất hiện?"

Đường Khê trêu chọc, cảm thấy suy nghĩ của trẻ con lúc nào cũng thật đẽ.

Cố Tử Dật chống cằm suy nghĩ một lúc, nghiêm túc :

"Có lẽ dì nỗi khổ riêng. Biết gặp một kỳ ngộ nào đó, giống như . Lúc rơi xuống sông, chẳng đến chỗ tỷ ? chuyện tỷ thì liệu ai tin ?"

Đường Khê đang bỗng khựng , gương mặt trở nên nghiêm túc.

Cậu lý!

khỏi cảm thấy bản một đứa trẻ dạy cho một bài học cuộc đời.

DTV

cô cũng quá để tâm. Mất tích lâu như , về mặt pháp luật, dì Khương tuyên bố là chết.

Đường Khê thẳng với Cố Tử Dật rằng mất tích bao nhiêu năm như , khả năng cao là dì Khương thực sự qua đời.

đống rác từ bao bì đồ ăn vặt mặt .

"Được , đừng ăn nữa. Khi nào nhà em xuất phát về kinh thành?"

"Chắc là tối mai. Cha bảo ban đêm để tránh mai phục đường."

Đường Khê suy nghĩ. Chuyến của họ chắc chắn sẽ gặp ít nguy hiểm.

Nhìn Cố Tử Dật còn nhỏ thế , của Cố Hành Chu, cô quyết định giúp một tay.

"Vậy mai em đến đây. Tỷ sẽ chuẩn cho một thứ, đảm bảo an cho cả nhà."

Cố Tử Dật buông đống đồ ăn vặt tay xuống, lập tức nhảy cẫng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-roita-chi-muon-an-tinh-lam-phu-ba-thoi/chuong-125.html.]

“Thật ? Cảm ơn tỷ!”

Cậu nhóc lao đến ôm chầm lấy Đường Khê, dụi dụi cô.

“Tay em rửa kìa, tránh , bẩn hết váy của chị .”

Tay Cố Tử Dật đang bẩn vì ăn đồ ăn vặt, khiến chiếc váy của Đường Khê in đầy những dấu tay lem nhem.

Cậu rửa tay xong, thấy thời gian cũng muộn, liền chào tạm biệt Đường Khê.

“Tỷ, về . Nếu cha nương phát hiện ở nhà thì họ sẽ lo lắng lắm.”

Đường Khê mỉm , Cố Tử Dật nhảy chân sáo rời . Trong đầu cô nghĩ đến chuyện của gia đình họ Cố.

Nếu đúng như lời Cố Tử Dật , thì thái độ thù địch của hoàng đế với nhà họ Cố lớn như , lẽ Cố Hành Chu ở Bắc Triều còn an hơn.

Đường Khê bắt đầu lên danh sách những thứ cần chuẩn cho gia đình họ Cố.

Ở thời đại mà vũ khí lạnh là chủ đạo, s.ú.n.g đạn, thì áo chống đạn chắc chắn là vật thể thiếu.

Nếu áo chống đạn thể cản đạn, thì chẳng việc gì sợ những loại vũ khí lạnh cả.

Ngoài , cần mua thuốc men, cả loại thuốc bôi cầm m.á.u lẫn thuốc uống.

Cô cũng nghĩ đến việc chuẩn một ít đồ ăn tiện lợi.

Nghĩ là , Đường Khê gọi điện cho ông Trần và Chu Chính Bình để đặt mua các vật phẩm cần thiết.

Lần cần quá nhiều, chỉ chuẩn đủ cho vài sử dụng.

Cô còn tìm đến Trịnh Lai để mua thêm một món ăn chế biến sẵn. Đường vất vả, đồ ăn giàu dinh dưỡng vẫn hơn.

Tuy nhiên, mì ăn liền và đồ ăn nhanh cũng ít.

Khi đồ giao đến, Đường Khê sắp xếp tất cả hai chiếc ba lô leo núi.

Cả hai chiếc ba lô đều đầy ắp đồ.

Giờ chỉ còn thiếu áo chống đạn.

Đường Khê tra cứu mạng, thấy áo chống đạn thể mua tại các cửa hàng chuyên cung cấp thiết an .

Cô tìm điện thoại của một cửa hàng và gọi điện.

Loading...