Ông cụ Lưu chỉ tay hờ hững về phía Quách Miểu Miểu khi đến .
Ánh mắt của lập tức dồn về phía Quách Miểu Miểu, khiến bối rối.
“Cậu con trai gì của nhà họ Quách.”
Ông cụ mặc đồ thể thao buông một câu nhận xét khá thẳng thắn.
Quách Miểu Miểu gượng, trong lòng thầm nghĩ mấy vị tiền bối đều là chứng kiến lớn lên. So với những chuyên gia phục chế văn vật hàng đầu , đúng là đáng nhắc đến.
Thấy mấy vị lớn tuổi ngoài cửa thổi gió lạnh, Đường Khê vội lên tiếng mời .
“Mời các vị trong, ở đây gió to, gì thì chúng chuyện bên trong cho tiện.”
Cả nhóm bước kho, xung quanh một lượt nhanh chóng chú ý đến đống đồ cổ chất đống đất.
Mấy vị bước nhanh đến, ngần ngại cúi xuống xem xét.
Ông cụ Lưu cố tình cùng, nhẹ nhàng với Đường Khê, như để trấn an.
“Đường Khê, cháu đừng trách vì dẫn nhiều đến thế. Ta cháu giữ bí mật, nhưng còn cách nào khác. Thằng nhóc Quách Miểu Miểu gửi tin nhắn đúng lúc mấy mặt. Tất cả đều là chuyên gia phục chế văn vật, mời ai trong họ thì cũng hợp lý. Vì thế, quyết định mang cả nhóm tới luôn.”
Nói xong, đợi Đường Khê phản ứng, ông cụ tiếp lời.
“ cháu yên tâm, mấy là bạn già của mấy chục năm nay. Trên xe dặn kỹ, chuyện ở đây tuyệt đối để lộ ngoài. Mấy hiểu rõ điều gì nên , điều gì nên , cháu cứ yên tâm.”
Ông cụ Lưu cẩn thận phản ứng của Đường Khê.
Cô gái sở hữu nhiều bảo vật như , đúng là thể xem thường.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-roita-chi-muon-an-tinh-lam-phu-ba-thoi/chuong-205.html.]
Ông vốn ấn tượng về Đường Khê, thêm chuyện cô cứu Quách Miểu Miểu và Hứa Tư Niên , chuyện lan truyền khắp các gia tộc lớn.
Đường Khê chỉ sở hữu vô đồ cổ, mà còn một trái tim dũng cảm và ngay thẳng.
Việc báo mà mang theo nhiều như , Đường Khê lo lắng cũng là điều dễ hiểu.
Nghe những lời từ ông cụ Lưu, Đường Khê thoáng ngẩn . Nhìn về phía đám đông đang tụ tập, cô mới phản ứng, đây chẳng là đang xin cô ?
Thực , cô giận gì, vội vàng xua tay đáp:
“Không , ông Lưu. Có nhiều chuyên gia phục chế hàng đầu trong nước như , cộng thêm cả ông nữa, những món đồ chắc chắn sẽ phục hồi nhanh chóng. Đã , nguồn gốc của chúng đều rõ ràng, cháu cũng sợ ai gì, ông đừng lo lắng quá.”
Đường Khê nở nụ ngọt ngào.
Ông cụ Lưu thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng.
“Ha ha, thì . Giới thiệu với cháu, đây là bà Lý, cô giáo của mấy ông già .”
Ánh mắt ông cụ Lưu hướng về phía bà lão Quách Miểu Miểu đỡ . Đường Khê ngạc nhiên, hóa bà Lý chỉ là một lớn tuổi, mà còn là thầy của các chuyên gia phục chế .
Bà Lý trông bảy tám mươi tuổi, dù chống gậy và khó khăn, nhưng tinh thần vẫn minh mẫn. Được Quách Miểu Miểu đỡ xuống ghế, bà bắt đầu xem xét những món đồ mà đưa tới.
Đường Khê và ông cụ Lưu cùng cúi xuống xem đống đồ đang bàn tán. Xung quanh, mấy đang tập trung nghiên cứu chiếc giường cổ khổng lồ cùng các món đồ nội thất tháo rời.
Ông Tiền mặc vest chỉnh tề, xem thốt lên kinh ngạc:
“Chiếc giường thật lớn, vẻ là giường của một phụ nữ quý tộc ngày xưa, còn kèm bàn trang điểm nữa chứ.”
Đường Khê ngẩn . Cô từng thực sự để ý kỹ những món đồ từ khi Cố Hành Chu mang tới. Chiếc giường tháo rời, giờ hình dáng gì, chẳng rõ kèm theo bàn trang điểm thật .
Ông cụ Lưu cũng cúi xuống xem xét các món đồ khác. Những chiếc hòm chứa châu báu, vàng bạc Đường Khê khéo léo giấu trong đống thực phẩm, còn phủ thêm một lớp vải.