Xuyên Không Rồi,Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Phú Bà Thôi! - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-01-14 14:27:15
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì chỉ nguồn cung xuất phát từ , bất kể họ dùng cách gì cũng thể tìm .

Đến lúc trở về Nam Triều thì hàng hóa sẽ cắt đứt. Đến khi đó, lẽ họ còn đến Nam Triều cầu xin hợp tác.

- --

Phía bên , Đường Khê ngủ thẳng đến trưa mới tỉnh.

Hai ngày nay cô thực sự kiệt sức vì chạy ngược chạy xuôi.

Cô quyết định cho bản nghỉ một ngày.

Điện thoại vang lên tiếng thông báo tin nhắn.

Quách Miểu Miểu: Ngày mai thanh toán nốt tiền đất, chuẩn nhé. Có thể bắt đầu tìm công ty xây dựng .

Đường Khê: Ok!

Đường Khê rời giường, rửa mặt và gọi một suất đồ ăn giao đến nhà.

Ngồi trong phòng khách tầng một, ăn, cô mở phim xem.

Hôm nay nghỉ ngơi, cô chỉ thư giãn thật thoải mái.

Cô chọn bộ phim The Titanic mà xem từ lâu nhưng cơ hội.

Khi đến cảnh nhạy cảm nhất, Đường Khê ôm gối, co ro ghế sofa, xem đỏ mặt, dám thẳng màn hình.

Hoàn để ý rằng, lưng cô một bóng từ bao giờ.

Cũng vì âm thanh từ tivi quá lớn nên cô thấy tiếng chuông gió leng keng báo hiệu đến.

Đột nhiên, Đường Khê cảm thấy gáy lành lạnh.

Cái gì thế nhỉ? Rõ ràng xem phim kinh dị mà…

“Xuân... xuân cung... đồ?”

Một giọng mang theo sự kinh ngạc vang lên ngay bên tai.

“Á——!” Đường Khê hét toáng lên.

Đường Khê tiện tay ném luôn cái gối ôm tay về phía , xoay đầy hoảng hốt về phía lưng.

Cố Hành Chu thẳng phía ghế sofa, vẻ mặt đổi.

“Anh gì? Làm sợ c.h.ế.t khiếp!”

Đường Khê thở hổn hển cố gắng bình tĩnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-roita-chi-muon-an-tinh-lam-phu-ba-thoi/chuong-93.html.]

Không xem phim kinh dị nhưng cảm giác y như đang xem một bộ phim kinh dị.

Cố Hành Chu nghiêng đầu, cố ý màn hình tivi.

“Ta gọi, nhưng là do cô quá nhập tâm.”

Đường Khê liếc màn hình tivi, mặt đỏ lên, lập tức bật dậy để giải thích.

“Không như nghĩ !”

“Không , mỗi đều sở thích riêng.”

Nói xong, thẳng Đường Khê, ánh mắt nghiêm túc.

“Dù cô thích xem những thứ , nhưng cô vẫn là .”

Gì thế ? Nói cái gì kỳ ?

Đường Khê cảm thấy cạn lời, nên giải thích thế nào nữa.

DTV

“Đây là phim, chỉ là một dạng giải trí của ở thời đại chúng thôi. Bộ phim cũng cái gì mà là xuân cung đồ, nó là một tác phẩm kinh điển kể về một mối tình đẽ.”

Cố Hành Chu nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, vẻ như vẫn hiểu rõ lắm lời giải thích của Đường Khê.

Đường Khê nhún vai, bất lực. Thôi kệ, một từ thời cổ đại, hiểu cũng cần thời gian.

Cô tạm dừng bộ phim , sang hỏi:

“Anh tìm việc gì ?”

Cố Hành Chu lấy một món đồ mà Cố Tuyết Trúc nhờ hỏi từ tay áo.

“Trong những thứ cô bán cho món . Đây là gì ?”

Đường Khê qua, đó là một miếng mỏng mỏng nhỏ nhỏ.

“Chẳng đây là băng vệ sinh ?”

“Băng vệ sinh là thứ gì?” Cố Hành Chu tò mò hỏi, ánh mắt đầy sự ham học hỏi.

Đường Khê bắt đầu giải thích, chút ngại ngùng.

“Đây là thứ dành cho các nữ tử khi đến kỳ kinh nguyệt, như thứ các gọi là nguyệt tín. Dùng để lót , nó sẽ thấm máu. Đây là một sản phẩm công nghệ của thời đại chúng .”

Mặt Cố Hành Chu lập tức đỏ ửng, cả cứng đờ, im tại chỗ gì.

Đường Khê bật khúc khích.

“Chuyện ngại? Đây chỉ là một hiện tượng sinh lý tự nhiên, ai cũng cả. Tại thấy hổ chứ?”

Cố Hành Chu mà nghiêm túc suy nghĩ. Hắn cô gái mặt, ánh mắt sáng lấp lánh, tựa như ánh sáng đang lay động bên trong.

Loading...