[Xuyên Không] Sau Khi Xuyên Vào Phim Kinh Dị, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Tới Rồi - Chương 40 (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:22:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ứng Cao Đạt từng chữ một, giọng nặng nề:
“Tòa nhà thí nghiệm nào?” — Tân Bạch Hoành lập tức biến sắc.
“Nhất Trung.”
Rầm!
Ông khựng ghế, thất thanh hét: “ ! cả!”
Sắc mặt ông trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
Trương Mai Mai nhịn nổi, bước tới kéo ông dậy: “Hiệu trưởng, ông sợ cái gì chứ? Trong tòa nhà đó thứ gì khiến ông sợ ?”
Tân Bạch Hoành vẫn run lẩy bẩy, giãy giụa kịch liệt:" Các quyền đưa !"
Những nốt phồng rộp mặt vì động tác đó mà vỡ , lẽ đau, cũng lẽ ngứa, ông đưa tay gãi nhưng còng tay giữ chặt, thể nhúc nhích.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Ông chỉ còn gào thét t.h.ả.m thiết.
Trương Mai Mai lạnh lùng ông, nhớ đầu tiên gặp trong phòng hiệu trưởng vài ngày — ai mà ngờ kẻ từng cao cao tại thượng như , giờ thành tù nhân nhếch nhác thế ?
Đáng đời! Thật hả !
Cô âm thầm giơ ngón tay cái với đội trưởng của , hờ hững : “Hừ, sợ gì chứ, chẳng ông thấy gì mà?”
Nói xong, cô kéo ông cửa. Dù trông to béo, nhưng thực cơ thể ông yếu ớt lắm.
“ khuyên ông nên ngoan ngoãn, khi về còn giảm án đấy.”
“Tất nhiên, nếu ông còn sống để mà về. ” — Cô híp mắt, lộ hàm răng trắng đều.
Ứng Cao Đạt trầm giọng: “Đi thôi.”
Khi tới trường, nhóm cảnh sát đến lập tức báo cáo: “Chúng phát hiện một bảo vệ là nội ứng của bọn bắt cóc.
Hắn khai rằng trong tòa nhà thí nghiệm chỉ nạn nhân nữ, mà còn hai học sinh trung học.
Ngoài , kẻ chủ mưu vụ bắt cóc - Triệu Minh Hưởng - cũng trong đó."
Ứng Cao Đạt cau mày:
“ Là ?” — Anh hít mạnh một thuốc, — “Tốt, đỡ tìm nữa.”
“… phía Phó cục trưởng…” — một cảnh sát trẻ lo lắng .
“ chịu trách nhiệm!” — Ứng Cao Đạt dứt khoát.
“Rõ! ”— Mọi đồng loạt giơ tay chào.
“Đại sư Biên tới ?”
“Đã .”
Ứng Cao Đạt gật đầu, kéo theo Tân Bạch Hoành vẫn giãy giụa .
Từ xa, thể thấy cửa tòa nhà thí nghiệm mở toang, Biên Nhạc đang bày một vật kỳ lạ ở sảnh tầng một.
Anh cũng thấy họ, khi tất việc bố trận, liền dậy với Ứng Cao Đạt:" Bảy ."
Khuôn mặt trẻ tuổi lộ rõ vẻ lo lắng.
Ứng Cao Đạt hiểu — còn thiếu ba nữa.
Nếu Nghiêm Hương Hương g.i.ế.c thêm ba , lẽ hôm nay chẳng ai rời khỏi nơi .
Anh lặng lẽ gật đầu, đẩy Tân Bạch Hoành về phía Biên Nhạc: “Tám.”
— ! — Biên Nhạc sững , tất nhiên hiểu ý là gì.
Anh vốn tưởng vị đội trưởng trầm lặng, nghiêm khắc là cực kỳ nguyên tắc, việc cứng nhắc.
Chỉ thấy đàn ông râu quai nón châm thêm điếu t.h.u.ố.c khác: “Còn một tuần nữa, sẽ điều về huyện Phó cục trưởng công an huyện.”
Anh nhả khói dài: “Bề ngoài là thăng chức, thực chất là giáng. Đến lúc đó, thể nhúng tay vụ nữa.”
“ Trương Mai Mai, cô dẫn đội rút khỏi tòa nhà thí nghiệm!” — Anh dập tàn thuốc, nghiến chân giẫm nát. — “ và Đại sư Biên cứu .”
“ cũng !” — Trương Mai Mai đáp ngay.
Ứng Cao Đạt cô sâu một cái, im lặng gật đầu.
Lúc , Vu Duyệt đang ôm n.g.ự.c chạy về hướng Tiểu Thần rời . Có kịp đuổi theo ?
Cô tự hỏi.
Hành lang mắt trở bình thường. Khi cô đến gần cầu thang — Đột nhiên thấy tiếng thở dốc của Tiểu Thần!
Cô qua khe tay vịn, thấy bậc thang tầng hai lóe lên một góc giày thể thao trắng.
Là giày của Tiểu Thần!
chỉ một giây , bóng dáng đó như hình ảnh khung màn hình TV cũ, vỡ vụn, biến mất.
Vu Duyệt lập tức lao lên —
“ Đừng !” — Một giọng nam ngăn cô .
Một đàn ông mặc đồ thể thao xám chạy từ tầng ba xuống.
“Đó là thế giới của chúng!”
Anh cao, ngũ quan sắc nét, sống mũi thẳng, cơ đùi hiện rõ lớp quần thể thao — trông cực kỳ khỏe mạnh.
Vu Duyệt nhớ — Biên Nhạc, sư của Vương Tiểu Như, cảnh sát mời đến để trừ tà.
Phía là Trương Mai Mai và đội trưởng Ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-sau-khi-xuyen-vao-phim-kinh-di-toi-bi-nam-chinh-nham-toi-roi/chuong-40-1.html.]
Giữa họ, Tân Bạch Hoành áp giải, mặt mũi t.h.ả.m hại.
“Oán linh đều “thế giới bên trong” của riêng nó, thường mà thì nguy hiểm!” — Biên Nhạc .
“ Trong đó còn hai học sinh.” — Vu Duyệt bình tĩnh báo cáo, nhanh chóng trao đổi thông tin —
“Triệu Minh Hưởng và đồng bọn hoán mệnh với họ!”
“Tám năm , và một nhóm từng bắt nạt Nghiêm Hương Hương trong tòa nhà . Rất thể cô đang trả thù họ! Tiểu Thần đang gặp nguy hiểm!”
Biên Nhạc xong: “ sẽ cứu . Mọi rời khỏi đây ngay.”
Vu Duyệt thấy rút thanh kiếm tiền đồng lưng .
“Mang theo.” — Ứng đội trưởng lạnh giọng:
“Những tội mà chúng thể định, thì giao cho “chúng” phán xét.”
Tân Bạch Hoành vùng vẫy, gần như trật cả cổ tay:
“Không ! Ứng Cao Đạt, phạm pháp đấy! Anh quyền ném ổ quỷ!”
Ông gào lên điên cuồng.
Ứng Cao Đạt chỉ lạnh nhạt , đáp:
“ giống ông thôi — cũng chẳng thấy gì cả.”
"Giống như vị giáo viên c.h.ế.t , ông chỉ kéo một tay, còn … chỉ ông giúp cứu .
— Chỉ thôi."
Hiếm khi nhiều, giọng nghiêm nghị mà xen lẫn chút thở dài.
Có đôi khi, sức mạnh của con thật quá nhỏ bé.
Nhỏ bé, nhưng kiên cường.
“Không… ! ! Cô sẽ g.i.ế.c mất! ”— Tân Bạch Hoành quỳ sụp xuống, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Ứng đội trưởng.
“ nhận tội! thấy hết! Chính cố ý kéo Vương Kỳ chắn dao!”
“Còn… còn chuyện tám năm nữa!”
“Là Triệu Minh Hưởng và mấy chuốc thuốc, cưỡng h.i.ế.p Nghiêm Hương Hương! … lúc đó ma xui quỷ khiến cũng…”
“ bằng chứng! Triệu Minh Hưởng thích hết! Không chỉ cô , còn nhiều khác! lưu cả bản trong máy tính! khai hết! Cho giảm án !”
Đôi tay đầy thương tích của ông bấu chặt ống quần đội trưởng. Màu đỏ thẫm và xanh sẫm hòa lẫn, vô cùng nhơ nhuốc.
Ứng Cao Đạt chỉ im lặng.
Tân Bạch Hoành gần như bò rạp xuống đất, bùn đất dính đầy mặt, thứ dịch hôi thối từ các vết thương rỉ .
“Là ! Là uy h.i.ế.p Nghiêm Hương Hương đó, ép em nhảy lầu tự sát! tất cả đều là do Triệu Minh Hưởng sai khiến!”
“Đừng đẩy đó! Đừng mà! Cô nhất định sẽ khiến sống bằng c.h.ế.t!”
Mọi đều lạnh lùng đàn ông sõng soài . Không ai thương hại ông .
Đến giờ ông vẫn tìm cách đổ .
Khi là giáo viên, ông nhục chính học trò tôn kính — gọi đó là “ma xui quỷ khiến”?
Sau khi sự việc phát hiện, uy h.i.ế.p cô bé để thoát tội — là “ sai khiến”?
Ông tội ?
Vu Duyệt nhịn , đá mạnh ông một cái.
Cô nghĩ, dùng luật pháp trừng trị ông e là quá nhẹ nhàng . Có lẽ cả ông Trời cũng nghĩ .
Một con bướm xám đậu xuống ông , cánh khẽ rung — và cảnh vật xung quanh lập tức biến đổi.
Vu Duyệt cùng như bước một gian khác.
Đó là phòng thí nghiệm sinh học, góc phòng vương vãi những mô hình cơ thể tháo rời, những chỗ khác trống rỗng, chỉ một chiếc bàn ở giữa.
“Không , đây chính là thế giới bên trong của Nghiêm Hương Hương!” — Biên Nhạc cảnh báo. — “Mọi cẩn thận!”
Vu Duyệt nhớ đầu gặp Thẩm Thiên Lỗi, khi cô kéo gian tối tăm, kín mít .
Đây chính là thế giới của bọn họ…
Tiểu Thần và Triệu Minh Địch cũng đang ở đây!
Vu Duyệt quanh, thấy bóng ai — kể cả Tân Bạch Hoành cũng biến mất.
Bốn lập tức tụ , lưng về .
“Có lối ?” — Trương Mai Mai hỏi.
“Đang tìm.” — Biên Nhạc đáp gọn, cây la bàn trong tay rung mạnh liên hồi.
Vu Duyệt cũng quan sát kỹ căn phòng: ngoài đống vật liệu , còn bảng đen. Trên bảng hình một con bướm trắng khổng lồ vẽ bằng phấn, hai bên là tường xám nâu...
Khoan!
Cô chằm chằm bức tường đó — mặt tường dường như xuất hiện gợn sóng, lộ hình thù gì đó.
Chiếc nhẫn tay cô nóng rát, thiêu đốt thần kinh.
Đột nhiên, Trương Mai Mai bên cạnh ngã quỵ xuống!
“Sao thế?!” — Vu Duyệt đầu — nhưng đất mở choàng mắt, bất ngờ bóp chặt cổ cô!
Ứng đội trưởng phản ứng cực nhanh, khống chế Trương Mai Mai mất kiểm soát, còn Vu Duyệt thở hổn hển.
“Đừng tường!” — Biên Nhạc hét lớn. — “Đó là tường!”