Không  kem nền,   phấn phủ, Kiều Hoa chỉ  thể đánh một ít bột phấn Tạ Phức Xuân lên để đều màu da,   kẻ lông mày, tô thêm chút son mà thôi. Chỉ  đơn giản mấy bước,  khi  xong hết thảy cũng  khác mấy so với những ngày bình thường.
Không  biện pháp nào khác, ai bảo Kiều Hoa quá mức xinh . Ánh mắt trong trẻo   hồn, nếu   phảng phất như đang đắm chìm trong hồ nước mùa thu. Lông mày hình lá liễu,  đậm  nhạt, thêm cặp lông mi cong vút,    còn tưởng cô đang gắn mi giả!
Cô dùng luôn bút kẻ mày để kẻ mắt, một đường bút kéo dài đến đến đuôi mắt,  chếch lên một chút xíu, nhưng hiệu ứng tạo    nhỏ chút nào. Nếu  kỹ,  thể thấy, ngũ quan của Kiều Hoa bớt  một chút vẻ điềm đạm đáng yêu, thêm  đó chút phong tình, quyến rũ. Cô  lên một cái, hồn cũng  câu  mất.
Cậu nhóc Kiều Minh kích động mà chạy đến ôm lấy đùi cô, đôi mắt trong suốt của   chớp mắt một lấy một cái. Cậu nhóc  thể tin  mắt , Kiều Minh chỉ  cô chằm chằm khẩn trương hỏi: “Mẹ! Mẹ là  của con ?”
“Tên nhóc thúi,    là  của con thì  là  là  của ai nha?” Kiều Hoa buồn  mà niết niết khuôn mặt con trai nhà .
“Mẹ quá xinh , Minh Minh  chút  nhân  nha.” Mẹ nhóc hôm nay  chỉ bận quần áo mới, còn trang điểm  , lông mày đậm thêm một chút, lông mi cong cong, miệng cũng đỏ hơn bình thường, mặt cũng trắng hơn nữa….Hôm nay,  của nhóc  đổi  nhiều nha!
Được con trai khen, trong lòng Kiều Hoa đương nhiên là vui vẻ rạo rực , “Miệng nhỏ thật ngọt.  là con trai cưng của  mà.”
Kiều Minh che miệng  khúc khích. Mẹ nhóc  đổi thật nhanh mà, mới nãy còn bảo nhóc là tên nhóc thúi trong chốc lát  bảo nhóc là con trai cưng.
Ai nha, quả nhiên ba ba   sai mà,  thể nào nắm bắt  tâm tư của nữ nhân.
Hai  con nắm tay    khỏi phòng ngủ. Hôm nay, Kiều Minh cực kỳ vui vẻ, nhóc cũng  quần áo mới để bận, hơn nữa, so với bộ đồ của dì hai mua còn  hơn! Mấu chốt là, đây là quần áo  nhóc tự  cho nhóc đó nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-106.html.]
Kiều Minh thường xuyên liếc qua  trộm  ,  của nhóc thật sự  xinh  đó,    may mắn  một    như  nhỉ?
Ở thập niên 80,  thứ vẫn còn  thiếu thốn. Chỉ đơn giản là một cái bao tay nhỏ nhoi cũng đủ khiến cho cả đại viện nhốn nháo cả lên, đương nhiên  cần   đến quần áo  như thế . Không  là ai  ,   trong viện, già trẻ gái trai gì cũng đều chạy đến đây xem nhà Kiều Hoa.
Ánh mắt nữ đồng chí nào khi  thấy bộ đồ   hai  con Kiều Hoa đều như phóng điện mà phát sáng. Bọn họ đều thích đến  chịu nỗi, chỗ  sờ một chút, chỗ  xoa một chút. Kiều Hoa thật sự sợ lông dê thượng hạng  sờ đến chốc , cô bất động thanh sắc mà lùi về  nửa bước….
Bên ngoài là một chiếc áo khoác nhung dài đến nửa bụng. Trên cổ  choàng một khăn lụa màu kaki, thắt thành một cái nơ bướm xinh , khi  làn gió thổi qua, khăn lụa liền phất phơ nhộn nhạo   trung,  cảm giác phiêu dục, thoát tục.
Bên trong lớp áo khoác nhung là chiếc sườn xám  lót nền sam, hoa văn lượn sóng. Chiếc sườn xám  của cô   là kiểu sườn xám truyền thống mà là thiết kế  cách điệu. Phần phía  cổ áo vẫn may theo cách may sườn xám truyền thống nhưng ở phía    ôm mà là xòe  thành nhiều tầng giống như đồ của phụ nữ phương Tây thời trung đại.
Bên  còn  cô đính 32 bông hoa  quý, nếu là chồng nhà    sớm mắng cô là phá của. Cũng may là Từ Sơn Tùng   gì,  những , mà mấy món nguyên liệu quý hiếm đều là   mang về.
“Xinh , thật sự là  .” Mọi  ở đây  nhịn  mà cảm thán.
“Hôm nay  trang điểm ? Nhìn  như !” Ngô Quế Phương  hỏi.
Con dâu thứ hai của Trần gia- Tống Thanh Bình cũng líu ríu , đôi mắt của cô   khỏi sáng rực, “ , Kiều Hoa,   chút  quen nha,  hôm nay cô   như !”
Quá chói mắt, quá ,    thể so  với mấy nữ minh tinh  đóng  ti vi! Không đúng,  khi còn  hơn!