Nhìn  đồng hồ treo tường, hiện tại còn  đến 9 giờ, hình như 7 giờ Từ Sơn Tùng   cửa, chỉ mới hai giờ  bán hết hàng?
Lại , cô cũng chỉ  mười đôi bao tay, bán cháy hàng là bán như thế nào.
“  a! Bao tay của em đưa  thị trường thật đúng dịp, em hên thật đó. Trường trung học bên cạnh     nhiều học sinh ? Trời lạnh,  đeo bao tay, nhưng như  thì  tiện để  bài, cũng chính vì  mà tay  cống, cầm bút cũng  chắc! Có bao tay nắp gập  thì  tiện ,   thể giữ ấm   thể cầm bút, đầu ngón tay  linh động. Học sinh trường trung học lập tức mua hàng, còn  bán đủ , mười đôi thì thấm   a. Sơn Tùng  với bọn họ lập tức nhập hàng, nhưng mà   bận quá, nhờ  qua đây  giùm với em! Em dâu, hiện tại em  tăng ca gấp  thêm mấy đôi bao tay !”
Tin tức  đến quá bất ngờ, bây giờ đầu của Kiều Hoa vẫn  kịp xử lý xong hết đống tin tức đó.
Cô chỉ chỉ giỏ  chợ  mặt đất, “…Em còn  nấu cơm…”:
Lời còn  dứt, Lý Hồng Quân trực tiếp đem giỏ  chợ  nhà bếp, “Còn  cơm gì nữa nga, giữa trưa  ngoài mua đồ ăn là , đẩy nhanh tốc độ đẩy nhanh tốc độ!”
“Hiện tại, em  đủ vải…” Kiều Hoa  .
Lý Hồng Quân trực tiếp sải bước  ngoài, còn  quên  vọng , “Mua vải gì, đưa tiền cho ,   mua giùm em là !”
Kiều Hoa cầm chút vải vụn đưa cho Lý Hồng Quân, để   tiệm bách hóa dựa  đó mà đối chiếu mua theo. Bởi vì   nhiều vải lông thừa, nên lựa chọn dùng vải len để  thế, nhung cũng  bằng vải dệt. Kiều Hoa ước lượng phí hao tổn của một đôi bao tay tầm  2 hào. Trong nhà còn thừa một ít nguyên liệu, Kiều Hoa liền lấy   một ít.
Ngô Quế Phương  ở  song cửa nhà cô mà cảm thán, “Chị nhớ  lầm mấy hôm  em mới  xong mười đôi bao tay, lúc  mới bán bao lâu mà  hết . Có thể kiếm  cả bộn tiền đó nha.”
“Giá cả là Sơn Tùng tự quyết, em cũng  hỏi đến.” Kiều Hoa  ,   rõ giá cả cụ thể.
“Kia,  thể  chuyện với chị  nữa, em  về  cho kịp đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-115.html.]
Ngô Quế Phương xua xua tay, “ Em mau  , em mau về  cho kịp.”
Nguyên  bộ buổi sáng, Kiều Hoa dẫm máy may hết công suất, máy may cũng chạy hết công năng, nhưng cuối cùng cũng chỉ  bốn đôi rưỡi. Nửa buổi, Lý Hồng Quân còn   một chuyến truyền lời giúp Từ Sơn Tùng,  bên sạp quá tấp nập   thể về ,  đó liền đem bốn đôi bao tay cầm .
Nhiều học sinh trung học như  , cô  thêm bốn đôi còn  đủ bán?
Nghĩ tới nghĩ lui, Kiều Hoa quyết định chạy qua nhà bên tìm Ngô Quế Phương, “Chị Ngô, bây giờ chị  rảnh ?”
“Làm   Kiều Hoa?”
Mười một giờ sáng, Ngô Quế Phương mới   xong cơm trưa cho cả nhà, một nhà bốn  đang ăn cơm. Hai con gái của chị   thấy Kiều Hoa thì ngoan ngoãn chào một tiếng, “Dì Kiều.”. Chồng của Ngô Quế Phương là Hồ Giải Phóng  lùa cơm  miệng  đánh giá Kiều Hoa,  chào hỏi cũng   chuyện, đánh giá xong thì tiếp tục ăn cơm.
Kiều Hoa  , xoa đầu hai đứa con gái của chị , “Em bên   bao tay  kịp,  qua hỏi chị  thời gian ? Có thể giúp em một chút  ?”
Mấy thím, mấy bà trong nội viện  sớm  xong bao tay nắp gập cho nhà , đa phần đều  quy trình. Hơn nữa, ở thời đại , đa  nữ nhân đều khéo tay, kl   qua tay nghề của mấy thím và mấy chị dâu trong nội viện, tay nghề may đồ của   cũng  . Nếu Ngô Quế Phương  thể hỗ trợ,  thì  còn gì  hơn.
“Được a, dù  chị ở nhà cũng   việc gì. Em đợi chị một chút, cơm nước xong chị qua.”
Kiều Hoa  cảm ơn,  nhanh chóng về nhà đẩy nhanh tiến độ cho kịp.
Cả buổi chiều, hai   đến một nước cũng  uống. Nhà chị Ngô cũng  máy may, hơn nữa hôm nay chị  cũng  bận quá nhiều việc, liền ở bên đây phụ Kiều Hoa dẫm máy may  ngừng. Thậm chí,  đạp máy may đến bốc khói cũng   là  quá.
Cũng may Ngô Quế Phương là  nhanh tay lẹ chân, tốc độ  bao tay của chị  cũng  kém Kiều Hoa một chút nào, chất lượng cũng tương đương.