“Hàng nhái như thế  chỉ sợ là   xưởng nhỏ  thể  .”
Phố Bạch Vân  chín cửa hàng bán quần áo, trong đó  6 cửa hàng bán hai mẫu của bộ sưu tập Xuân Vãn trong đó còn  cửa hàng còn tồn hàng gấp hai  cửa hàng của Từ Sơn Tùng.
Số lượng đồ lớn như , xưởng nhỏ   khả năng chi trả nổi. Bây giờ là năm 84, xưởng nhỏ  thể sản xuất  nhiều quần áo như thế,  lượng như thế  chỉ  xưởng lớn mới  thể cung ứng nổi.
Ngày hôm đó, Lý Hồng Quân nhờ  tới cửa hàng đối diện mua hai mẫu về,  khi kiểm tra thì chất lượng của cửa hàng đó  hề kém so với cửa hàng của bọn họ, chất liệu vải chiffon cũng  khác lắm.
Mấy cửa hàng  trong một đêm   thể lấy   lượng quần áo lớn như  nhất định là   nhập từ Hồng Kông về,  thì “hàng nhái”  chỉ  thể sản xuất ở Lê An.
 các xưởng ở Lê An bắt đầu bán cho các tiểu thương tư bao giờ?
Mắt thấy khách hàng ngày càng thưa, Lý Hồng Quân  thể  yên. Sau khi kết thúc công việc của    lân la sang cửa hàng đối diện để hỏi cửa hàng đó lấy quần áo ở xưởng nào.
“Ai nha,   em,  lấy áo ở  mà giống cửa hàng  như đúc a,  lấy ở chỗ nào  ?”
“Lấy ở xưởng chớ lấy ở  a, chớ  nghĩ ở đây mà ?” Mạnh Quốc An đang bận rộn đếm tiền, đầu cũng  thèm ngẩng lên.
“Nhà xưởng?” Lý Hồng Quân nhớ đến mấy cái xưởng ở Lê An, những nhà xưởng đó đều cách chỗ  khá xa. Vậy  mẫu của cửa hàng bọn họ   nhái nhanh như ?
Lý Hồng Quân  hỏi: “Nhà xưởng ở Lê An?”
“ ?”
Lý Hồng Quân: “Xưởng nào ?”
Bỗng nhiên, Mạnh Quốc An ngẩng đầu lên, đánh giá Lý Hồng Quân một lượt. Hắn  bỏ tiền  túi,  nhàn nhã duỗi eo, “Đây là cơ mật,   thể  cho  ?”
Lý Hồng Quân: “............”
“Không đúng, cái  cũng  tính là cơ mật gì,  thấy các cửa hàng ở đây trong một đêm liền  hàng, hẳn là   cùng   lấy , thêm  nữa thì cũng  tính là nhiều a.” Lý Hồng Quân  chút gấp gáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-298.html.]
Nói đến đây, sắc mặt Mạnh Quốc An đen như than, “Sao   tính? Việc buôn bán ở đây đều  hai  chiếm hết, chúng   cần ăn cơm chắc?”
Nghe như  Lý Hồng Quân liền hiểu  vấn đề, thì  mấy chủ cửa hàng quần áo ở đây từ sớm    mắt   và Từ Sơn Tùng, bọn họ định cô lập hai .
Nếu nghĩ   thì  thể hiểu  cách  của những chủ cửa hàng ở đây, nhưng hiểu cũng  đồng nghĩa với việc   sẽ  bực !
“Cút ! Nhái quần áo của cửa hàng nhà ông còn  cho ông địa chỉ, mày  thiếu đạo đức  thiếu lòng tự trọng?”
“Anh mới cút đó! Chẳng lẽ chỉ  cửa hàng của  mới  bán còn bọn  thì ?” Mạnh Quốc An  hề sợ Lý Hồng Quân,   bật . Hai bên ai cũng hừng hừng khí thế,  bên nào chịu thua bên nào. Cả hai trừng mắt  .
Trừng một hồi, Lý Hồng Quân cảm thấy   chiếm  lợi nên đùng đùng bỏ .
Liên tiếp hai ngày nay, Mạnh Quốc An bán áo nhái theo cửa hàng của Từ Sơn Tùng kiếm  cả má tiền đến nỗi túi cũng  chất đủ.
Nhìn thấy cửa hàng ngày càng thưa khách,   bộ dạng bình tĩnh của Từ Sơn Tùng, Lý Hồng Quân  thể  yên  nữa.
Nhân lúc Từ Sơn Tùng về nhà lấy thêm quần áo, Lý Hồng Quân  suy nghĩ  một biện pháp.
Không    lấy từ chỗ nào về hai cái chiêng với một cây dùi gõ. Lý Hồng Quân đập một tiếng thật lớn tạo  âm thanh thật vang dội, lớn đến mức mà Du Phồn cũng  thể  thấy.
“Ai ~ Mọi   qua đều  thể xem a! Nhìn thử quần áo ở cửa hàng chúng !! Đây là chính là áo trong bộ sưu tập Xuân Vãn, chỉ  ở thủ đô! Áo ở những cửa hàng khác đều là bản lậu a!”
“Tới coi hàng chính hãng a! Coi chừng hàng nhái! Cẩn thận hàng lậu!”
Keng keng keng ~ Keng keng keng ~
“Tới xem tới xem! Mọi  tới xem thử hàng chính hãng, chất lượng đảm bảo. Coi chừng  lừa ~ keng ~ cần thận hàng lậu! Mua hàng chính hãng a ~”
Quả nhiên  khách  lời  hấp dẫn.
“Thiệt  giả , áo giống ở thủ đô?”
“Đương nhiên là hàng thật giá thật! Mẫu  chính là bộ sưu tập Xuân Vãn, cửa hàng của chúng  là cửa hàng đầu tiên ở phố Bạch Vân bán. Mẫu  chỉ  nhà chúng  bán, còn những cửa hàng khác đều là hàng lậu.”