Dứt lời, ba   hẹn mà cùng  về phía Du Phồn.
Người  thì   chuyện gì, vẫn   ghế dựa ung dung đếm tiền.
Mọi  đều cho rằng Du Phồn giống như những cô gái mới lớn khác,  nghĩ tới,  lưng    chỗ dựa a.
Lý Hồng Quân nhún vai, “Không , chờ  khi quan hệ  hơn thì  hỏi . Kỳ thật  từng  hỏi qua nhưng cô  ấp úng  chịu , nên thôi.”
“ ,     thì  thể ép.” Kiều Hoa gật đầu , “Muốn  tự nhiên sẽ .”
Cười một chút, Lý Hồng Quân lấy  một cọc tiền lớn, đếm đếm, trêu chọc Từ Sơn Tùng, “Ai nha Sơn Tùng a,   xem, nếu lúc đó  tiếp nhận phỏng vấn,  thể  lên báo,   chừng cửa hàng của chúng  sẽ nổi khắp Lê An! Nói  chừng qua mấy tháng nữa  mua luôn căn nhà thứ hai cũng .”
‘Chú Lý, ba ba lên  lên báo  chú? Sao  lên  chú?” Kiều Minh  báo chí là gì, bởi vì mỗi ngày ba ba đều xem.
Chính là nhóc  hiểu,  ba ba   lên báo?
Lý Hồng Quân khom  bế  nhóc lên, ngữ khí còn  kiêu ngạo, thổi thổi tóc mái của Kiều Minh.
“Tiểu Bảo Bối, con   ! Ba ba con là  hùng a, cứu mười mấy bạn nhỏ  bắt cóc giống con, cho nên ba con lập công lớn, đồng chí công an cảm ơn ba con, còn  nhà báo  phỏng vấn ba con,  đem chiến tích của ba con lên báo đó.”
“Oa ~” Nghe thì  hiểu lắm nhưng vẫn  ngăn  việc Kiều Minh chấn động.
“Chiến tích,  lên báo?” Kiều Minh  thể tưởng tượng   Lý Hồng Quân, “Nói như , con  thể thấy ba ba ở  báo  ạ?”
Nghĩ nghĩ một hồi, Lý Hồng Quân  gật đầu, “Aizzz,   chừng  thể như . Nếu bọn họ  chụp ảnh,  bộ Lê An  ai là   ba con.  là lợi hại.”
Nghe ngữ khí kiêu ngạo , ai   còn tưởng Từ Sơn Tùng là “ba” của Lý Hồng Quân.
“Ba ba thật lợi hại! Chú Lý, ba cháu quá lợi hại!” Dứt lời, Kiều Minh duỗi tay,    hùng ba ba ôm.
Từ Sơn Tùng đón lấy con trai, tâm tình  , hung hăng hôn lên cái má nộn nộn của Kiều Minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-388.html.]
Được con trai dùng ánh mắt sùng bái mà  quả thật  tệ chút nào. Làm một  ba, cả đời    gì thành công hơn khi  con trai  ngưỡng mộ, đúng ?
Đây đúng thật là một chuyện  đáng để kể!
“Con   về để kể với mấy  chị, với mấy bạn mới !”
==================
Giữa trưa dẫn Kiều Minh về nhà ăn cơm, thuận tiện lấy thêm hàng.
Nghe  sáng nay Kiều Hoa chạy chương trình, quần áo ở phố Bạch vân  bán hết, cần  lấy quần áo mới.
Ngô Quế Phương cơm cũng  kịp ăn, chị  nhanh chóng chạy tới từng nhà để lấy quần áo. Bởi vì đa    đều gom năm, sáu bộ mới tơi đưa một , cho nên bây giờ  tới từng nhà để lấy  thêm bao nhiêu thì lấy. Mấy hôm  bọn họ mới gom một đợt quần áo, ai nghĩ tới mới một ngày  bán hết.
Một    kịp, Kiều Hoa và Từ Sơn Tùng thấy thế liền  theo phụ gom quần áo,  đó  nhận  một đống lời khen.
Nói cái gì mà vợ chồng ông chủ Từ tâm địa lương thiện, ông chủ Từ  kiêu ngạo về   thể kiếm  đồng tiền lớn.
Mặc dù Kiều Hoa cảm thấy khá vui nhưng cô vẫn  chút ngượng ngùng, cô còn  từng  nhiều  khen như  ,   đúng là nhiệt tình quá a….
Cầm bao quần áo mới  về nhà sửa sang  một chút cơm nước xong xuôi thì   phố Bạch Vân.
Kiều Hoa cảm thán, “Em thấy tốc độ   may càng lúc càng nhanh, chất lượng cũng đảm bảo hơn.”
Ngô Quế Phương nhớ tới cái gì đó,  rộ lên, “ , Kiều Hoa, chị kể cho em chuyện , buồn  c.h.ế.t  . Em  , mấy hôm  ở Thành Bắc cư nhiên   đòi tới đây lấy hàng mới ghê. Hiện tại  thể gọi là xưởng nhỏ , bắt đầu  danh tiếng! Trước ,   việc gì  trong viện tán gẫu, nếu    em…Hiện tại, coi như   đều  thêm một  thu nhập, đây đều là công lao của vợ chồng em.”
Kiều Hoa nghịch ngợm chớp mắt, “Xem  em  nỗ lực kiếm tiền, tranh thủ mở xưởng nhỏ.”
Mở xưởng riêng  chỗ  chính là nhân viên cố định, dễ quản lý, còn  thể mua thêm thiết , tồn kho cũng đảm bảo hơn.
Hơn nữa   thành thương hiệu lớn, đương nhiên   khả năng chỉ mở xưởng nhỏ, ít nhất cũng  xây xưởng chính quy.