Sau  quyết định mở thêm chi nhánh, Kiều Hoa quyết định mua căn nhà ba mặt tiền để  cửa hàng. Căn nhà tổng cộng  bốn gian, tốn của cô hết 9 vạn, tiền tiết kiệm trong tay thừa   nhiều cũng  ít.
Hiện tại nếu  kiếm  nhiều tiền thì  nghĩ  biện pháp nào độc đáo a.
Quần áo chất lượng cùng thiết kế thì cô  cần  lo. Hiện tại cô cũng  tách khỏi bộ phận thiết kế,   thiết kế độc lập nên cô  cần nghĩ một vài biện pháp.
Nhớ ,   lưu hành những hình thức marketing, linh cảm của Kiều Hoa chợt lóe lên.
Tử Tinh Đình hiện tại là nhãn hiệu độc lập, còn  túi giấy in tên nhãn hàng đều là những thứ độc đáo của tiệm họ, chỉ thiếu duy nhất  một cái — chính là cấp phúc lợi cho khách hàng.
Khách hàng là quan trọng nhất, Tử Tinh Đình  thể thuận lợi như ngày hôm nay một phần là nhờ  những khách hàng, cho nên  thể   đến chế độ hội viện.
Ví dụ như là thông qua việc “tích điểm”, “tặng quà”, “thẻ hội viên”, “Ngày hội viên”....... Dùng một loạt phúc lợi dành cho khách hàng để giữ chân khách hàng , gia tăng tỷ lệ khách hàng   cửa hàng.
Đây là một phương thức marketing  , cũng là hình thức marketing hấp dẫn.
Nói là , Kiều Hoa huy động lực lượng, lấy giấy bút   kế hoạch xuống, Từ Sơn Tùng cũng  qua  cho cô một vài gợi ý.
“Mấy cái quà tặng   thể giúp em giải quyết, còn nhớ rõ đơn đặt hàng lớn gần đây của An Tiếu ?” Từ Sơn Tùng đột nhiên hỏi cô.
“Là  từng hợp tác với xưởng Hồng Tinh  đây ?” Kiều Hoa nghĩ nghĩ, hỏi .
Từ Sơn Tùng gật đầu, “ n, là xưởng trưởng bọn họ giới thiệu cho  vài  bạn, trong đó   phụ trách xưởng tơ lụa, cũng  xưởng trưởng xưởng đồ chơi, xưởng trưởng xưởng tơ tằm. Anh còn cùng bọn họ  ngoài ăn mấy bữa cơm, lúc đó em  hỏi  vì  về trễ đó,  nhớ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-492.html.]
‘ Ân, em nhớ.” Khi đó An Tiếu  mới thành lập  hai tháng, vì để tìm đơn đặt hàng, Từ Sơn Tùng và Lý Hồng Quân thường xuyên chạy  ngoài tiếp cơm, uống rượu  ngừng, miễn bàn  bao nhiêu vất vả.
“Bọn họ đều  thể cung cấp hàng cho chúng .” Tuy rằng những   đều là xưởng trưởng xưởng quốc doanh, nhưng ở tầng quan hệ , lấy chút hàng vẫn  thành vấn đề.
Sau năm 86,  thực tế, các xưởng quốc doanh đều cùng các xưởng tư nhân hợp tác, nếu bọn họ   như  sẽ  đuổi kịp thời đại, đến lúc đó sẽ  xã hội đào thải.
Điểm , nhóm lãnh đạo vô cùng rõ ràng.
‘ , mua đồ giá cả hợp lý một chút nhưng vẫn  dựa theo cấp bật hội viên để mà tặng.” Kiều Hoa , xong nghĩ tới cái gì đó, hỏi , “ mà…..Anh  quan hệ  với xưởng trưởng Lý khi nào ? Khi đó hai  cũng  , chỉ  chuyện vài , ông  giới thiệu bạn  cho ?”
Đừng  là   mục đích riêng?
Từ Sơn Tùng bật ,  cô, “Đều là cấp cho  chút nhân tình.”
“Nga ~” Khuỷu tay đặt  vai , tiện đà chồm qua ôm lấy cổ chồng ,  mật dán lên , “Ánh mắt xưởng trưởng Lý khá , bằng      tìm lực của ? Anh cũng chân thành,  lắm, đáng khen.”
Từ Sơn Tùng buồn  niết niết mặt cô, “Đàng hoàng nào! Em   cho  về chế độ hội viên   nữa .”
“ n, em ngẫm …..Như  , chúng  phân  bốn cấp bậc, thấp nhất là vip, cần mua 300 tệ để mở thẻ hoặc là nạp 300 để mở thẻ. Thẻ vip thì nếu mua 8 món sẽ  mua 1 món với giá giảm 50%. Loại hai là thẻ đồng, mua 800 tệ hoặc nạp 800 tệ. Sau khi mua hàng sẽ giảm 20%  tổng đơn. Hạng ba là thẻ bạc, cần  tiêu 2000 tệ hoặc nộp 2000 tệ, tổng đơn sẽ  giảm 30%. Thẻ vàng sẽ là khách hàng tôn quý, mua 5000 tệ hoặc nạp 5000, sẽ  giảm 40%.”
Những  khách như thế  thường khách  tiền, thích cái gì là mua cái đó, sẽ  do dự trả giá, cái bọn họ thích chính là sự “độc đáo” của hàng thiết kế ở cửa hàng.
Người  tới Tử Tinh Đình mua là  chúng nhãn hiệu của quần áo,  trúng thiết kế khác biệt,  trúng hàng độc nhất vô nhị  sản xuất riêng. Những bộ quần áo đó đều hơn hơn trăm hơn ngàn, cho dù giảm 40% thì dựa theo phí tổn hiện tại tiền lời vẫn cao như cũ!
“Hình như những hạn mức từ cấp bạc trở lên  cao.” Khách vip cần 300 tệ nhưng khách vàng cần tới 5000 tệ……Chính là ,  bình thường cũng   ai bỏ 5000  mua quần áo !