Nhị Bảo ở bên nhanh đến bộ ngoại giao báo danh.
Có lẽ là vì tính cách phù hợp, Nhị Bảo cũng tài ăn , bình thường những bên cạnh cãi với , quả thực là từng thắng nổi. Cố Tri Ý yên tâm về vấn đề .
khi việc, như cô vẫn vài lời nhắn nhủ với Nhi Bảo.
“Chúng đến bên cũng là mới, con khiêm tốn, cái gì thì hỏi thăm mấy đồng nghiệp cũ, cái miệng ngọt một chút. Thỉnh thoảng cũng nên mời ăn một bữa cơm, chiếm chút tiện nghi cũng gì đáng ngại cả, quan trọng nhất chính là thứ chúng thể học . Cũng đừng nghĩ đến là sinh viên đại học mà xem thường những dáng vẻ bình thường, thể bên trong đó cũng chẳng mấy ai là đơn giản cả...”
Cố Tri Ý cứ lải nhải với Nhị Bảo một đống chuyện, đều là những kinh nghiệm đời cô lăn lộn trong xã hội mà rút . Dù cô với tính tình của Nhị Bảo sẽ mấy chuyện khiến thích, nhưng khi tóm là nhịn mà căn dặn nhiều hơn.
Cũng may Nhị Bảo kiên nhẫn, cứ mà kiên nhẫn lắng hết lời Cố Tri Ý .
Thỉnh thoảng còn gật đầu.
“Mẹ, còn , con của , con con lợi hại lắm ?”
DTV
“ đúng đúng, con lợi hại nhất. con là mới cũng thể tỏ quá mạnh mẽ, ? Cao giọng việc, khiêm tốn .”
“Vâng, còn nhớ kỹ .” Nhị Bảo ha ha .
Nơi Nhị Bảo việc khá xa nhà, nên cũng chỉ đến ngày lễ tết mới thể về nhà, vì mang theo một quần áo qua bên đó.
Bên đó ký túc xá chuyên cho công nhân viên chức, cũng tránh cho Nhị Bảo chạy đến chạy lui.
Nhị Bảo , thì bên Lâm Quân Trạch báo tin về nhà.
“Vợ, vợ ơi.” Cố Tri Ý trong phòng xem ti vi cũng thể giọng của Lâm Quân Trạch từ ngoài sân.
“Em đang trong phòng. Làm ?” Cố Tri Ý trả lời.
Lâm Quân Trạch tiến , mặt mày phấn khởi là Cố Tri Ý tám phần là tin vui.
“Lên chức?”
“Ừ, lên chức.” Lâm Quân Trạch xong thì tiến lên ôm lấy Cố Tri Ý vài vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-1037.html.]
“Anh còn sợ trật hông ” Cố Tri Ý vỗ vai của , tức giận .
“Vợ , hông của chồng em lắm, em ?” Trong lời mập mờ của Lâm Quân Trạch cần rõ cũng .
Cố Tri Ý đàn ông hơn bốn mươi tuổi mắt càng tỏa tư vị đàn ông, thật sự thế nào.
Khó trách đàn ông bốn mươi mốt nhành hoa, cứ Lâm Quân Trạch sẽ .
Nói đến thì da thịt vẫn còn ngăm đen, nhưng vì khí thế , thêm thường xuyên tập luyện, nên trong khi khác trung niên bụng bia hoặc hói đầu, nhưng cái gì xuất hiện Lâm Quân Trạch cả.
Cố Tri Ý nghĩ đến Lâm Quân Trạch thể cũng sẽ dáng vẻ đó thì phụt .
“Vợ , em cái gì ?”
“Không, gì?” Nói thì nhưng ý ở khóe mắt mà che giấu .
Chẳng qua tâm trạng Lâm Quân Trạch nền so đo chuyện . Anh hào hứng lôi kéo Cố Tri Ý đưa cô ngoài chúc mừng một tăng.
Trước vợ còn ghét bỏ lãng mạn ?
Ví dụ như ngày lễ gì đó, đều nhớ kỹ, cô cái là cảm giác nghi lễ gì đó.
Sau đó Lâm Quân Trạch cũng nhớ kỹ.
Còn ? Nên khi thăng chức thể chúc mừng.
“Ra ngoài ăn?”
“Tất nhiên .”
“Còn mấy đứa bé thì ?” Cố Tri Ý yên tâm hỏi.
“Bây giờ Tam Bảo cơm , em giấy để cho chúng, bảo chúng tự nấu ăn ở nhà.” Lâm Quân Trạch còn xong, Cố Tri Ý khinh thường trợn trắng mắt.
Anh là cha ruột ?
Để đứa lớn nấu cơm cho hai đứa nhỏ, còn bản dẫn vợ ngoài ăn uống.