Dù cũng ăn xong một chén chè ngọt ngào, nên sẽ dễ nhờ vả trẻ con lúc , thế là bé vội vàng cầm chén chè về Lâm gia.
Cố Tri Ý thấy mấy đứa bé ăn xong mới thu chén , cho giỏ, xách về nhà. Đại Bảo và Nhị Bảo thì theo mấy đứa bé trong thôn chơi mất.
Về đến nhà Lâm Quân Trạch và Cương Tử đang chuyện với : "Nếu chiều ngày mốt lên xe lửa về tinh Liêu, thì tối mai để chị dâu một bàn cơm, đến lúc đó trong nhà sẽ cùng ăn bữa cơm, cũng xem như tiễn về quân đội luôn."
Vốn dĩ Cương Tử còn từ chối, nhưng Cố Tri Ý một câu: “Cũng chỉ là một bữa cơm để trong nhà chút chuyện thường ngày, vặn doanh trưởng của các cũng xem như sống sót trở về từ trong đại nạn.
Nghe thấy lời của Cố Tri Ý, Cương Tử từ chối nữa nên chỉ thể gật đầu, :
“Vậy ngày mai, em sẽ lên huyện thành mua một ít thức ăn về!”
“Không cần, cần ! Ngay mai, sẽ xe của chú Đại Trụ là , tự sẽ chuẩn một ít.”
Cố Tri Ý từ chối để Cương Tử đến huyện thành mua đồ giúp. Cô vẫn dịp lên huyện thành một nữa, nên mượn cớ huyện thành mua nguyên liệu nấu ăn, đến lúc đó chính lấy từ trong gian một ít gì đó cũng quá đột ngột.
Mà Cố Tri Ý đến chợ đen bên xem thể đổi chút tiền gì .
Ngược Lâm Quân Trạch cũng cùng cô, nhưng lúc chân của vẫn tiện, nên chỉ thể dặn dò cô: “Vậy, ngày mai em ngoài thì cẩn thận một chút, còn đang mang thai đó!”
Cố Tri Ý nhẹ nhàng gật đầu biểu thị cô hiểu, đồng thời trong lòng cũng đang tính toán một phen mua gì huyện thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-104.html.]
Thật Cố Tri Ý lái xe đạp , nhưng lúc bụng cô cũng sáu tháng , mà đường xá thời còn lắc lư, đầy ổ gà, chỉ sợ may đến lúc đó một xác hai mạng lạnh mất .
Đương nhiên dù cô chạy xe đạp thì Lâm Quân Trạch chắc chắn sẽ cho.
Sang sáng ngày hôm , mới năm giờ tờ mờ sáng Cố Tri Ý thức dậy, cô rửa mặt qua loa.
Sau đó bữa sáng cho trong nhà, còn bản cô thì lấy sữa và trứng gà từ trong gian ăn. Ăn xong thì lập tức lên đường lên huyện thành.
Vì Cố Tri Ý chuyện với chú Đại Trụ, nên lúc năm giờ rưỡi chú Đại Trụ đợi sẵn gốc cây đa cổng thôn, đường cũng ít đang tiến về phía chiếc xe bò.
DTV
Chỉ là Cố Tri Ý thì mua, còn những phụ nữ đến trạm thu mua để bán trứng gà hoặc lương thực.
Thời còn cho phép tự do mua bán, vì nếu trong nhà gì đó ăn hết, thì đều thể mang đến trạm thu mua để đổi, chỉ là giá cả cao như mong mà thôi.
Đương nhiên nếu bán với giá cao, họ cũng thể mang đến chợ đen để giao dịch, bất quá khá mạo hiểm, bình thường phiên giao dịch đều bắt đầu từ lúc năm giờ.
Thời đại cũng chính là thời đại mà gan lớn c.h.ế.t no, gan nhỏ c.h.ế.t đói.
Trên đường ít những phụ nữ tin tức Lâm Quân Trạch thương, nên đều hỏi thăm Cố Tri Ý, cô cũng chỉ trả lời: “Không gì đáng ngại ạ! Cảm ơn các thím quan tâm!” đuổi .
Sau đó cũng ít còn hỏi thăm cô lên huyện thành gì, Cố Tri Ý chỉ mua một ít nguyên liệu nấu ăn cho Lâm Quân Trạch bồi bổ.
Nói vài lời thì cô giả vờ nhắm mắt nghỉ ngơi, những khác thấy cô như thế thì cũng lôi kéo trò chuyện với cô nữa.