Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 1047

Cập nhật lúc: 2024-12-27 01:46:01
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài giây , bộ mặt đất đều chấn động thật lớn, thể thấy uy lực của thứ thật sự lớn.

Tất cả đều thấy rõ Đại Bảo nném cái gì.

Chỉ là chờ đến lúc phản ứng . đều sấp xuống ở nơi an .

DTV

Nhiệm vụ bắt kẻ cầm đầu, còn nhiều khác tham dự , đều Đại Bảo ném b.o.m cho nổ bay xác ở trong khu nhà .

Tuy rằng bên cũng nhiều nhân viên thương, nhưng nếu so với đối phương đem bọn họ bên tạc, thể giảm thiểu mức độ tổn thương đến thấp nhất.

Thật Đại Bảo cũng trúng một vết thương, giống như Lâm Quân Trạch , nhóc cũng chỉ cảm thấy đau đớn. Bởi vì là đêm tối, cho nên cũng thấy rõ cụ thể viên đạn b.ắ.n trúng .

Sau đó thấy Đại Bảo chuyện gì, tạm thời ở tại chỗ rửa sạch hiện trường, thu dọn tang vật, cũng áp giải hết tội phạm lên xe.

Mấy ngày nay Cố Tri Ý vẫn luôn lo lắng, chờ đến khi nhận điện thoại từ bộ đội bên , Đại Bảo chuyện gì, trái tim treo cao lúc mới thả xuống.

Trong thời gian Lâm Quân Trạch đều ở nhà với Cố Trị Ý. Đây cũng là đầu tiên, cảm nhận rõ ràng lúc nhân nhiệm vụ, vợ ở nhà một lo lắng sơ hãi như thế nào.

Vì thế, lúc 55 tuổi, Lâm Quân Trạch quyết đoán lui về , lúc đến chức đại tư lệnh .

Ngày , Cố Tri Ý đột nhiên nhận điện thoại của Lâm Quân Trạch.

“Vợ ơi, chúng cũng nên ngoài một chút .”

Cố Tri Ý câu đầu đuôi của khiến cho mơ hồ.

“Đi ? Anh từ bỏ sự nghiệp vĩ đại hả?” Cố Tri Ý tức giận .

“Từ bỏ, chỉ ở bên cạnh em thôi.” Lâm Quân Trạch nhẹ nhàng .

Mới đầu vẫn cho rằng khi lui khỏi ngành sẽ khổ sở, nhưng bây giờ dường như cảm giác nhẹ nhàng nhiều hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-1047.html.]

Cho dù vẫn nỡ, nhưng khi thấy những trẻ tuổi ở sân huấn luyện đang huấn luyện, tràn ngập tinh thần phấn chấn bồng bột, Lâm Quân Trạch cảm thấy, tương lai nên là trời của trẻ tuổi.

, sứ mệnh mới.

Cố Tri Ý thấy lời của , liền chắc chắn xảy chuyện gì. Chờ khi trở Bắc Kinh, thấy Lâm Quân Trạch đang nấu cơm trong phòng bếp, cuối cùng Cố Tri Ý cũng , lời trong điện thoại của Lâm Quân Trạch là ý gì.

Người đàn ông , thật đúng là!!

“Ôi chao, đại tư lệnh của chúng bếp thế ?.”

“Vợ ơi, em về hả, sẽ chỉ nấu cơm cho em ăn thôi.” Lâm Quân Trạch qua tuổi nửa trăm, màu tóc đầu vẫn đen nhánh nồng đậm như cũ.

Bởi vì hàng năm huấn luyện, cho nên cũng chút thịt thừa nào, nếu như qua, hơn 50 tuổi lẽ cũng chẳng ai tin.

Mà Cố Tri Ý, trừ mấy ngày hôm việc ăn bận rộn hơn một chút, nhiều chuyện cần cô xử lý. Về Cố Tri Ý cũng chậm rãi giao việc cho khác xử lý.

Cho nên cơ bản mỗi tháng cô chỉ một chuyến, để bảo đảm hướng đại khái của công ty sai, thời gian khác sách, thì chính là dưỡng hoa.

Cuộc sống quả thực cần quá xa hoa. lúc việc gì thì hen Hồ Tư Tuệ ngoài chơi.

Bây giờ sắp 50 tuổi, nhưng dáng vẫn yểu điệu như cũ, so với lúc còn trẻ nhiều thêm một nét ý vị thể rõ.

Khiến khác cảm thấy thoải mái khác thường.

Có lẽ đây chính là mị lực năm tháng lắng đọng xuống nhỉ?

Cố Tri Ý cũng gì, chỉ ở phòng bếp cửa, Lâm Quân Trạch bận rộn.

Người đàn ông vén tay áo lên, lộ cánh tay khổng võ hữu lực, thuần thục xắt rau, bắc nồi, cho thêm gia vị, xào nấu, một loạt động tác như nước chảy mây trôi.

Cố Tri Ý tự giác đến mức ngây .

Loading...