Chức vị hiện tại của dễ là tổ trưởng của một nhóm, nhưng đó cũng chỉ là chức vị tạm thời.
Còn sẽ dễ dàng đuổi , nếu nhờ năng lực của .... Làm đến lượt công việc như .
Cho nên lúc đó nhà máy dệt may vị trí ứng tuyển công nhân, Lưu Minh Huy liền cảm thấy cơ hội của bản đến !
Ban đầu chỉ tìm một kẻ ngốc để lừa một chút tiền. ngờ thật sự , mặc dù gia đình của Lâm Hiểu Lan chỉ là nông dân nhưng thế nào thì cha cô cũng là thư ký của thôn, trong nhà còn một trai là quân nhân.
DTV
Đến lúc đó nếu để trai của cô sắp xếp cho một chức vị trong quân đội, chẳng sẽ hơn so với cái chức vị quèn trong nhà máy dệt may ?
Tất nhiên Lưu Minh Huy bao giờ tính đến trường hợp nhà của Lâm Hiểu Lan sẽ đồng ý giúp .
Theo thấy thì là một thành phố, thể trúng cô gái nông thôn Lâm Hiểu Lan thì đó chính là vinh hạnh cho nhà họ Lâm.
là hình tượng điển hình của tên đàn ông phượng hoàng, nhưng sĩ diện, dựa nhà gái để cuộc sống , đồng thời khinh thường cô gái đó!
Thực sự đúng với câu : Cầm lấy bát cơm của ăn tự nhiên, ăn xong bỏ bát xuống thì sang chê bai chửi bới!
May mà Cố Tri Ý ý nghĩ trong đầu , nếu thì cô châm chọc, mỉa mai một trận .
Nghĩ thật ?
mà từ câu mà với Lâm Quân Trạch cũng thể là kẻ ham hư vinh, tham vọng quá lớn, liên tục nịnh hót Lâm Quân Trạch.
Cố Tri Ý cùng Lâm Quân Trạch sang một cái, hiểu ý trong mắt .
Buổi trưa, Lâm cũng chuẩn một bữa trựa thịnh soạn để chiêu đãi Lưu Minh Huy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-167.html.]
Trên bàn ăn, tất cả nhà họ Lâm đều mặt đầy đủ, Lưu Minh Huy dùng cái miệng ba tấc lưỡi của khen ngợi cả gia đình họ một .
Mặc kệ trong lòng bố Lâm đang nghĩ gì, nhưng khách ở đây, dáng vẻ của ông Lâm vẫn tỏ vô cùng nhiệt tình tiếp đón , vì khiến khó thể ông hài lòng hài lòng.
Đợi đến lúc Lưu Minh Huy ăn cơm xong chuẩn về, vốn dĩ Lâm Hiểu Lan đưa một đoạn nhưng mà Lưu Minh Huy ngăn cô .
Nói cái gì mà cô quá mệt mỏi, mặt trời bên ngoài nắng như thế nào blah blah...
Khiến cho cô gái ngốc nghếch như Lâm Hiểu Lan nịnh đến mức choáng váng.
Từ mặt ngoài thấy thì cách năng và việc của Lâm Minh Huy ở mắt nhà họ Lâm cũng gì đúng.
khi về , bố Lâm lắc đầu, cuốn một điếu thuốc, hút : “Hiểu Lan , đàn ông , bố cảm thấy nhân phẩm lắm.”
Lâm Hiểu Lan vốn dĩ đang đắm chìm trong giấc mộng là trong nhà cô đều lòng về yêu của cô .
Bỗng nhiên thấy bố lời phản đối như thì chút yên.
“Minh Huy ? Bố. bố còn hài lòng cái gì nữa?” Lâm Hiểu Lan chút vui .
“Người đàn ông là thực dụng, trông giống loại sẽ đồng ý sống yên cả đời với con.”
Hơn nữa, bố Lâm rằng Lưu Minh Huy mang cho loại cảm giác quá thực dụng, loại như sẽ vì mục đích của bản mà từ thủ đoạn. Lâm Hiểu Lan là thể kiểm soát .
“Hiểu Lan, lời bố, chúng tìm khác , nếu vẫn tìm thì bảo tư của con giới thiệu cho con trong quân đội, con như thế nào tìm chứ?”
Chỉ là những lời như Lâm Hiểu Lan , cô chỉ cảm thấy trong nhà đều đổi.