Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 172

Cập nhật lúc: 2024-12-16 15:13:24
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thì Lâm Quân Trạch ở phía lên tiếng : "Trương Trác, là !"

Lúc , Trương Trác mới đang xe lăn phía , vui mừng bất ngờ :

"Doanh trưởng, đến đây?

Nào, nhanh nhà ạ!"

Nói xong cũng cà nhắc về phía , chuẩn đẩy Lâm Quân Trạch trong. Mà lúc , Cố Tri Ý mới rõ chân của Trương Trác tựa như hồi phục khi thương.

Cô lập tức từ chối : "Không việc gì cả, để !"

Trương Trác ngại ngùng về phía Cố Tri Ý: “Doanh trưởng, chắc đây là chị dâu và hai đứa bé đúng ? Vừa thoáng qua em nhận .”

Hai Đại Bảo và Nhị Bảo yên tĩnh suốt đường , lúc nhắc đến thì hiểu chuyện gọi Trương Trác một tiếng “Chú!”

"Ôi, Đại Bảo và Nhị Bảo đều lớn thế !" Trương Trác cảm khái .

Trước đây, khi Lâm Quân Trạch và Cố Tri Ý tổ chức tiệc cưới, Trương Trác cũng đến.

Chẳng qua lúc đó Cố Tri Ý nể mặt mũi, vì Trương Trác cũng ấn tượng gì nhiều về Cố Tri Ý

Thế nhưng lúc gặp một Cố Tri

Ý thoải mái, hào phóng như thế , nên mới nhất thời nhận cô.

Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu, :

"Không cả. Vào trong !"

Tiến sân, trong sân bày nhiều thứ, thấy chật chội.

Trương Trác vẻ câu nệ : “Doanh trưởng, chị dâu, đợi một lát, trong nhà em tối, để em chuyển cái ghế sân .”

Nói xong thì chuyển ghế. Đại Bảo và Nhị Bảo là đầu tiên đến nhà khác khách nên hai em cứ liên tục ngó đông ngó tây.

DTV

"Đại Bảo, Nhị Bảo, hai đứa giúp chú chuyển một cái ghế !” Cố Tri Ý hề khách sáo sai sử hai đứa con ruột của .

Hai đứa bé cũng lời, lập tức theo Trương Trác nhà chuyển ghế. Hai đứa còn nhỏ nên Trương Trác để hai đứa bé chuyển ghế đẩu, còn ghế lớn thì tự chuyển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-172.html.]

Ở đây, mấy cái ghế cũng đều bằng trúc, còn chỗ tựa lưng. Trương Trác chuyển hai cái tựa lưng.

Hai đứa bé Đại Bảo và Nhị Bảo thì lên ghế tự chuyển , chiếc ghế nho nhỏ, hai đứa khá vặn.

Lúc đến mặt Cố Tri Ý dáng vẻ vô cùng mệt nhọc, ai thấy cũng buồn .

Trương Trác rót mấy ly nước.

Sau khi xuống, Lâm Quân Trạch mới hỏi: “Lần tỉnh mới chuyển về. Trong tổ chức sắp xếp như thế nào?”

Trương Trác khổ xuống chân của :

Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu, : “Không cả. Vào trong !”

Tiến sân, trong sân bày nhiều thứ, thấy chật chội.

“Nói là tháng đến đơn vị mới báo cáo. À, đúng , , tổ chức sắp xếp cho em cục quản lương thực, cũng xem như là công việc khá thoải mái."

Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu: "Được , đến đó thì việc cho , vẫn như mà nhiệt huyết và phát huy ở nơi mới !"

Có lẽ vì đề tài khá nặng nề, Trương Trác sang chuyện khác nhưng lời còn kịp miệng thì gõ cửa.

Trương Trác một tiếng với cả nhà của Lâm Quân Trạch thì lập tức lên mở cửa. Người gõ cửa chính là em trai của Trương Trác, Trương Lực.

“Anh, hôm nay thật sự nguy hiểm…” Vừa bước trong sân, ngay lập tức Trương Lực thấy một nhà Lâm Quân Trạch đang trong sân.

Trong nháy mắt, trợn trừng lên, vô cùng ngạc nhiên : “Ôi, đại ca, là ? còn đang nghĩ để cảm ơn đây! Không ngờ tìm đến cửa .”

Sau ót “ba” lên một tiếng. Trương Trác đập đầu em trai một cái. Thằng nhóc chuyện gì cả!

Lâm Quân Trạch và Cố Tri Ý tìm đến cửa: …

Ha ha, cũng khá hài hước !

Trương Lực xoa cái ót của , thể cũng dùng từ đúng lắm nên chỉ hì hì.

Loading...