mấy họ cũng suy nghĩ quá nhiều, Lâm Quân Trạch năng lực đến thế nào chứ, kiếm ít đồ như thế cũng chẳng khó .
Lâm Quân Trạch cõng nồi(*) thành công...
(*) Cõng nồi: Gánh tội cho khác.
DTV
Mấy họ ai rửa rau thì rửa rau, ai vo gạo thì vo gạo, ai chuẩn nguyên liệu nấu ăn thì chuẩn nguyên liệu nấu ăn, ai ai cũng phân công rõ ràng.
Cố Tri Ý rửa sạch bao tử heo. Vừa khéo sáng hôm nay, Lưu Ngọc Lan g.i.ế.c một con gà, mang đến, Cố Tri Ý lấy nửa con chuẩn món bao tử heo nấu gà, một nửa con còn thì gà luộc, cho thêm một ít tương là .
Mấy phụ nữ bận bịu nấu nước trong nhà bếp đến khí thế ngút trời, hai giờ, cuối cùng thì bữa trưa cũng chuẩn xong.
Bởi vì trong nhà nhiều bàn ghế như nên sang hàng xóm mượn, xếp thành bốn bàn.
Từng món ăn thơm ngon bốc khói nghi ngút, mùi thơm ngào ngạt bưng lên bàn, những khách khứa mời đến đều trợn mắt há mồm.
Ôi! Nhà lão Lâm cũng quá rộng rãi .
Cá hấp, tôm cay, một khối thịt kho tàu lớn, cà om, bao tử nấu gà, gà luộc, thấy cũng thèm nhỏ dãi.
Những khách mời đến đây khỏi nghĩ, thế thì bao lì xì hai mao tiền là quá khó coi ?
Cố Tri Ý mấy đàn ông xuống thì sẽ uống vài chén, vì cô còn cố ý phần rau trộn, rắc thêm đậu phộng, dễ dàng thể thể đồ nhắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-199.html.]
Cha Lâm bên gọi lên bàn, phụ nữ và con nít một bàn. Hôm nay, Cố gia cũng đến đông đủ.
Vốn dĩ Cố Tử Sâm còn ở trường học nhưng trở về, nhà Cố Tri Ý sắp tiệc, thế là xin nghỉ vài ngày.
Mấy chị dâu cùng một bàn với Cố Tri Ý, Cố Tri Ý thấy bụng của chị dâu thứ hai to , cô hỏi: “Chị dâu, đoán chừng năm mới sinh ha?”
“Cũng chắc lắm. Chị nhanh chóng sinh nó , thật sự nhọc lòng quá!” Tuy giọng điệu chuyện thì ghét bỏ, nhưng nụ ở khóe miệng cô ngừng đứt đoạn.
Cố Tri Ý cũng thể hiểu , dù hai và chị dâu nhiều năm nay, vất vả lắm mới mang thai , dù khổ cực đến chăng nữa thì đối với hai và chị dâu đều là sự ngọt ngào.
Bên , đàn ông uống rượu, trò chuyện thu hoạch năm nay, những mong sang năm .
Bên , phụ nữ bắt đầu bát quái, đặc biệt là chuyện Vương Dương và quả phụ họ Lâm thả về lâu đây. Nhà Dương Tráng đuổi Bằng Bằng ngoài, qua vẫn luôn một phụ nữ trong thôn chịu trách nhiệm chăm sóc cho.
Cha của đứa bé trở về, chắc chắn đứa bé sẽ ném cho họ. Dù trong thôn cũng xem như hết lòng quan tâm, giúp đỡ họ nuôi đứa bé một thời gian.
Nói như thế nào vẫn ít chỉ trích nhà ông Dương tử tế, dù cũng nuôi đứa bé bên cạnh ba bốn năm nay, hoặc ít hoặc nhiều đều tình cảm, cần là lập tức cần. Không ít ở lưng đều nhà ông Dương nhẫn tâm quá.
nếu giữ Bằng Bằng ở nhà họ Dương thì vợ của Dương Tráng chịu . Mỗi ngày đều thấy đứa bé, từ đó nhớ đến chuyện chồng phản bội , đây đang khó chịu ?
Tóm , mỗi lời đều lý cả.
Chẳng lẽ vợ của Dương Tráng vô tội ? Người chồng vượt quá giới hạn, đứa bé yêu thương suốt bốn năm là con của khác.
Bằng Bằng vô tội ? Đứa bé gì cả, đưa đến thế giới , nhà tổn thương, đến bây giờ ăn nhờ ở đậu nhà khác, ngày ngày sắc mặt của khác, giống như một quả cầu da đá tới đá lui.