Cũng may, chụp đúng m.ô.n.g ngựa.
Đại Bảo và Nhị Bảo thấy Cố Trị Ý cũng một cái sọt trở về, bọn họ chắc chắn sẽ thứ gì đó ăn ngon.
Lập tức ném cuốn sách sang một bên. nhảy xuống giường chạy vòng quanh Cố Trị Ý.
Cố Tri Ý cũng gì nhiều, lấy từ trong sọt hai cái bánh trứng gà cho hai đứa nhỏ.
DTV
Còn đặt lên bàn một cái túi nhỏ, : “Mẹ, con chia một nửa bánh cầm về ăn với cha nhé, nếu là buổi chiều đói bụng thì ăn một chút."
“Ai nha~, mua những thứ gì, cũng chỉ là lót bụng, thể ăn no .”
Mẹ Lâm thói quen nghĩ gì là , nhưng cũng dừng kịp thời khi nghĩ đến điều gì đó.
Sau đó bà hỏi sang chuyện khác: “Thằng tư đến bên ? Đã gọi điện về ?”
“Mẹ, con cũng đang với chuyện đây, Quân Trạch gọi về, khả năng ngoài nhiệm vụ. Chúng hãy chờ thêm một thời gian xem .” Cố Tri Ý .
Mẹ Lâm khỏi bắt đầu lo lắng: “Con xem, cái chân của nó cũng khỏi hẳn, nó nghỉ ngơi cơ chứ.”
Cố Tri Ý trả lời, chuyện do lãnh đạo bộ đội sắp đặt, một lính, Lâm Quân Trạch chỉ thể tuyệt đối tuân theo.
Sao thể tuỳ tiện theo ý , chẳng qua hiện tại cô cũng tính cách của Lâm, cũng chính là quá thích .
Nếu cô tiếp, khi xong bà cũng thể tự nghĩ thông suốt.
Cô cũng cái gì nữa, vặn Tam Bảo đói bụng, Cố Tri Ý liền lên giường, thả tấm màn xuống , ở bên trong cho Tam Bảo b.ú sữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-233.html.]
Mỗi Lâm đến cái luôn một câu, quá chú ý !
Trọng thôn , nào chỉ cần xuống là thể cho b.ú sữa, chỉ mỗi vợ thằng tư còn chú ý che chắn.
Mẹ Lâm lẽ cũng cảm thấy gần đây bà luôn lo lắng, cho nên lúc cũng gì nhiều, dặn dò vài câu với Cố Tri Ý liền chuẩn về nhà nấu cơm.
Cố Tri Ý Lâm khẳng định sẽ ngượng ngùng lấy bánh, cho nên ở màn : “Mẹ ơi, lấy bánh về , Đại Bảo và Nhị Bảo sâu răng, thể ăn quá nhiều đồ ngọt.”
Cuối cùng, Lâm vẫn mang bánh về nhà.
Tuy nhà họ Lâm phân gia, nhưng họ vẫn sống chung một sân, mùa đông việc gì , vặn lúc vợ thằng ba Lâm Thúy Vân cửa thấy Lâm xách theo một túi trở về.
Không cần nghĩ cũng , nhất định thứ gì đó ăn ngon. Vì , chị chuyện với Lâm một cách đương nhiên:
“Mẹ , nhà em tư đưa cho gì nữa thế? Cho Tiểu Ca nhà chúng một chút , gần đây mỗi ngày đều ăn dưa muối, xem mặt Tiểu Ca đều gầy thành thế .”
Lâm Thúy Vân xong còn quên bán thảm, chị , hai vợ chồng già nhà họ Lâm mềm lòng.
Mẹ Lâm nghĩ tới phân gia đổi vợ thằng ba giống như khác, sợ hai vợ chồng già bọn họ cái gì ăn đều cho đại phòng. Mỗi thấy đều thốt lên vài câu, Tiểu Ca gầy thành bộ dáng gì nọ? Ai da~, Tiểu Ca gì để ăn, dinh dưỡng blah blah.
Lần Lâm giả vờ như thấy về phòng . khiến Lâm Thúy Vân một bên vô cùng hổ.
Mặt khác, một bên Lâm Hiểu Lan vặn cửa thấy, nhạo : “Em chị dâu ba, bộ dáng của chị cũng quá .”
“Ai cần em lo.” Lâm Thúy Vân khả năng cảm thấy chính chồng cho hổ, còn cô em chồng đem móc. Cảm thấy mất hết mặt mũi, dứt khoát cầm chiếc áo lông đang lên, cầm giỏ tre phòng.
“Phi.” Lâm Hiểu Lan khinh thường cánh cửa tam phòng, đó cũng cửa, chuẩn đến nhà chị dâu tư chuyện phiếm.