Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 240

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:31:32
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào mùa đông, trời nhanh tối. Thấy thời gian cũng trễ nên Cố Tri Ý lập tức dẫn theo hai em trở về nhà.

Mà ở thành phố Châu Thị cách nhà xa, đoàn của Lâm Quân Trạch thăm dò một manh mối, chuẩn xuất phát.

khi xuất phát. vẫn quên bưu điên gửi về nhà một bức điện báo, báo bình an.

Còn những việc khác liên quan đến vụ án, Lâm Quân Trạch sẽ tỉ mỉ điện báo.

Anh chỉ : Bình an. Trông chừng các con. Hạn chế ngoài.

Chỉ ngắn ngủi mấy chữ nhắn nhủ xong việc.

Bên cách thành phố Triều xa, chừng đến ngày mai thì điện báo sẽ lập tức về đến .

Lâm Quân Trạch cũng yên tâm còn gì lo lắng, bắt đầu tập trung công việc.

Hai ngày , theo công xã thăm viếng những thôn trấn trong thành phố Châu Thị, phát hiện ít gia đình xem trọng con gái. Thậm chí khi con gái mất tích, họ cũng chỉ đến phụ cận đó tìm kiếm qua loa lấy lệ, nhiều lắm thì cũng chỉ báo công an.

“Vì thử ngoài tìm con gái? Nếu như chúng bọn buôn lừa bán thì ?” Điều tra viên hỏi.

“Tìm? Tìm ở ? Trong nhà còn nhiều con cái như , mất thì cũng là cái của nó!”

Cha đứa bé mất tích lời lạnh lùng như thế, giống như đứa bé là con cái họ trăm cay nghìn đắng mà sinh .

Thậm chí phụ còn thèm báo công an, đến khi nhân viên điều tra ngầm tìm đến thì vô cùng hùng hồn : “Mất thì mất thôi! Còn báo án gì?”

“Đứa bé là con ruột nhà các ? Đứa bé mất tích cũng tìm thử ?”

Lúc , mới lộ vẻ chột , ánh mắt lóe lên : “Con cái nhà còn nhiều kìa, thiếu một đứa con gái, còn thể bớt chút khẩu phần ăn. Được , ! còn việc đây!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-240.html.]

Nói xong hùng hùng hổ hổ mất. Mà Lâm Quân Trạch đang ẩn trong thôn làng chút đầu mối.

Quá lạnh lùng! Dù trong nhà nhiều con cái chăng nữa, Lâm Quân Trạch cũng ngờ cha thể lạnh lùng đến .

Sau đó giả vờ là qua đường, lơ đãng theo trong thôn tìm hiểu tin tức.

“Người nhà sinh nhiều con cái như thế mà con cái mất tích cũng tìm!”

Người dân trong thôn đều chút hiểu về gia đình , họ nhao nhao hỏi: “Chàng trai , xứ khác đến đây ?”

DTV

Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu, lên một cái tên thôn làng xa nơi .

Mọi nghĩ đến thăm nên cũng để ý, tiếp:

“Cậu , nhà sinh liền sáu con gái, đứa bé mất tích chỉ mới bốn tuổi, đứa bé tứ tư trong nhà. Nhắc đến thì nhà cũng thật sự hiếm thấy, sinh sáu bé gái, quả thật là sinh con trai. Thời gian , họ còn mấy đứa con gái đều là món hàng lỗ vốn, nếu thể bán lấy tiền thì đều bán hết mới .”

Sau đó dường như trong thôn đều đồng ý với cách của cả nhà thế là họ ba láp ba láp một tràng.

Sau khi Lâm Quân Trạch hiểu đại khái sự việc thì lập tức rời .

Ra đến cổng thôn, thấy điều tra viên cùng lúc đợi bóng cây.

Lâm Quân Trạch đến gần, hai đến một cái gốc cây, xuống, sắc mặt nghiêm túc : “Trước mắt xem nhà lão Lý quả thật chuyện mờ ám bên trong. nghi ngờ chính ông chủ động giao dịch mà con gái ông mất đơn giản như .”

“Đồng chí Lâm , bây giờ chúng ?” Điều tra Lưu Chương hỏi.

“Đi! Trước tiên chúng đến một thôn làng khác! Anh ghi bộ tình hình ở nhà !”

“Được ! Đồng chí Lâm, , ghi .”

Thế là hai họ nghiên cứu, thảo luận, vì bứt dây động rừng nên hai đổi quần áo , mới chui thôn làng tiếp theo.

Loading...