Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 242

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:31:36
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại Bảo, Nhị Bảo, chấm !” Cố Tri Ý thấy hai đứa chấm sốt cà chua nên cố ý nhắc nhở.

Ai , Đại Bảo vốn dĩ còn đang xuống bật dậy.

???

Nhị Bảo thấy trai dậy thì chính bé cũng lên theo nhưng động tác bên trong miệng hề ngừng .

Cố Trị Ý: ???

Đứng (*) ăn ???

(*) Trong tiếng Trung, chấm và đồng âm.

Hai đứa bé hiểu chính là như ?

Ha ha ha. Cố Tri Ý sắp hai đứa con ngốc nghếch cho tức c.h.ế.t mất.

“Cái là sốt cà chua, chấm ăn, bảo các con lên ăn!”

Ôi, ha ha ha ha ha ha khống chế nữa !

Ồ! Lúc , hai tên ăn hàng mới phản ứng, thế là xuống.

Chấm chấm sốt cà chua trong đĩa. Trong nháy mắt, con mắt trợn to .

Đại Bảo và Nhị Bảo cảm thấy khoai tây chiên trở nên ngon hơn, ngờ chấm sốt cà chua ngọt ngọt chua chua ngon như .

DTV

Ôi! Căn bản là ngừng .

Nhìn thấy bao lâu thì sốt cà chua hai đứa ăn hết, Cố Tri Ý thêm một ít, hai đứa ăn đến mức mặt mũi đều là sốt cà chua mà hề .

Gần đây Tam Bảo ngoan ngoãn, mỗi ngày chỉ ăn với ngủ, ngủ ăn, lúc kéo tiểu thì chỉ rầm rì vài tiếng.

Nếu ở kiếp , Cố Tri Ý từng thấy mấy đứa bé mới vài tháng tuổi, cứ hễ một chút là gào lên lóc, thì cô nghi ngờ tất cả những đứa bé đều ngoan ngoãn như Tam Bảo .

Thật sự dễ chăm sóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-242.html.]

Đại Bảo và Nhị Bảo vẫn ở trong nhà, nơi nào thể , cũng chỉ thể ở bên cạnh xem sách mà thôi.

Không Cố Tri Ý nghĩ đến việc dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo trong gian. Còn đến việc , chủ yếu là vì đứa bé thể sẽ ngoài bậy, việc cũng dễ giải tích.

Đặc biệt là thời điểm hiện tại, hai đứa bé đều trí nhớ đối với một chuyện.

Mà hai em cả ngày đều yên. Không hề giống như Tam Bảo, mỗi ngày chỉ ăn với ngủ, chuyện gì cũng lo, cũng lời nào.

Hai đứa bé ăn xong, cũng nơi nào để . Thế là Cố Tri Ý nghĩ đến việc dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo trong phòng ca hát.

Trước hết là ca hát, nhưng ý định của Cố Tri Ý chính là: Để cho con cái cảm nhận sức hút của âm nhạc, để tuổi thơ của hai đứa nhiều màu sắc hơn. Thuận tiện cũng để cho hai đứa cơ hội vận động, cho nên chọn một bài hát khá sôi động.

Kết quả, khi dạy vài câu thì thấy Đại Bảo và Nhị Bảo gào thét thảm thiết...

Thật sự ngại quá! Cô rút mấy lời .

“Vòng bên trái, vòng bên , xoay cổ, lắc mông”

“Lên lên lên! Tập thể dục! Hắc!”

Nhìn dáng vẻ Đại Bảo và Nhị Bảo học theo những gì cô dạy mà ở đó quần ma loạn vũ (*), gào thảm thiết.

(*) Quần ma loạn vũ: Bầy quỷ nhảy múa cuồng nhiệt.

Cố Tri Ý tỏ vẻ bản đến một hành tinh khác sinh sống.

Bên , Tam Bảo vốn dĩ đang giường những âm thành thì “A a a” đáp vài câu.

Trong nháy mắt, Cố Tri Ý cảm thấy Tam Bảo đáng yêu hơn hai trai nhiều.

Sau khi cửa, Lâm Xuân Lệ cũng thấy cảnh tượng náo nhiệt thì ha ha lên: “Ôi! Đại Bảo, các cháu đang nhảy múa cái gì đó?”

Đại Bảo và Nhị Bảo thấy đến cổ vũ thì càng sức diễn xuất, uốn éo cơ thể như một con con rận. Bên miệng còn ngừng : “Xoay xoay xoay xoay.”

“Tiểu Ý, bây giờ nhà em ba đứa bé , náo nhiệt hơn nhà chị nhiều!” Lâm Xuân Lệ thể ngừng .

Cố Tri Ý ôm Tam Bảo, bất lực : “Chị Xuân Lệ, chị đừng nữa, màng nhĩ của em cũng chấn động mà rơi mất đây!”

Vừa dời cái ghế cho Lâm Xuân Lệ: “Chị Xuân Lệ, hôm nay rảnh rỗi đến đây ?”

Loading...