Sáng hôm Cố Tri Ý thức dậy, thời điểm cô đang ở phòng bếp, từ trong phòng truyền đến tiếng hô kinh nhạc của Đại Bảo và Nhị Bảo.
Sáng sớm rời giường thấy ngườin cha ruột ngủ ở bên cạnh , quả thực cần cũng kinh hỉ thế nào.
“Ba ba cha.” Nhị Bảo gọi.
“Không , gọi là ba ba. Không là ba ba cha.” Đại Bảo tức giận sửa đúng cho Nhị Bảo.
Nhị Bảo giảo biện: “Chính bảo chúng gọi là ba ba, ba ba cha cũng sai mà.”
Nhị Bảo cho dù là vô lý cũng sẽ bé cho thành lý, quả thực chính là cưỡng từ đoạt lí.
Lâm Quân Trạch: “Ba ba cha?”
Đại Bảo lập tức phụ trách việc giải thích cho Lâm Quân Trạch: “Mẹ là, gọi là , cũng gọi ba ba là ba ba, như chúng mới là một nhà.”
DTV
Được . Đại Bảo tận lực dùng bộ vốn liếng từ vưng mà một đứa trẻ 4 tuổi như câu nhóc để giải thích.
Lâm Quân Trạch cũng hiểu đại khái. Cười dùng bộ râu mấy ngày cạo của , cà cà lên mặt của hai đứa nhỏ. Chọc cho hai đứa nhóc Đại Bảo và Nhị Bảo ha ha ngừng.
Tam Bảo ở một bên cũng tò mò mà Lâm Quân Trạch.
“Ai nha, Tam Bảo nhà chúng tỉnh nè, còn nhớ ba ba nữa nha?” Lâm Quân Trạch buông hai đứa , còn qua chơi với Tam Bảo.
Học theo cách gọi của Cố Tri Ý, bây giờ gọi cha nữa, mà trực tiếp gọi ba ba, nghĩ tới còn thuận miệng.
Anh vẫn nhớ rõ thời điểm nó vẫn còn nho nhỏ một cục, hiện tại nảy nở , cũng to béo lên nhiều.
Tam Bảo đương nhiên là sẽ đáp .
Một nhóc ngoan trong một góc tự phun bong bóng.
Sau đó Lâm Quân Trạch mới bế nó lên, chuẩn giao lưu tình cảm giữa hai cha con một hồi.
Tam Bảo liền cho mặt mũi mà to lên.
Gào đến mức gọi luôn cả Cố Tri Ý đang ở trong phòng bếp trở về.
“Sao thế thế, thế ? Ai chọc cho Tam Bảo nhà chúng mất thế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-303.html.]
Cố Tri Ý phòng liền thấy cha ruột vô lương tâm đang ôm lấy Tam Bảo, chân tay luống cuống im ở nơi đó.
Hiển nhiên cũng nghĩ tới con trai của cho tí mặt mũi nào như .
Nhìn sang Cố Trị Ý, là cái bộ dạng: Vợ ơi gì mà, là Tam Bảo động khẩu đó.
“Có là tiểu nha?” Cố Tri Ý lau khô nước đọng tay, đó lập tức nhận lấy Tam Bảo.
Đặt ở giường, cởi tã lót một cái, đúng thật là tiểu .
Bởi vì tối hôm qua Lâm Quân Trạch trở về, cho nên Tam Bảo vẫn đang dùng tã giấy trong gian.
Lâm Quân Trạch thấy vợ , xé mở tã giấy , trực tiếp gói đó ném luôn xuống giường.
Trước khi rời khỏi nhà, tã của Tam Bảo đều là do cho, đương nhiên cái là cái trong nhà mà Tam Bảo dùng.
Cái càng giống như cái loại dùng một ?
Dùng một ?
Lâm Quân Trạch cũng đột nhiên suy nghĩ , chỉ là cảm giác như cái thứ đúng là giống như nghĩ.
mà vấn đề cũng nghĩ nhiều, bản vẫn là quen cửa quen nẻo mà lấy tã giấy mới .
Chờ Cố Tri Ý ở bên giúp Tam Bảo lau qua một chút, liền đưa tã giấy qua đó.
Cố Tri Ý lập tức nhận lấy, hai thế mà thật sự ăn ý với .
Đại Bảo và Nhị Bảo lãng quên trong góc phòng.
Hai đứa nó thấy ba để ý tới , liền tự mặc quần áo .
Thời điểm Nhị Bảo chuẩn xuống giường, đột nhiên nghĩ tới chuyện tối hôm qua nó thấy trong lúc mơ mơ màng màng.
Đi đến bên cạnh Tri Ý, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ ơi, đau ạ? Nhị Bảo thổi thổi cho nhé.”
“Hử?” Cố Tri Ý khó hiểu, đây là cái vấn đề gì thế.
“Tối hôm qua con thấy ba ba bắt nạt đó.”