Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 335

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:38:12
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Quân Trạch cũng cảm thấy kỳ lạ, Cố Tri Ý đang mượn ánh sáng từ ánh đèn bôi thuốc lên những chỗ thương Tam Bảo.

Làm xong tất cả những việc , hai mới đến giường ngủ.

Lâm Quân Trạch ngủ giường với Đại Bảo và Nhi Bảo. bên Cố Tri Ý ngủ với Tam Bảo.

Ngược Lâm Quân Trạch là ngủ chung với vợ, nhưng chỗ còn , mà lúc mới xảy chuyện, Cố Tri Ý cũng sợ vẫn còn đồng bọn của đàn bà đó xe.

Càng thể trông chừng bên cạnh Đại Bảo và Nhị Bảo.

Đêm nay, chi Tam Bảo ngủ ngọn mà vợ chồng Cố Tri Ý cũng ngủ . Nhìn thấy Tam Bảo cứ thỉnh thoảng giật tỉnh mà nỉ non lên, đến đỏ bừng cả khuôn mặt thì càng giống như đang bóp lấy trái tim của Cố Tri Ý.

Hai họ cứ như mà trông coi Tam Bảo. Thức dậy buổi sáng hôm , Đại Bảo và Nhị Bảo thấy bọng mắt thâm đen của cha thì cảm thấy kỳ lạ, hỏi: “Mẹ, tối hôm qua, hai ăn trộm gà vịt ?”

“Lâm Nhị Bảo!!” Cố Tri Ý trừng mắt liếc Nhị Bảo, đứa con mắt .

Thành ngữ thì chịu học cho , mỗi lời nào đều khiến khác ngạc nhiên như thế.

Dường như Nhị Bảo cũng sai lời, bé còn lấy bàn tay bé nhỏ của che miệng .

Đôi mắt bồ đào còn xoay tròn vài vòng. Có Nhị Bảo đùa nghịch buổi sáng như thế nên bầu khí còn tệ nữa.

Sau đó, đường cũng xảy thêm chuyện gì nữa. Vào bảy giờ sáng ngày , một đoàn cuối cùng cũng đến tỉnh Liêu.

DTV

Vừa bước xuống xe lửa lập tức cảm nhận cái giá rét của nơi .

Bởi vì sớm thông báo nên lúc xuống xe lửa thì lập tức thấy Cương Tử đến đón.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-335.html.]

Cương Tử thấy cả nhà Lâm Quân Trạch thì giơ tay lên cao vẫy qua ngừng: “Doanh trưởng, chị dâu, ở bên , bên !” Cương Tử vui vẻ gọi, tươi đến mức hai hàm răng sáng lên lóa mắt.

Rất nhanh đó Cương Tử đến mặt , chào một cái: “Chào doanh trưởng! Chào chị dâu!”

“Vất vả !” Lâm Quân Trạch trả lễ .

“Không vất vả, vất vả! , xe ở bên ngoài. Doanh trưởng, để em cầm giúp !” Nói xong thì đoạt lấy hành lý trong tay Lâm Quân Trạch.

Lâm Quân Trạch thật sự cũng từ chối, khi đưa hành lý cho Cương Tử xong thì sang ôm lấy Tam Bảo, để Cố Tri Ý nắm tay Đại Bảo và Nhị Bảo là .

Một đoàn như như thế mà rời khỏi nhà ga, bên ngoài đúng là chiếc xe tải màu xanh chờ sẵn ở ven đường.

Đại Bảo và Nhị Bảo vẫn còn mơ màng nhưng thấy xe tải thì ngay lập tức cơn buồn ngủ chạy mất .

Đặc biệt là khi Cương Tử ôm lên xe, hai đứa càng ngạc nhiên hơn, sờ ở đây, chạm khắp nơi.

Tò mò ghê gớm!

Lâm Quân Trạch dùng một tay còn rảnh của đỡ Cố Tri Ý lên xe, đặt Tam Bảo và trong lòng cô mới tự nhảy lên xe.

“Chúng xuất phát thôi!” Cương Tử ở ghế lái phía gào to lên.

Xe sắp chạy, hai em Đại Bảo và Nhị Bảo tự giác lập tức nghiêm chỉnh trở . Chỉ là, con mắt thì vẫn ngó trái ngó xung quanh, tinh thần hưng phấn thì giảm chút nào.

Bởi vì ở bên rơi tuyết xong nên lúc xe lửa sắp xuống trạm, Cố Tri Ý cho mặc áo lông mà cô tự . Bên trong là áo len vẫn là Cố Tri Ý cho, tóm ấm áp vô cùng.

mặc nhiều lớp nên sẽ khó tránh khỏi trở nên cồng kềnh. Đặc biệt là hai đứa bé mấy tháng gần đây đang phát triển cân nặng, hai em ở đó mà giống như hai quả bóng .

Vì tuyết rơi mà đường xá khá trơn trượt nên Cương Tử cũng dám lái xe quá nhanh. Mấy họ xe chạy chậm rãi mà trò chuyện.

Loading...