Hai đứa nhỏ cái hiểu cái gật đầu, Nhị Bảo tò mò hỏi: “Vậy thì ơi, ông nội Chu là .”
Cố Tri Ý gật đầu, : “Lần hai đứa , về nhà tìm , để cho kẻ cơ hội.”
Trong lòng hai đứa nhỏ vô cùng kiêu ngạo khi khen ngợi.
Cũng ghi nhớ kỹ những lời của Cố Tri Ý, gặp xa lạ, cho kẹo vẫn là cho thứ khác đều cần với bọn họ.
Cố Tri Ý thấy hai đứa nhỏ giống như lọt những điều , cô quyết định thử nghiệm bọn nhỏ một chút.
“Nếu như, hiện tại giả dạng thành một bà lão, với con: Anh bạn nhỏ, bà nơi kẹo nha, cháu ?”
Hai đứa nhỏ đều lắc đầu.
“Vậy nếu trong tay đùi gà thì ?” Hai đứa nhỏ do dự.
Sau đó liếc mắt Cố Tri Ý một cái, lắc đầu kiên quyết cho lắm.
Cố Tri Ý lòng gật đầu, : “Như là , đồ vật của xa lạ khả năng ẩn chứa thứ ở trong đó. Nếu con ăn , con sẽ khả năng ngất , chờ đến khi con tỉnh , ba ba và ma ma đều ở bên cạnh.”
Cố Tri Ý cố gắng gây thêm ấn tượng với hai đứa nhỏ, nhưng Lâm Quân Trạch ngăn cản.
“Vợ , như là .”
Lâm Quân Trạch thực sự hiểu lý do tại Cố Tri Ý thiếu kiên nhẫn như , bởi vì chuyện của Tam Bảo, Cố Tri Ý trở nên trông gà hoá cuốc.
Lâm Quân Trạch suy nghĩ, bọn buôn cũng khả năng luẩn quẩn trong lòng tới trong khu nhà bộ đội để bắt cóc trẻ em.
Chỉ vì bạn thể nghĩ , nhưng nghĩa là tự gặp .
Đêm nay nhà họ kết thúc đề tài trầm trọng như .
Đại Bảo và Nhị Bảo vốn dĩ ngủ trong một căn phòng khác. Đêm nay Cố Trị Ý Tam Bảo thiếu chút nữa thấy, bọn nhỏ cảm chính là trai nên bảo vệ Tam Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-365.html.]
Ừm, nhiều thêm một lý do ngủ cùng .
Lâm Quân Trạch: Nghiêm trọng hoài nghi hai đứa nhóc đang cố ý.
đêm nay cũng kệ bọn nhóc, cả nhà cứ như ngủ ở bên .
Sinh hoạt trong bộ đội đơn giản, là loại đơn giản mà Cố Tri Ý tưởng tượng lúc .
Mà thôn Phúc Lâm cũng thu điện báo của bộ đội gửi tới.
Sau khi cả nhà Cố Tri Ý rời , Lâm Tam Bảo để phân tán năng lượng của , mỗi ngày tóm lấy Lâm Hiểu Lan.
Không , sáng sớm tỉnh dậy thấy Lâm lẩm bẩm: "Mẹ năm nay con 22 tuổi , vẫn tìm ? Mẹ với con, tiểu Ngô ở thôn bên cạnh cũng tệ, con gặp mặt .”
Đứa nhỏ c.h.ế.t tiệt , càng ngày càng ngoan cố với bà.
Lâm Hiểu Lan dần suy sụp sự đầu độc của Lâm.
Buổi sáng cô nhận điện báo từ bộ đội , đột nhiên một ý tưởng chợt nảy trong đầu cô.
Dưới sự tra tấn hàng ngày của Lâm, ý tưởng càng trở nên vững chắc hơn.
Vào một buổi tối, trong khi đang ăn cơm cùng gia đình Lâm Quốc Đống, Lâm Hiểu Lan đột nhiên : “Cha, , con quyết định , con bộ đội tìm chị dâu bọn họ.
Lâm Hiểu Lan là một ngốc nghếch và táo bạo bao giờ xa nhà, cô thề rằng sẽ tìm trai và chị dâu ở khu bộ đội cách xa hàng nghìn km.
Trên bàn cơm, Lâm Quốc Đống, cha Lâm còn cả Lâm, đều Lâm Hiểu Lan như một kẻ ngốc.
DTV
Mẹ Lâm thậm chí còn duỗi tay sờ trán Lâm Hiểu Lan, thầm : “Đứa nhỏ cũng phát sốt, tại thể những lời hồ đồ như ?”
Lâm Hiểu Lan bất đắc dĩ đẩy nhẹ bàn tay của Lâm đang đặt trán , : “Mẹ , con mê sảng. Con nghiêm túc.”
Sau đó về phía cha Lâm: “Cha, con chính là bên xem chị dâu bọn họ như thế nào.”
Lâm Hiểu Lan ngốc nghếch thể tìm lý do thuyết phục hơn một chút, ngay cả nhà Lâm Quốc Đống và Lâm Ngọc Khiết đều thấy rõ suy nghĩ của cô.