Cậu còn tưởng rằng Lâm Hiểu Lan hổ báo lắm, nhưng bây giờ thấy sắc mặt đỏ bừng, dáng vẻ cô còn đáng yêu.
Trước từng phát hiện điều nhỉ?
Lâm Hiểu Lan yên tĩnh hết nửa ngày mới thể nhờ gió rét xua nóng mặt cô.
Lâm Hiểu Lan thấy Cương Tử đang , cô nhất thời tức giận quát: “Nhìn cái gì mà ? Còn nhanh mở cửa. Đông cứng đây !”
Dường như lúc mới cảm nhận cái lạnh giá rét thấu xương .
“Ừ ừ ừ!” Cương Tử trả lời, luống cuống tay chân mở cửa xe, bởi vì xe cao nên Cương Tử đỡ tay Lâm Hiếu Lan lên xe.
Thế là giữa hai khó mà tránh khỏi chuyện tiếp xúc thể một nữa. Cả hai đều lúng túng lựa chọn lơ việc .
Khụ khụ! Ngại ngùng quá!
Lên xe, Cương Tử mới lấy áo khoác đặt ghế lái đứa cho Lâm Hiểu Lan.
“Chi dâu đoán chừng cô sẽ mang đủ quần áo nên mới cố ý bảo mang tới cho cô.”
Lâm Hiểu Lan nhận áo khoác xong thì lập tức khoác ngay lên , đó còn kiềm mà run lên một cái.
“Vẫn là chị dâu chu đáo! Vậy chúng nhanh về thôi!”
Cương Tử ngại ngùng : “Chuyện là... còn thêm ít chuyện nữa, cô chờ một lát!”
Đến khi trời sắp tối hai họ mới đến nơi. Ở bên , mới hơn bốn giờ thì bầu trời bắt đầu tối sầm xuống.
Cố Tri Ý vẫn luôn chờ họ trở , thấy tiếng động cơ xe đang tiến gần, cô vội vàng ngoài.
Vừa bước , Cố Tri Ý thấy Lâm Hiểu Lan, cả bọc như một con gấu, vụng về nhảy xuống xe.
Cương Tử thì ở một bên quan tâm khuyên nhủ: “Cô chậm rãi một chút, để đỡ cô xuống, nếu , cô mà tự nhảy xuống thì dễ trẹo chân!”
Đáng tiếc Lâm Hiểu Lan vì chuyện nên cảm kích lòng của Cương Tử, vẫn tự nhảy xuống.
Kết quả là...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-370.html.]
“Ối!” Không gì bất ngờ cả, cũng hề phòng !
Lâm Hiểu Lan ngã xuống, cái m.ô.n.g đặt mặt đất, cứ như thế mà sững sờ mặt đất, đến nửa ngày vẫn phản ứng gì.
Cương Tử nhịn tiến lên đỡ cô dậy, cả gương mặt đều hiện lên vẻ ‘ mà, : “ mới xong! Để đỡ cô, gì nhất định tự nhảy xuống như ? Lần thì ! Có đau ?”
DTV
Cố Tri Ý đó một hồi lâu quần chúng ăn dưa.
Không vì thấy những lời của Cương Tử mang theo nhiều vẻ cưng chiều!
Đây nhất định là ảo giác của cô ! ?
Đến cùng là đúng ?
“Hiểu Lan, chứ?” Đứng nửa ngày cảnh nền, Cố Tri Ý chỉ sợ cô còn chịu mở miệng thì hai thể sẽ diễn cả một bộ phim thần tượng.
“Chị dâu, đau c.h.ế.t em !” Lúc , Lâm Hiểu Lan mới về phía chị dâu thứ tư đang cửa , cô uất ức .
“Mau thôi! Nhìn xem ngã dập ở ?”
Lúc Cố Tri Ý mở miệng hỏi cũng nghĩ nhiều lắm, mãi đến khi Lâm Hiểu Lan lời cô hỏi cho cả khuôn mặt đỏ thẫm lên, dậm mạnh chân xuống.
“Chị dâu!”
Nói xong thì tự xách hành lý lên nhà!
Cố Tri Ý Cương Tử: “Cương Tử , vất vả cho quá! Cậu lái xe trả về nhé! Tối nay ăn một bữa cơm chung với cả nhà nhé!”
Cương Tử mở miệng từ chối nhưng Cố Tri Ý : “Nếu , từ nay về chị dâu cũng dám tìm giúp đỡ nữa.”
Lúc , Cương Tử mới sờ lên đầu: “Vậy thì cảm ơn chị dâu! Vậy em trả xe .”
Nói xong thì chào Cố Trị Ý lên xe rời ngay.
Cương Tử , Cố Tri Ý mới nhà. Vừa thấy Lâm Hiểu Lan xuống một bên giường, xoa lấy cái m.ô.n.g của .
Cố Tri Ý phì một tiếng: “Cương Tử mới đỡ em mà em còn cho đỡ?”