Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 394

Cập nhật lúc: 2024-12-19 12:54:24
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lúc đang chuẩn kéo Nhị Bảo qua bên để giáo huấn vài câu. Liền thấy đôi mắt đỏ bừng bừng của đứa trẻ.

Không , hình như chính còn kịp cái gì mà. Sao lên thế ?

Bác sĩ Nghiêm tỏ vẻ bản thật oan quá. Lập tức dừng ngay cái tâm tư giáo huấn Nhị Bảo .

Bé trai lớn lên trông ngoan đáng yêu, cứ giáo huấn như cũng thực đành lòng.

Nhị Bảo thấy chú bác sĩ xuống trở , kéo lấy ông liền chạy.

“Đi mau mau. mau cứu Hiên Hiên.”

Hử?

“Đợi lát nữa, , cháu với chú nào.”

Nhị Bảo cảm giác như rốt cuộc thì cũng một lớn chỗ dựa cho nhóc, liền đứt quãng mà rõ đầu đuôi câu chuyện.

“Người , cho kẹo, cháu vứt , nhưng mà Hiên Hiên nhặt lên để ăn. Sau đó, đó Hiên Hiên c.h.ế.t thẳng cẳng , chú mau chóng cứu cứu Hiên Hiên ."

Bác sĩ Nghiêm đỡ trán, đứa trẻ chẳng lẽ chọn trọng điểm mà ?

Trước đó một đống lời, tuy rằng ông hiểu nhưng cái câu c.h.ế.t thẳng cẳng đằng đó ông thật sự hiểu .

Sợ xảy chuyện gì , cũng dám trì hoãn lầu thêm nữa, lập tức cầm lấy hòm thuốc.

Bế Nhị Bảo lên liền chạy nhanh về phía mà Nhị Bảo .

Nhị Bảo ôm lên, vẫn còn chút ngơ ngác.

Chỉ là, nó ghé bả vai của bác sĩ Nghiêm, vẫn còn đang suy nghĩ, vẫn là bả vai của ba ba rộng hơn.

Nghĩ như , đem nước mắt nước mũi của cọ hết lên áo blouse trắng tinh của bác sĩ Nghiêm.

Mỗi một vị bác sĩ, dù nhiều ít thì cũng đều chút thói ở sạch. Nhìn thấy Nhị Bảo đối xử với quần áo của như , thật sự đến cả tâm tư ném đứa bé xuống đất cũng xuất hiện luôn .

Đại Bảo bên cũng thuận lợi mà tới địa phương nơi đám Lâm Quân Trạch đang huấn luyện, chỉ là canh gác cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-394.html.]

Đại Bảo đang vọt bên trong, trai gác cổng ngăn cho .

“Cậu bạn nhỏ, nơi là chỗ để nhóc chơi , nhóc đến chỗ khác chơi .”

DTV

Đại Bảo sắp tức c.h.ế.t , đám lớn như thế ?

Cậu bé là cái loại trẻ con chỉ đến chơi bời thôi ?

trong tình huống hiện tại, Đại Bảo dùng vẻ mặt nghiêm túc đang ngăn .

“Chú, ba ba cháu tên là Lâm Quân Trạch, bây giờ cháu chuyện quan trọng tìm ba ba, chú thể giúp cháu gọi ông đây một chút ?”

Vương Duy Cường nghĩ tới đứa bé thể mồm miệng rõ ràng mà tìm ai như , thấy là tìm phó đoàn Lâm.

Thấy đứa bé lớn lên cũng chút giống, dám tự ý qua loa quyết định, liền bảo một vị đồng chí khác chạy gọi . Còn tiếp tục canh giữ ở nơi .

“Báo cáo, phó đoàn Lâm. Bên ngoài một đứa bé tìm ngài, việc gấp quan trọng.” Chiến sĩ gõ gõ cửa phòng của Lâm Quân Trạch. Vài ba câu đơn giản sự tình.

“Đứa bé? Đại khái lớn bao nhiêu?” Lâm Quân Trạch ở bên trong phòng cũng chỉ là thuận miệng hỏi một câu như thế cho mà thôi, lúc cầm lấy mũ chuẩn khỏi phòng.

“Bộ dáng chừng bốn năm tuổi.”

Nghe thấy bốn năm tuổi, nghĩ chắc là Đại Bảo hoặc là Nhị Bảo.

Cũng rốt cuộc là việc gấp gì mà đến tận bên để tìm .

Bước chân cũng trở nên nhanh hơn nhiều.

Thời điểm sắp đến cửa. liền thấy thanh âm kích động của Đại Bảo đang kêu : “Ba ba ba ba.”

Vừa kêu ngừng vẫy vẫy cánh tay.

Lâm Quân Trạch chạy đến đó, quan tâm hỏi: “Đại Bảo, ?”

Đại Bảo còn coi là logic rõ ràng, dăm ba câu liền đem chuyện rõ ràng.

“Chỉ là ba ba, Hiên Hiên bọn họ c.h.ế.t ạ?” Đại Bảo gắt gao dựa Lâm Quân Trạch hỏi.

Loading...