Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 395

Cập nhật lúc: 2024-12-19 12:54:26
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng chỉ trong lúc nhóc mới bày biểu hiện mà một đứa trẻ bình thường nên . Trong mắt cũng tràn đầy hoảng loạn, đôi mắt sớm chứa đầy nước mắt.

Lâm Quân Trạch phỏng đoán hẳn là chỉ là thuốc mê mà thôi, nhưng bây giờ vẫn thấy tình huống cụ thể, nên cũng dám gì nhiều. vẫn trấn an Đại Bảo.

“Không việc gì , Đại Bảo, Hiên Hiên bọn họ nhất định sẽ việc gì .”

Nói xong xoay liền với Vương Duy Cường: “Hiện tại lập tức thông báo cho đoàn trưởng Trịnh một chút, đến cánh cửa nhỏ của toà nhà dành cho nhà bên .”

“Vâng!” Vương Duy Cường động tác chào, xoay liền mất.

Lâm Quân Trạch ở bên bế Đại Bảo lên, cất bước liền về phía bên .

Trinh Thao vẫn còn đang ở bên trấn an mấy đứa trẻ. Một đám trẻ con nhiều nhất cũng mới chỉ bảy tám tuổi. Gặp chuyện cũng đều hoảng loạn chỉ .

DTV

Trịnh Giai Thanh cũng đang gắt gao dựa trai của .

Bác sĩ Nghiêm là tới bên tiên, đến liền thấy ba bốn đứa trẻ la liệt mặt đất.

Thả Nhị Bảo xuống đất , liền vội vàng chạy đến đó.

Giúp mấy đứa nhỏ kiểm tra bước đầu một chút, may mà trở ngại gì, chỉ là ăn kẹo chứa thuốc mê.

Liều lượng nhiều lắm, chắc là bao lâu thể tỉnh .

Vừa vặn lúc Lâm Quân Trạch cũng ôm Đại Bảo qua đây.

Thấy bác sĩ Nghiêm cũng đang ở chỗ , tiến lên hỏi: “Bác sĩ Nghiêm, thế nào ? Bọn nhỏ đều việc gì đúng ?”

“Không việc gì, phỏng chừng chỉ qua một lát nữa là thể tỉnh , may mắn là loại thuốc quá mạnh.” Bác sĩ Nghiêm cũng bày vẻ mặt trong lòng còn sợ hãi.

Rốt cuộc nãy thấy lời mà Nhị Bảo , thật sự là hù chết.

Lâm Quân Trạch thế mà hề cảm thấy ngoài ý chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-395.html.]

Nói cho cùng thì cái thủ pháp , là kỹ xảo bên dùng quen .

Đại Bảo và Nhị Bảo thấy hai việc gì, sẽ c.h.ế.t thẳng cẳng.

Đều nín .

Cảm xúc của Nhị Bảo lúc cũng định hơn nhiều , lôi kéo ba ba nhà liền bắt đầu cáo trạng: “Ba ba, con cho ba ba , con lợi hại đó nhé. Con sớm đó là , bọn hỏi tin con. Cái chết, còn bảo chúng con nhặt quả bóng giúp , chắc chắn là dụ chúng con đến một địa phương nào nó lạ hoắc lạ huơ. Sau đó đối với chúng con... đồ.. đồ chúng con.”

Tri thức của Nhị Bảo ít ỏi mỏng manh, chỉ Đại Bảo mới thể cứu vớt nó.

“Mưu đồ gây rối.”

, giống như từng đó.”

Lâm Quân Trạch: Nhị Bảo, nếu con thể lau sạch đống nước mũi của con mới thì khả năng tin phục của câu sẽ còn lớn hơn một chút nữa đó.

mà cũng may chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, chứ mấy đứa trẻ thật cũng việc gì.

Kỳ thật hai đứa nhóc Đại Bảo và Nhị Bảo ít nhiều gì vẫn còn Trịnh Thao ngăn kịp thời.

Bằng dựa tâm tính ham chơi của mấy đứa nhóc , phỏng chừng lừa đến địa phương nào đó vẫn còn .

Đoàn trưởng Trịnh bên tin tức cũng chạy qua đây.

Toà nhà dành cho nhà bên nhiều ít gì cũng chút tin tức, đều sôi nổi qua đây.

Mấy thấy con nhà sõng soài mặt đất. Tưởng là xảy chuyện gì, còn thấy , mà tiếng vang lên cả một chặng đường.

Đi lên ôm lấy con hết kêu lắc nó, còn tưởng đây là hiện trường sinh ly tử biệt nữa đấy.

Trịnh Quang Huy tới, hỏi Lâm Quân Trạch: “Có chuyện gì xảy thế ?”

Lâm Quân Trạch cũng đem bộ chuyện mà một cách ngắn gọn, cuối cùng thêm một câu: “Vừa bác sĩ Nghiêm kiểm tra , xuất hiện quá nhiều vấn đề, liều lượng thuốc cũng nhiều lắm, một hồi nữa là tỉnh thôi.”

Loading...