Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà Cố Tri Ý bên thấy bóng dáng bọn nhỏ nữa thì cái gì thể sử dụng gian sẽ sử dụng gian, nếu cần cô động tay thì cô sẽ động tay. Cho nên những công việc dọn dẹp cũng mệt như .
Năm chút đồ đó mỗi nhà mỗi hộ đều chia sẻ cho một chút, tới đêm 30 thì tất cả cùng ăn cơm.
Bên nhiều chiến sĩ thể về mà đều ở trực ban quân khu. Cho nên nhiều quân tẩu giống như Cố Tri Ý cũng sẽ tụ họp cùng với ăn một bữa cơm.
Sáng sớm bên phòng bếp sẽ mua những nguyên liệu cần thiết về đó giữa trưa thì nhóm quân tẩu bắt đầu giúp đỡ. Hơn nữa những đầu bếp trong nhà bếp cảm thấy ăn tết ắt thể thiếu sủi cảo .
Cho nên khi trộn nhân xong bắt đầu vây với sủi cảo vằn thắn.
Nói , còn đám trẻ con thì ở bên ngoài chơi ném tuyết. Không khí vô cùng náo nhiệt, tới buổi chiều khi bận rộn xong thì Cố Tri Ý về nhà tắm rửa cho mấy đứa trễ con. Ăn tết đều sẽ mặc quần áo mới, năm nay Tam Bảo mặc áo bông màu đỏ, còn là cái độc nhất trong khu tập thể quân đội .
Cả như em bé trong tranh tết , ai thấy mà khen một câu?
Tới buổi tối thì đàn ông phụ nữ và trẻ con tách ăn, dù thì quanh năm suốt tháng lúc khẳng định là uống một chút rượu. Hơn nữa đều là bộ đội nên tửu lượng cần .
DTV
Một đàn ông thể uống tới tám lạng nửa cân rượu trắng. mà khi tới đây Cố Tri Ý uống say bằng sẽ lên giường.
Lâm Quân Trạch cũng đồng ý . Dù cũng vẫn yên tâm đối với tửu lượng của chính .
Tới buổi tối thì một nồi sui cao to và những món ăn khác bưng lên bàn. Phụ nữ và trẻ con cùng nhưng mà đám trẻ con tương đối láo nháo, bàn một chút bàn một chút. Dù cũng nếm đồ ăn của tất cả các bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-436.html.]
Đại Bảo và Nhị Bảo đưa cơm cho chú trực ban còn tranh cướp để biểu hiện.
Cố Tri Ý cũng ngăn cản, dù thì đều ở trong nhà ăn ấm áp để ăn cơm còn bọn họ gác bên ngoài.
là vất vả cho nên là cần an ủi một chút. Cô còn cố ý kéo bọn Đại Bảo tới bên cạnh dặn dò vài câu.
Lúc hai nhóc vô n.g.ự.c đảm bảo sẽ thành nhiệm vụ.
Đi theo chiến sĩ múc cơm ngoài, bên ngoài tuyết đang rơi, từng bông tuyết trắng nhẹ nhàng nhảy múa giữa trung cuối cùng rơi xuống biển tuyết trắng mênh mông.
Lúc đường chút tuyết đọng cho nên đoàn bọn họ chậm. Đại Bảo và Nhị Bảo đều nắm c.h.ặ.t t.a.y của chiến sĩ.
Chờ tới chòi gác thì Nhị Bảo buông tay chạy chậm lên phía kính lễ. Sau đó học biểu tình đây của Lâm Quân Trạch, nề nếp : “Chú đồng chí vật vã , cháu tới đưa cơm cho chú đây ạ.”
Cái từ đẩy a phía vẻ phá hồng bầu khí. mà vị chiến sĩ vẫn vô cùng phối hợp mà kính lễ với Nhị Bảo đó nghiêm túc một câu: “Không vất vả!”
Nhị Bảo nên tiếp như thế nào nên gãi đầu : “Chú ơi, của cháu rằng các chủ đều vất vả, mau ăn cơm bằng sẽ lạnh hết.”
Nhị Bảo như bà già đầu gọi chiến sĩ lấy cơm: “Chú ơi, nhanh lên bằng cơm đều lạnh hết đó.”
Mọi đều giọng non nớt của Nhị Bảo cho buồn .