Bản cô Bắc Kinh, khi mà chuyện vẫn còn định cô mang con đến đó, để con cái chạy ngược chạy xuôi cùng cũng . Biện pháp duy nhất đó chính là để cho bọn nhóc ở cùng Lâm một thời gian chờ khi nào cô định đón về.
Cố Tri Ý mua nhà ở Bắc Kinh, nhưng mà lúc dân vẫn tự do mua bán nhà ở, còn chờ thêm mấy năm nữa.
Cho nên cô cũng chỉ thể thuê một căn nhà bên canh trường học đưa mấy đứa trẻ tới gần đó để học.
mà cụ thể như thế nào còn cần tới bên đó mới .
Ngày hôm vẫn nhiều lục tục tới cửa chúc mừng, nhưng mà cũng đều mắt nên chỉ cầm tới chút đồ mấy câu đó rời .
Dù còn chuẩn đồ để về nhà, nên bọn họ cũng tiện quấy rầy.
Tâm ý của bọn họ đưa tới tay gia chủ là .
Mãi lúc hai vợ chồng Trịnh Quang Huy mới tới, trong tay Trịnh Quang Huy còn cầm một phong thư, mới cửa đưa cho Cố Tri Ý.
“Em dâu , đây là chút tâm ý của bộ đội, chúc em dâu tiền đồ như gấm.”
Khó khăn lắm hôm nay Trịnh Quang Huy mới dáng vẻ đắn thế khiến Cố Tri Ý cảm thấy chút quen lắm.
“Cảm ơn Trịnh đoàn, cũng cảm ơn trong quân doanh.”
Cố Tri Ý đưa tay nhận lấy phong thư.
Trịnh Quang Huy như thế thành nhiệm vụ, biến thành bộ dáng nhanh như lật sách.
Anh xua tay, : “Do em tranh đua thôi, bên bộ đội bọn cái gì , thứ đều thu dọn xong hết chứ?”
DTV
Lâm Quân Trạch : “Đều dọn gần hết , hôm nay đưa điện báo cho nhà, cũng hết tin tức cho nhà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-460.html.]
“Đương nhiên . Nhà một sinh viên nên chúc mừng tử tế một chút.”
Trần Nguyệt Hương ở một bên , đó còn cảm thán một câu: “Do hai cũng vội vàng nếu bên bộ đội còn tổ chức buổi liên hoan chúc mừng cơ.”
Cố Tri Ý thật để ý tới mấy thứ hình thức cho lắm nhưng mà cô vẫn kéo lấy tay Trần Nguyệt Hương: “Chị Nguyệt Hương, hơn một năm nay cũng cảm ơn chị chiếu cố em, nếu cơ hội chị tới kinh đô nhớ tới tìm em nhé. Bảo đảm sẽ đưa chị ăn ngon uống chơi vui.”
Nghe Cố Tri Ý , vốn Trần Nguyệt Hương đang cảm thấy khó chịu bỗng dưng thấy cũng khó chịu tới như .
“Được, chị dâu sẽ chờ ngày , đến lúc đó em chiêu đãi cho đấy! Chị cũng coi như là hàng xóm của sinh viên đại học Hoa Thanh, về còn thể tự hào với nữa.”
“Đương nhiên mà.” Vẻ mặt Cố Tri Ý vô cùng đắc ý.
Nói xong hai phụ nữ đều ha ha lên.
Mà bên Trịnh Quang Huy cũng đang lôi kéo Lâm Quân Trạch để chuyện.
“Kết quả của phỏng chừng còn chờ thêm một đoạn thời gian, đến lúc đó nếu tin tức sẽ gửi điện báo qua cho .”
Lâm Quân Trạch kính lễ: “Làm phiền lãnh đạo!”
Trịnh Quang Huy xua xua tay: “Giữa chúng còn cần khách khí gì? mà nếu như đến lúc đó thể thì nhà các cũng cần chia cách như .”
“ !!”
Giữa trưa vốn định giữ hai vợ chồng Trịnh Quang Huy ăn cơm nhưng mà bọn họ từ chối nên Cố Tri Ý cũng miễn cưỡng.
Cả nhà ăn bữa cơm đơn giản, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng từ biệt với đám đồng bọn của hết .
Đảo mắt đến ngày chia tay. Sáng sớm Cố Tri Ý thu dọn tất cả đồ vật cần mang . Chỉ bỏ bên ngoài một ít quần áo còn chuẩn cả thức ăn đường còn những đồ vật khác Cố Tri Ý đều bỏ gian.
Hôm nay vặn theo xe mua sắm bên ngoài đến lúc đó chỉ cần xuống ở ga tàu là , tàu hỏa xuất phát lúc mười giờ nên cũng cần sốt ruột.