Bà nội của bé trở khi lấy nước, cũng lấy từ trong túi bánh bột ngô.
Cậu bé qua thức ăn phong phú của nhà Cố Tri Ý, hiện tại đối với bánh bột ngô khô cằn của nhà knhông nửa điểm hứng thú.
Câu bé ném bánh bột ngô nháo: “Không, cháu ăn thịt. Cháu cần ăn cái .”
Đại Bảo bọn họ há hốc mở to miệng, dù chúng từng với bọn nhóc rằng dù thích thì cũng nên lãng phí thức ăn.
bây giờ bạn nhỏ đối diện trực tiếp ném thẳng bánh bột ngô ngoài. Bọn họ chấp nhận với loại hành vi . Cho nên Đại Bảo giống như bà già, dạy dỗ hai đứa em trai của .
“Nhị Bảo, Tam Bảo, các em xem, bộ dáng là lãng phí đồ ăn, việc là đúng nhớ , các em thể như .”
Trong khi nhóc còn chỉ hành vi của bé phía đối diện, tỏ thái độ đồng tình.
Nhị Bảo và Tam Bảo: Gật đầu, đồng ý! Anh trai đúng.
Sau khi Nhị Bảo đồng ý, còn quên dặn dò em trai.
Khiến Cố Tri Ý và đều nhịn . Đây là tổ hợp ba em kỳ quái gì thế ?
Chẳng qua phụ nữ đối diện thấy những gì Đại Bảo , hung hăng trừng mắt họ, đó đến nhặt chiếc bánh rơi mặt đất. Vỗ bụi bánh bột ngô, nhẹ nhàng dỗ dành bé mặt: “Cháu ngoan, chỗ của bà nội còn trứng gà, chúng ăn trứng gà ?”
Cậu bé trứng gà, lúc mới ngừng nghỉ, khàn khàn hỏi: “Ở ? Cháu ăn.”
Bà của bé vội vàng lấy quả trứng luộc hồi sáng cho bé , bóc sạch vỏ mới đặt trong tay bé.
“Ăn từ từ, đừng để nghẹn.”
Thằng nhỏ thèm quan tâm, nó ăn lấy ăn để quả trứng gà.
Chỉ là, thật đúng là bà nội nó trúng, khi ăn đến một ngụm cuối cùng, bé nghẹn họng.
Cả khuôn mặt đỏ bừng vì nghẹn.
Vẫn là bà tiến lên giúp vỗ lưng vài cái, cho uống một ngụm nước mới đỡ.
Thằng nhỏ ăn xong vui nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-464.html.]
“Cháu vẫn đói, cháu còn ăn.” Nói xong chuẩn lăn lộn tiếp.
Người phụ nữ ở một bên dỗ dành cháu trai nhỏ.
Khi Lâm Quân Trạch trở , Cố Tri Ý liền lấy hết đồ ăn .
Khi thằng nhỏ thấy đồ ăn của Cố Trị Ý ngon như lôi kéo tay bà nội nó, nũng với bà .
“Bà nội, cháu ăn cái của bọn họ, móng heo .”
Nói xong liền chỉ móng heo kho bỏ trong hộp nhôm của Cố Tri Ý.
DTV
Cố Tri Ý như việc gì, tiếp nhận khăn lông Lâm Quân Trạch mới giặt ẩm, lau khô tay cho mấy em.
Sau đó mới lấy một cái móng heo cho bọn họ cầm ở trong tay gặm.
Thằng nhỏ mặt như đều chảy nước miếng, bà nội của thằng nhóc cũng hơn bao nhiêu.
Nhìn ăn ngon như , bà đều cảm thấy thèm chứ huống chi là con nít.
Chẳng qua bà nghĩ, đều ở một cái ghế lô, nên khi ăn cái gì hẳn là sẽ hỏi bọn họ một chút ? Trong lòng bà nội thằng nhóc nghĩ như .
Đáng tiếc, Cố Tri Ý giống như , chỉ lo lấy đồ ăn cho mấy đứa nhỏ nhà .
Thấy , bà nội của thằng nhóc mắng Cố Tri Ý .
Bên đứa nhỏ nháo, nhịn mở miệng hỏi: “Em gái , đứa nhỏ nhà thèm như , nếu cô cho đứa nhỏ nếm thử một miếng?”
Cố Tri Ý ngờ thể những lời vô liêm sỉ như ?
Không cách nào để tiếp tục giả vờ, cô gượng : “Thật sự xin nhé, thím , ở đây chỉ đủ cho nhà chúng ăn thôi, thật sự dư cho đứa nhỏ nhà bà.”
Nói xong lo ăn phần của .
Người phụ nữ vươn cổ liếc trong hộp cơm bằng nhôm, rõ ràng còn một cái khác ở đó, cô đang trợn tròn mắt dối ? Sao rõ cho cháu nội của bà .
Bà liền mở miệng : “Trong hộp cơm còn một cái ? Vừa vặn đủ cho đứa nhỏ nhà ăn.”